Tình Đắng, Tổng Tài Tìm Lại Vợ Yêu

Chương 9: Mình đột nhiên không thích nó nữa



Thẩm Tuyết thu hết một màn này của Bạc Hoan vào mắt,cô nhìn sang Lăng Trạch Hàn thấy anh có hơi do dự trong lòng thoáng qua một tia mất mát,cô bèn nói:

- Tôi cũng chỉ đang xem nó thôi, tôi cũng chưa định mua nó, nếu cô Bạc thích thì cứ mua thôi. Tố Tố chúng ta đi thôi.

Thẩm Tuyết dắt tay Lam Tố Tố muốn đi liền bị cô ấy kéo lại.

- Ấy, Tuyết Nhi chẳng phải lúc nãy cậu đã rất thích nó sao? Nếu anh ta không mua được cho cậu thì để mình mua cho cậu.

Lam Tố Tố vừa nói vừa liếc nhìn Lăng Trạch Hàn.

- Không cần đâu, mình đột nhiên không thích nó nữa, Tố Tố sắp muộn tiết học buổi chiều rồi,chúng ta về thôi.

Thẩm Tuyết kéo Lam Tố Tố đi ra khỏi cửa hàng.

Lăng Trạch Hàn thấy vậy liền đuổi theo gọi:

- Tuyết Nhi, Tuyết Nhi...

Lúc này Bạc Hoan đột nhiên ôm bụng:

- A, đau quá. Trạch Hàn em đau quá.

Lăng Trạch Hàn nghe vậy quay lại sửng sốt đỡ lấy Bạc Hoan.

- Hoan Hoan,em sao vậy?

- Em thấy đau bụng quá, chắc là do bệnh dạ dày tái phát thôi. Em không sao đâu, anh đừng lo cho em,mau đuổi theo cô ấy đi.

Bạc Hoan cố tỏ vẻ nhịn đau hào phóng nói với Lăng Trạch Hàn. Lăng Trạch Hàn nhìn theo hướng Thẩm Tuyết đi rồi nói:

- Không được, để anh đưa em đến bệnh viện. Cô ấy đi cùng bạn rồi không có chuyện gì đâu.

Thẩm Tuyết đi ra ngoài cửa qua lớp kính cô có thể nhìn thấy Lăng Trạch Hàn đang ôm lấy Bạc Hoan bộ dáng rất thân mật,cô liền đau lòng một trận.Cô nhắm mắt lại không nhìn nữa rồi cùng Lam Tố Tố quay về trường.

- Tuyết Nhi, cậu làm cái gì vậy hả? Không thấy con ả trà xanh đó định cướp chồng của cậu hay sao? Sao không bắt anh ta mua cho cậu chiếc vòng đó, lại để con ả đó được hời chứ.

Lam Tố Tố thấy bạn thân chịu thiệt thì nổi cơn tam bành.

Thẩm Tuyết biết Lam Tố Tố lo lắng cho mình,cô cũng rất cảm động.

- Tố Tố, cậu không hiểu đâu, chuyện của mình có cơ hội mình sẽ kể cho cậu nghe, giờ chúng ta về trường đi, mình thấy hơi mệt một chút.

- Hừ, về cái gì mà về,chúng ta còn chưa ăn gì đâu đó, tức đến no luôn rồi.

- Thôi nào, chúng ta về quán gần trường rồi ăn cũng được. Mau lên xe thôi.

Thẩm Tuyết và Lam Tố Tố lên xe, qua gương chiếu hậu cô có thể nhìn thấy Lăng Trạch Hàn đỡ Bạc Hoan lên xe rồi đi về hướng ngược lại, đôi mắt có chút cay, cô quay mặt nhìn ra cửa sổ,ánh mắt nhuốm màu ảm đạm. Hai chiếc xe ngược chiều nhau cứ thế đi càng ngày càng xa.

Lam Tố Tố biết Thẩm Tuyết đang rất buồn, cô ấy cảm thấy giữa Thẩm Tuyết và Lăng Trạch Hàn nhất định có chuyện gì đó không bình thường, cô ấy không nhịn được liền hỏi ra miệng:

- Tuyết Nhi, cậu và Lăng Trạch Hàn có chuyện gì sao? Hai người có phải đang giận nhau hay có hiểu lầm gì không?

Thẩm Tuyết không biết phải nói thế nào? Nói cho Lam Tố Tố biết rằng chính cô cũng không rõ nguyên nhân ư? Lăng Trạch Hàn từng nói sẽ nói rõ ràng với cô nhưng anh chưa từng cho cô câu trả lời. Cô cũng không muốn ngồi chờ mãi trong vô vọng như thế này. Anh là chồng của cô, cô không muốn anh không rõ ràng mập mờ với những cô gái khác. Có lẽ hai người nên ngồi lại thẳng thắn nói chuyện với nhau.

Nghĩ ngợi một hồi Thẩm Tuyết rút điện thoại ra nhắn tin cho Lăng Trạch Hàn:"Buổi tối em ở nhà chờ anh ". Tin nhắn hiển thị đã gửi đi thành công. Sau đó Thẩm Tuyết lại quay sang nói với Lam Tố Tố.

- Tố Tố, mình và anh ấy có một chút hiểu lầm, đợi mình nói chuyện rõ ràng với anh ấy mình sẽ nói cho cậu nghe. Cậu đừng lo lắng.

Lam Tố Tố thở dài, cô hiểu tính cách của Thẩm Tuyết,nếu Thẩm Tuyết đã không muốn nói cô cũng không tiện hỏi nhiều, dù sao có những chuyện không phải lúc nào cũng có thể đem kể ra.

- Được rồi,Tuyết Nhi, cậu có chuyện gì thì cứ tâm sự với mình nhé, mình sẽ chia sẻ với cậu, đừng để trong lòng, cũng đừng để bản thân chịu thiệt thòi. Cậu hãy nhớ mình luôn đứng về phía cậu.

Có những lời động viên của Lam Tố Tố, Thẩm Tuyết cũng thấy phấn chấn trở lại, cô mỉm cười:

- Cảm ơn cậu,Tố Tố.

- Giữa hai chúng ta không cần nói cảm ơn đâu.

- Uh nhưng mình vẫn muốn nói.

- Ây da, cậu đúng là cố chấp quá đi.

Hai người lái xe về trường, họ rẽ vào quán cơm ngay cổng trường ăn uống qua loa rồi trở lại lớp học.

Buổi chiều, sau khi tan học Thẩm Tuyết trước khi về nhà liền rẽ vào chợ,cô mua thức ăn về định bụng sẽ nấu cơm, cô không thích ăn hàng, bữa cơm gia đình vẫn là ấm cúng nhất. Cô biết Lăng Trạch Hàn thích ăn canh cá chép nấu chua nên cô đã mua một con cá chép tươi ngon cùng vài nguyên liệu về nấu. Thẩm Tuyết lại mua thêm sườn để làm món sườn sốt cay, và một vài món ăn nữa.

Về đến nhà, Thẩm Tuyết lại tất bật vào bếp chuẩn bị nấu ăn. Cô đeo tạp dề vào bắt đầu làm thức ăn. Bận rộn một hồi cuối cùng cũng nấu xong một bàn thức ăn ngon.