Tỉnh Dậy Thành Mèo Của Ảnh Đế

Chương 122: Hài tinh



Chương trình của Hứa Giản và Tần Trầm sẽ chính thức phát sóng vào đầu tháng sau, ghi hình show giải trí xong trở lại Nam Phong, nghỉ ngơi chưa được hai ngày, bộ phim truyền hình ký hợp đồng trước đó đã gửi kịch bản hoàn chỉnh tới cho hai người.

Đây là lần đầu tiên trong đời Hứa Giản nhận vai nam chính, Tần Trầm rất coi trọng, chú ý đến tiến độ của dự án.

Dự án đã lập hồ sơ thành công, cuối cùng tựa phim là (Hắn và violong của hắn), đã chính thức tiến vào giai đoạn chọn vai.

Gửi kịch bản sớm như vậy, là muốn để Tần Trầm và Hứa Giản xem có chỗ nào cần thay đổi hay không.

Đặc biệt là Tần Trầm, Tần ảnh đế nhiều năm không diễn phụ, bên phía đạo diễn hoang mang nhắn nhủ nếu kịch bản có chỗ nào mà hắn cảm thấy không ổn thì cứ đưa ra.

Ý là: Chỉ cần một câu nói của anh, chúng ta cũng có thể bàn bạc thêm.

Tần Trầm tỉ mỉ nghiêm túc xem kịch bản, còn thật sự đưa ra mấy chỗ thay đổi không nhỏ, thế nhưng biên kịch nhận được tin tức, phát hiện vấn đề hắn nêu ra đều là liên quan với nhân vậy nam chính, chẳng hạn như:

Là thiên tài violong, cây violong yêu quý của mình bị người khác cố ý ném hỏng, nam chính không nên có phản ứng này, mà phải là...

Nam thứ và nam chính vừa là thầy vừa là bạn cũng là đối thủ, chí lớn gặp nhau, nam thứ đoạt giải nam chính sẽ không lộ ra vẻ mặt tiếc nuối mất mát, phải là mừng thay cho nam thứ mới phải.

Những điều như vậy.

Biên kịch vốn đang thầm phàn nàn Tần Trầm không lịch sự chút nào, nói hắn thay đổi thì hắn đổi thật, kết quả xem những gì hắn thay đổi xong, phát hiện quả là tính cách thiết lập của nam chính tốt hơn lúc trước rất nhiều, càng phù hợp chuẩn xác nhân vật hơn.

Biên kịch tâm phục khẩu phục, thuận theo ý tưởng của hắn hoàn thiện nội dung kịch bản mới.

Đảo mắt đến cuối tháng, kết thúc quá trình tuyển chọn nữ chính và nữ phụ của (Hắn và violong của hắn) đã xác định rõ diễn viên,, đi đến giai đoạn cuối cùng.

Ngày ấn định dàn diễn viên, đạo diễn gọi điện thoại cho Phan Mẫn, hỏi Tần Trầm và Hứa Giản có muốn đến hiện trường làm giám khảo hay không, cũng vào lúc ấy Hứa Giản mới biết, nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim lần này chính là Nhạc Ngu.

Hứa Giản hỏi Tần Trầm chuyện đầu tư, người sau ôm lấy bả vai cậu hôn lên má một cái, không phủ nhận:

"Phải, sau này anh dựa vào em kiếm tiền."

Về phần đi làm giám khảo, hai người đều từ chối, ngay thời điểm vừa mới bắt đầu bàn bạc đầu tư, bên phía Nhạc Ngu đã truyền đạt ý định của mình với đạo diễn——

Đừng tìm tiểu hoa lưu lượng* xinh đẹp lại không kỹ năng diễn xuất, quan trọng nhất là kỹ năng diễn xuất.

Tiểu hoa lưu lượng: Chỉ thần tượng, diễn viên chưa có thành tựu nổi bật nhưng nổi tiếng và có nhiều fan hâm mộ.

Nếu kỹ năng diễn xuất tốt, dù cho đối phương là người mới cũng được, công ty hi vọng đầu tư mỗi một khoản tiền đều có thể dùng vào phim, chứ không phải bỏ giá trên trời đi mời cái gọi là tự mang nhiệt độ lưu lượng.

"Kim chủ ba ba" đã lên tiếng, kim chủ hi vọng kỹ năng diễn xuất của diễn viên là trên hết, không cần phải để ý đến nhiệt độ lưu lượng, dĩ nhiên đạo diễn cầu cũng không được, lúc này yêu cầu đạo diễn casting đến các đại học lớn để tìm diễn viên phù hợp, cũng mời không ít diễn viên diễn xuất tốt nhưng chưa nổi tiếng vào thử vai.

Sau khi qua lần tuyển chọn sơ bộ, giờ đây nữ chính và nữ phụ còn lại năm người, sẽ chờ ngày hôm nay xác định ứng cử viên cuối cùng.

Tần Trầm và Hứa Giản không đi, sau khi casting kết thúc đạo diễn vẫn gửi cho họ clip diễn xuất ngắn và tài liệu cá nhân của các diễn viên.

Người cuối cùng được chọn lựa vào vai nữ chính là Thư Hạ, là một người thông minh, không ít tác phẩm nhưng bản thân vẫn luôn không nóng không lạnh, nữ phụ là Lưu Đường sinh viên học viện điện ảnh chưa tốt nghiệp.

Nhìn thấy Thư Hạ, Hứa Giản còn rất kích động, nói với Tần Trầm:

"Em từng xem qua rất nhiều phim truyền hình cô ấy đóng!"

Tần Trầm nghe vậy nhìn cậu: "Làm sao? Lại là thần tượng của em?"

Đối với việc Thẩm Tịch là thần tượng của Hứa Giản, sau khi biến thành mèo còn tình nguyện để anh ta ôm, Tần Trầm vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Hứa Giản lắc đầu: "Cũng không phải."

Đối với Thư Hạ, cậu chỉ cảm thấy được đáng tiếc, kỹ năng diễn xuất tốt, ngoại hình cũng không tồi, nhưng đáng tiếc là chọn phim không nổi tiếng, quả thực làm cho cậu khó hiểu.

Cơ mà tình huống của cậu không thể so tốt hơn Thư Hạ bao nhiêu, người ta tốt xấu gì còn có phim để diễn, mà cậu nếu không phải gặp được Tần Trầm, chắc bây giờ đang cùng chú bán lá trà, thu tiền thuê nhà.

Đối với câu trả lời của Hứa Giản, Tần Trầm hài lòng gật gật đầu.

......

Cùng ngày chương trình phát sóng, Tần Trầm và Hứa Giản vào weibo chuyển tiếp weibo chính thức của chương trình, Hứa Giản chuyển tiếp của chương trình, nhưng Tần Trầm lại chuyển tiếp ngay weibo Hứa Giản, cho Thỉnh Giản cp ăn một miếng đường lớn, dưới weibo hai người rất náo nhiệt.

Khu bình luận weibo Tần Trầm:

[Mặc dù mới đây đã có reuters, nhưng mị bây giờ vẫn còn cực phấn khích, cuối cùng anh Tần cũng đi show rồi!]

[Vốn đang rất vui, thế nhưng nhìn kỹ, tại sao lại là người nào đó, người nào đó hút máu nhà chúng ta đến nghiện rồi à?]

[Nghẹt thở, sao chỗ nào cũng có Hứa Giản?]

[Theo lý, người ta cũng không làm gì mà, anh Tần chuyển tiếp weibo anh kia cho thấy quan hệ hai người khá tốt, các chị em đừng cáu kỉnh như thế, đừng làm xấu mặt anh nhà.]

[Xem Reuters, tui cảm thấy Hứa Giản là người rất tốt, trông mềm mại (trốn khỏi nắp nồi).]

Khu bình luận weibo Hứa Giản:

[A a a a a chung khung hình! Bé Giản ơi mẹ đến đây! ]

[Xem thông báo, này có tính là hẹn hò công khai không? (đầu chó)]

[Giản Giản cố lên, buổi tối nhớ xem nhé!Giản Giản đừng để ý đến mấy lời độc địa.]

[Một vài người làm tôi buồn cười, nhìn cho rõ là ai chuyển tiếp weibo ai rồi hẵng nói máu được không?]

[Trực giác nói cho tôi biết trong show hôm nay rất nhiều đường, tui đã chuẩn bị xong!]

[Hôm qua Kẻ sát phạt vừa hết, hôm nay thì có show xem, tui hạnh phúc quá đi, lần thứ hai Giản nhóc con thể hiện kỹ năng diễn xuất, Giản nhóc con cố lên!]

Fan Hứa Giản hiện tại chia thành hai loại, một loại là vì biểu hiện xuất sắc của cậu Kẻ sát phạt, bị kỹ năng của cậu làm lọt hố, một loại khác lại là fan cp của cậu và Tần Trầm.

Sức chiến đấu của fan Tần Trầm cực mạnh, nhưng hầu hết đều từ chối người khác buộc chặt marketing, cũng từ chối bán hủ, gần như fan cp là sẽ bị fan only ghét, thường xuyên qua lại, fan couple chỉ có thể ở super topic và weibo Hứa Giản để thể hiện sự phấn khích của mình.

Dẫn đến khu bình luận của hai người Tần Trầm và Hứa Giản, là hai loại hoàn toàn khác nhau.

Xem khu bình luận của Tần Trầm, Hứa Giản rất phiền muộn thở dài ——

Fan của bạn trai ghét mình thì làm sao? Online chờ, đang gấp.

Hứa Giản vui mừng lúc đó mình không chung đội với Tần Trầm, nếu không sau khi phát sóng, còn không biết fan nhai mình thế nào.

Dù sao cũng là lần đầu tiên tham gia chương trình tạp kỹ, buổi tối sau khi ăn cơm xong Hứa Giản an vị trên ghế sô pha chờ chương trình phát sóng trực tiếp, vì xem phản hồi của khán giả, cậu đăng nhập cố ý mở bình luận trực tuyến.

Tần Trầm cắt một dĩa hoa quả từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy chính là bộ dạng Hứa Giản căng thẳng đến mức víu chặt hai tay.

Đem hoa quả cắt sẵn để lên bàn, Tần Trầm dùng tăm đút cho cậu một miếng xoài, nói:

"Bây giờ chiến căng lắm, bới lông tìm vết moi xương trong trứng, cái này không ưa, cái kia làm cho họ khó chịu, em xem bình luận chính là đang tự chọc tức mình."

Là một người thường xuyên theo dỗi phim truyền hình, tất nhiên Hứa Giản biết bình luận trực tuyến gay go thế nào, ở đâu cũng có thể thấy được, lúc thường cậu lướt bình luận trực tuyến đều cảm thấy nghẹt thở nhanh chóng tắt đi, nhưng xem đến đoạn thú vị lại không chịu được nên mở ra, muốn xem người khác phán gì.

Dù sao có lúc bình luận còn thú vị hơn cả nội dung phim, vui sướng gấp đôi.

Vì vậy Hứa Giản nói với Tần Trầm: "Nếu chút nữa bình luận không bình yên thì tắt đi."

Tần Trầm cũng chiều theo cậu, dù sao tâm tư hắn cũng không đặt vào ti vi, chuyên tâm đút Hứa Giản ăn.

Làm một con mèo, Hứa Giản thừa cân, nhưng khi cậu là người thì hơi gầy, cho nên Tần Trầm lập kế hoạch vỗ béo cậu trước khi vào đoàn phim (Hắn và violong của hắn).

Mục tiêu ngắn hạn của Tần Trầm là giúp Hứa Giản tăng lên 130 cân.

Thời điểm chương trình chính thức phát sóng, Hứa Giản không khỏi cảm thán sức mạnh của hậu trường, có chút đoạn ngắn khi ghi hình Hứa Giản không thấy buồn cười, mà sau khi cắt nối biên tập cho nhạc thêm phụ đề lại trở nên cực kỳ buồn cười.

Đặc biệt là đoạn Tào Thiêm nhảy thuyền, hậu trường cho y một cảnh đặc tả cực lớn, ngay khi y bơi còn thêm phụ đề bên cạnh ——

Tên béo nhanh nhạy nghịch tập!

Mục đích ban đầu của Hứa Giản là xem phản hồi của khán giả, kết quả sau đó cậu ngại bình luận chắn màn hình ảnh hưởng tầm nhìn của mình, trực tiếp tắt bình luận đi.

Gần hai tiếng đồng hồ xem chương trình xong, Hứa Giản cười ngã vào vai Tần Trầm, quay đầu nói với Tần Trầm:

"Thật sự rất đỉnh."

Tần Trầm cúi đầu lướt điện thoại di động nghe vậy nhìn cậu:

"Muốn xem trên mạnh đánh giá về em thế nào không."

Nghe hắn, Hứa Giản bỗng nhiên nhớ tới mục đích hôm nay của mình, ngồi ngay ngắn người lại, có chút thấp thỏm:

"Nói thế nào."

Tần Trầm đưa điện thoại di động tới trước mặt, Hứa Giản lo lắng đề phòng rũ mắt vừa nhìn, thì thấy trong super topic chương trình, weibo đứng đầu là:

Tôi nghi trong số sáu người này, chỉ có Hứa Giản là cu cậu ngốc nghiêm túc chơi game [cười gớt nước mắt].

Cu cậu ngốc Hứa Giản: "???"

Trọng điểm là bài đăng này có hơn sáu nghìn lượt thích, hơn hai nghìn lượt bình luận.

Bloger còn đăng một video ngắn, là lúc chơi thảm mát xa vòng đầu tiên, so sánh biểu hiện của ba đội hoàn thành nhiệm vụ.

Người đầu tiên vào trận là Lăng Phi không có nhiều thời lượng, chỉ từ hậu trường biết anh ta làm lại rất nhiều lần, luôn mồm la hét, biểu cảm làm lố cực kỳ hài hước, rất rõ ràng cố ý vì hiệu suất chương trình.

Người cuối cùng là Khổng Chiêu Trạch có biểu hiện tự nhiên hơn Lăng Phi nhiều, y vừa dẫm bóng vừa làu bàu ekip chương trình ác độc, toàn bộ quá trình ngập tiếng cười, gần như không nhìn ra dấu vết diễn xuất.

Chỉ có Hứa Giản, từ khi bắt đầu dẫm lên thảm đã mím môi, toàn bộ quá trình để ý dưới chân, máy quay đã bị cậu quên mất, hết sức tập trung chơi game làm nhiệm vụ, cẩn thận tỉ mỉ, thực sự không nhịn được mới nhíu nhíu mày nhỏ giọng 'ui' một tiếng, cho nên cậu sai ít nhất, thời gian chơi cũng ngắn nhất.

Cho nên trong hậu trường, phụ đề trên đầu cậu bên này 'Nghiêm túc', bên kia 'chăm chỉ'.

Cũng không biết hậu trường có phải cố ý hay không, hai từ nghiêm túc chăm chỉ không phải hình chữ nhật thường, mà là hình tam giác, hai hình tam giác trên đầu Hứa Giản, không để ý xem còn tưởng rằng cho cậu hai cái tai.

Xuyên suốt quá trình, Hứa Giản với hai cái tai giả thành trò chơi.

So với hai người Lăng Phi Khổng Chiêu Trạch, Hứa Giản trông rất khác biệt, bình luận cũng rất vui vẻ:

[Lúc đó tôi xem cũng cười gần chết, vẻ mặt đó của Hứa Giản, thiếu chút nữa làm tôi nghi ngờ trò chơi cậu ấy chơi và hai người kia chơi là hai trò khác nhau.]

[Khen cho hậu kỳ, hai từ nghiêm túc chăm chỉ cũng rất trí tuệ.]

[Hứa Giản: Này cũng không đau mà, sao họ kêu la ghê vậy (gãi đầu)?]

[Đàng hoàng nghiêm túc tấu hài là trí mạng nhất.]

[Còn cả lúc Tào Thiêm nhảy thuyền, cận cảnh vẻ mặt sợ hãi của Hứa Giản làm tui cười xỉu, ảnh rất thú vị A ha ha ha ha]

[Dĩ nhiên mị get vẻ đẹp trai của Hứa Giản, mặc quần áo thể thao nhanh nhẹn là thành anh trai hàng xóm, thoạt nhìn dịu dàng, yêu yêu.]

[Tào Thiêm kêu ảnh bơi nhanh lên đuổi theo Tần Trầm, ảnh siêu nghiêm túc đồng ý, kết quả Tào Thiêm quay đầu nhìn lại, bơi cực chậm, ngay cả áo Tần Trầm cũng chưa chạm tới, vẻ mặt Tào Thiêm lúc đó kinh ngạc quả thực có thể làm meme.]

[...]

Còn có dân cư mạng cắt ảnh, làm vài meme liên quan tới vẻ mặt của cậu, hiệu ứng chính là:

Mặc áo phao, trong nước chỉ lộ ra mặt Hứa Giản với biểu cảm nghiêm túc trịnh trọng, với dòng chữ —— chờ tôi, tôi đến!

Lật thuyền trong chốc lát, Hứa Giản sợ hãi trợn to mắt —— tôi là ai, đây là đâu?

Hứa Giản cầm lông chim không nói gì nhìn máy quay —— mi có tin ta dùng quạt lông chim quạt bay mi không?

Nghiêm túc chăm chỉ trên đỉnh đầu Hứa Giản —— không hiểu mấy người hoảng loạn cái gì.

Hứa Giản đã chuẩn bị nghe chửi, lại không ngờ rằng phản ứng của dân cư mạng hoàn toàn khác xa với dự đoán của cậu, xem khu bình luận một tràng cười ha ha ha ha, cậu suýt chút nữa nghi ngờ mình thật ra là cây hài.

Phản ứng ngoài ý muốn của dân cư mạng khiến cho tâm tình Hứa Giản rất vi diệu, mà hiệu suất chương trình tốt đến bất ngờ, điều này làm cho tâm tình của cậu tốt hơn hẳn.

Buổi tối hôm đó, Tần Trầm nói vì muốn chúc mừng thành công của show giải trí đầu tiên, kéo cậu lên giường điên cuồng một hồi lâu.

Cuối cùng tắm xong, Hứa Giản xoa xoa đùi mình vì bị Tần Trầm vác lên trên vai quá lâu, đến nỗi rút gân, bắt đầu suy nghĩ ——

Rốt cuộc là ai chúc mừng cho ai?

Trong lòng Hứa Giản nghĩ như vậy, cũng hỏi Tần Trầm, kết quả đối phương suy nghĩ một chút rồi đáp:

"Đôi bên cùng có lợi, song thắng."

Liếc nhìn dấu vết mình để lại trên người đối phương, có thể thấy mình vừa rồi cũng rất hứng thú, cho nên Hứa Giản thành công bị hắn thuyết phục.

......

Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Đậu Đậu xem chương trình tối hôm qua chân thành nhắn tin thăm hỏi, Hứa Giản, kèm theo một bức meme:

[Chờ tôi, tôi đến. jpg]

Nhìn meme của mình vừa ra lò, Hứa Giản: "..."

Hứa Giản: [Bạn trẻ Đậu Bổn, tớ khuyên cậu sống tử tế.]

Trần Đậu Đậu: [Meme x3]

Hứa Giản: [... Hẹn gặp lại, đang bận đừng liên lạc.]

Sau khi Hứa Giản gửi đi, Hứa Giản liền nhìn tiếng thông báo tin nhắn, cậu định thần nhìn lại, thì thấy là Đường Ly gửi tin nhắn vào nhóm.

Từ sau khi Đỗ Tắc Chu và Đường Ly biết quan hệ cuda Tần Trầm và Hứa Giản, bọn họ chủ động mời Hứa Giản gia nhập nhóm chat bạn thân, thường xuyên cùng nói chuyện phiếm.

Đường Ly gửi tới một tấm ảnh, Hứa Giản tiện tay mở ra xem, một giây sau:...

Đường Ly cũng gửi đến ảnh Hứa Giản trong chương trình tối hôm qua chương trình, chính là tấm ảnh trên đỉnh đầu cậu có hai hình tam giác nghiêm túc chăm chỉ, với dòng chữ là —— chào buổi sáng.

Hiệu quả chính là Hứa Giản nói chào buổi sáng với vẻ mặt cực nghiêm túc.

Hứa Giản rất bất đắc dĩ: [Sao cả cậu cũng vậy.]

Đường Ly gửi một biểu tượng cười xấu xa, sau đó nói:

[Tôi không chỉ có cậu, còn có anh Trầm, cậu muốn nhìn xem không?]

Hứa Giản bỗng cảm thấy phấn chấn, hứng thú:

[Có cả anh Trầm? Tôi muốn xem!]

Tác giả có lời muốn nói: Giản meo meo: Để tôi xem xem, để tôi xem xem [Ló đầu]

Tần vại dấm chua: Sau này có thể tổ chức nhiều hoạt động chúc mừng hơn