Tình Bất Tận

Chương 87: Lộ thân phận



Hôm sau, trên các trang mặt báo đều có những lời bình tiêu cực và tích cực về tin hẹn hò đã được xác nhận của Hách Trì và Diệp Bối Linh. Phía Henry cũng đã đọc được tin liền lợi dụng tình cảm trước đây mà hẹn Diệp Bối Linh..

“[Henry muốn hẹn mình sao?]”

Chỉ vì một tin nhắn mà Diệp Bối Linh không thể tập trung việc của ngày hôm nay khiến Kiều Mịch Na chú ý..

“Bối Linh, cô làm sao thế?”

“À không sao. Tôi hơi mệt chút thôi.//”

Kiều Mịch Na nhìn nét mặt của Diệp Bối Linh mà suy đoán ra kết quả..

“Nếu tôi đoán không lầm thì có phải Henry liên lạc tìm cô rồi đúng không?”

Diệp Bối Linh mở to mắt như biểu hiện không tin được mà nhìn chằm vào Kiều Mịch Na..

“Muốn tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, cô hãy tự tin gặp anh ta mà kết thúc một lần đi.!

Diệp Bối Linh như được tiếp thêm sức mạnh nên đồng ý cuộc hẹn với Henry. Sau khi tan ca, Diệp Bối Linh một mình đến điểm hẹn là một quán cà phê nhỏ được trang trí rất xinh. Vốn mọi chuyện sẽ bình thường, nhưng nơi này lại là nơi mà cả hai khi còn hẹn hò đã đến rất nhiều lần..

“Bối Linh, ở đây.”

“Xin lỗi, em tới trễ phải không?”

“Không sao. Anh cũng vừa tới thôi.!”

Diệp Bối Linh gọi món với nhân viên phục vụ xong thì mới thả lỏng mà nói chuyện với Henry..

“Chuyện của em, anh đã thấy tin đăng rồi. Em thật sự cùng cậu ngôi sao đó hẹn hò?”

Diệp Bối Linh vẫn nở nụ cười mà ừ một tiếng..

“Em hạnh phúc là tốt rồi.!”

“Anh cũng đang hạnh phúc bên người mới rồi mà, không phải sao?”

Vừa nghe câu nói, Henry đã thầm đoán Diệp Bối Linh đã biết về sự hiện diện của Kaitlyn..

“Cô ấy cũng làm cùng bộ phận với em, lại còn là cấp trên của em nữa. Rất xứng với anh.//”

“Cảm ơn em.”

Không khí lại chợt im lặng một lần nữa, thì Diệp Bối Linh tiếp lời thêm..

“Anh hẹn em ra đây không phải chỉ nói chuyện này thôi chứ?”

“Em có còn nhớ người tên Kiều Mịch Na không?”

Diệp Bối Linh nghe đến tên Kiều Mịch Na chỉ biết người đó là em gái của Phó Minh Khải, mối tình đầu của Hách Trì nhưng vốn không có quan hệ với cô..

“Có. Cô ấy là tiểu thư của Kiều gia đã qua đời hơn một năm nay rồi, anh hỏi vậy là có ý gì?”

“Nếu anh nói cô ấy vẫn còn sống thì sao?”

Diệp Bối Linh thờ ơ mà hồi đáp..

“Cô ấy còn sống hay không có liên quan đến em à? Em cũng không phải họ Kiều, nếu như anh không có gì quan trọng thì em đi trước.”

“Kiều Mịch Na chính là Nguyễn Nhã Vy_người bạn tốt của em.”

Diệp Bối Linh khựng lại trước sự thật mà Henry vừa trình bày..

“Anh nói sao?”

“Em không nghe nhầm đâu, Nguyễn Nhã Vy chính là Kiều Mịch Na.”

Henry tự lấy ra một tấm hình đưa cho Diệp Bối Linh. Bên trong hình là ảnh hôn lễ của Hách Dương Triết và Kiều Mịch Na, nhưng điều cô chú ý lại là tên cô dâu và chú rể rất rõ ràng là hiện Kiều Mịch Na mà không phải là Nguyễn Nhã Vy..

“[Chuyện này... sao có thể?!]”

Hôm sau tại bộ phận thiết kế, Kiều Mịch Na không hề biết gì mà vẫn đến bắt chuyện với Diệp Bối Linh..

“Bối Linh, chào buổi sáng.”

“Ohh.”

Thấy Diệp Bối Linh có hành động hơi khác lạ nên Kiều Mịch Na hỏi thăm..

“Cô sao vậy? Không khỏe chỗ nào à hay cuộc gặp với người đó xảy ra vấn đề gì?”

Diệp Bối Linh nhìn Kiều Mịch Na mà nhớ lại những lời Henry đã nói hôm qua..

“[Cô ấy là người đã hại ba em vào tù, hại ông ấy phải tự sát, hại em mất đi người thân. Vậy mà giờ đây em đang là bạn tốt của kẻ thù sao?]”

“Không có gì. Tôi suy nghĩ thiết kế cho cuộc thi cuối cùng thôi..//”

“Không sao đâu. Còn tôi và Dao Dao mà, đừng gắng sức quá ảnh hưởng đến sức khỏe.//”

Diệp Bối Linh ngượng ngùng tươi cười nhưng trong lòng lại tràn đầy khúc mắc không biết phải giải đáp với ai thì số điện thoại từ Hách Trì gọi đến..

“[Lát tôi sẽ tới công ty xử lý chuyện, cùng nhau đi ăn trưa không?]”

“[Được.//]”

Kiều Mịch Na đang làm việc thì nhận được điện thoại từ Phó Minh Khải liền xin phép tới ngay mộ của bản thân ngoài thành phố, nhưng lại không hay biết rằng Diệp Bối Linh đã lén đi theo. Thời gian trước, Diệp Trường Minh vốn không có chút cảm giác nào với cái tên Kiều Mịch Na nhưng gần đây anh và La Mỹ Hiên đã có những ký ức man mán về cô..

“Trường Minh, Mỹ Hiên cũng ở đây?”

Kiều Mịch Na ngỡ ngàng trước sự hiện diện của Diệp Trường Minh và La Mỹ Hiên nên Phó Minh Khải và Giang Vỹ liền giải thích..

“Họ vừa mới nhớ lại ký ức về Kiều Mịch Na, vốn muốn cùng nhau đến thăm mộ em nhưng mà anh không nỡ để họ buồn lòng nên anh đã nói sự thật. Em không trách anh chứ?”

“Sao em lại trách anh chứ? Em biết là thân phận Nguyễn Nhã Vy sẽ khó giấu được lâu mà.”

La Mỹ Hiên không nói gì thêm chỉ rưng rưng nước mắt mà tới ôm Kiều Mịch Na để thỏa nỗi nhớ..

“Mịch Na, xin lỗi vì đã không nhớ ra cậu. Cứ ngỡ cậu đã.. nhưng mà biết cậu còn sống như này là mình vui rồi. Con mình còn chờ gọi cậu một tiếng “mẹ nuôi” nữa mà.//”

“Khi mình thấy Trường Minh có thể đối xử tốt với cậu thì mình cũng vui lây cho cậu.”

Diệp Bối Linh đứng bên ngoài trầm lặng khi sự thật mà Henry đã nói lúc đầu là chính xác. Hách Dương Triết nhìn vào phần mộ mà dò hỏi..

“Nhưng mà, người nào có thù hằn đến nỗi phải phá mộ của em như này chứ?"

“Em nghĩ chỉ một người có thể làm ra những chuyện này thôi.”

Luồng suy nghĩ chung của mọi người đều dồn về Henry, Phó Minh Khải mới lên tiếng..

“Vậy mộ này em tính thế nào?”

“Theo ý trời thôi, dù gì em vẫn còn sống. Để mộ vậy cũng không tốt, cả bàn thờ ở nhà nhờ anh luôn nha.”

Phó Minh Khải đồng ý và cùng mọi người ra về nhưng vừa ngoảnh đầu lại đã bắt gặp Diệp Bối Linh đang đứng trước mặt..

“Bối Linh, sao em lại ở đây?”

“Cô.. thực sự là Kiều Mịch Na? Cô vẫn còn sống?”

“Bối Linh, chuyện này để anh..”

Kiều Mịch Na ngăn cản Diệp Trường Minh, tự mình đến giải thích..

“Đúng vậy. Tôi là Kiều Mịch Na, tôi vẫn chưa chết.”

Diệp Bối Linh nhất thời không biết phải làm sao để đối diện với sự thật này..

“Bối Linh, tôi biết là cô chưa chấp nhận được và cũng biết là ai đã nói cho cô sự thật nhưng mà chuyện của ba cô tôi không làm. Ông ấy tự sát là vì có người khác ra tay, nếu cô muốn bằng chứng thì tôi sẽ cho cô xem nhưng Henry đang thuộc diện tình nghi cao nhất. Cô tuyệt đối đừng tin lời của anh ta.//”

Diệp Bối Linh xưa nay vẫn không nghĩ Nguyễn Nhã Vy và Kiều Mịch Na là cùng một người, từ sau chia tay Henry đến nay cô không có lấy một người bạn tử tế. Mà từ khi gặp Nguyễn Nhã Vy, người bạn này đã mang đến cho cô nhiều niềm vui và duy nhất tin tưởng vào năng lực thiết kế của cô nên trong lòng cô từ lâu đã xem Nguyễn Nhã Vy là bạn tốt của mình mà đối đãi.