Tình Nhân Tự Ta Tu Dưỡng

Chương 107: Em muốn đem chị nuốt vào trong bụng



"Ngô!" Khinh ngâm mang theo ẩn nhẫn từ trong phòng truyền đến, không khí tràn đầy ý vị và ám muội không rõ. Thân thể ở dưới tình trạng không hề phòng bị bị hai ngón của Ông Lẫm Nhiên xuyên xỏ, khiến cho Tư Hướng Nhan rất ít làm phía bị động có chút ăn không tiêu. Cho dù là khi hai người đã từng ở chung một chỗ, cũng đa số là cô chi phối hoan ái, mấy lần bị Ông Lẫm Nhiên đòi hỏi cơ hồ có thể đếm ra.

Giờ này phút này, Ông Lẫm Nhiên cũng không phải hoàn toàn không tỉnh táo, lại cũng không hoàn toàn tỉnh táo. Thân thể bị nàng đè, tiếp nhận sự tiến vào của nàng có chút không theo bố cục. Thân thể thời gian dài không từng mở rộng bởi vì dị vật xâm lấn mà phát đau, móng tay của Ông Lẫm Nhiên có chút dài cạo qua tường thịt, để Tư Hướng Nhan đau đến mồ hôi lạnh cũng toát ra ngoài, lại không muốn đẩy người trên thân ra.

"Tư Hướng Nhan.. chị là của em, chị là của em." Tuy say rượu, nhưng Ông Lẫm Nhiên lại rất rõ chính mình đang làm cái gì. Ánh đèn u ám từ trên đỉnh đầu rơi rãi xuống, chiếu ở trên gương mặt tràn đầy mồ hôi của Tư Hướng Nhan, biểu tình của cô ẩn nhẫn mà xinh đẹp, chân mày xinh đẹp nhíu lại với nhau, con mắt bao hàm sủng nịch nhìn theo mình. Tư Hướng Nhan càng là như vậy, đòi hỏi của Ông Lẫm Nhiên thì càng muốn càng nhiều.

"Ân.. đúng vậy, chị là của em. Ngô.. Ông Lẫm Nhiên.. chị yêu em.." Bốn mắt nhìn nhau, từ trong con mắt trong suốt của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan đọc ra dục vọng chưa từng có qua, lại cũng hiểu được mục đích của đối phương lúc này như vậy làm đau mình là gì. Cơ thể kéo căng bị tới lui xuyên xỏ, ngay cả bụng dưới cũng có chút đau đớn hơi nhẹ, nhưng Tư Hướng Nhan lại cảm thấy đau đớn như vậy và khó chịu chính mình cho Ông Lẫm Nhiên căn bản không đáng nhắc đến.

Cô cười nhẹ ôm lấy Ông Lẫm Nhiên, tận lực để chính mình lao vào trong hiện trường phát tiết như vui thích này, thậm chí chủ động bày ra thắt lưng nghênh hợp tất cả hành động của Ông Lẫm Nhiên. Mồ hôi đầm đìa, thở dốc vui vẻ, Tư Hướng Nhan lúc này thì giống như một thước dây có sức đàn hồi, mặc cho Ông Lẫm Nhiên đem nó kéo bẻ gãy, rồi uốn lượn.

"Ưm.. aha.." Theo thời gian chuyển dời, thân thể của Tư Hướng Nhan cuối cùng cũng không khô khan giống vừa rồi như vậy nữa. Cô hơi cong lên khóe môi, lấy một loại tư thế chật vật chống lấy cơ thể, đem cánh môi đặt trước mặt Ông Lẫm Nhiên. Khoảng cách của hai người lúc này không quá mấy cm, Ông Lẫm Nhiên có thể rõ ràng thấy được mỗi một biểu tình biến hóa rất nhỏ của Tư Hướng Nhan.

Chị ấy cười rất vui vẻ, cho dù bị chính mình đối đãi thô bạo như vậy cũng không có nói cái gì hoặc từ chối. Gò má của cô bởi vì hoạt động quá độ mà trở nên hồng hồng, cánh môi tinh tinh lượng lượng khẽ mở, thở nhẹ và kiều ngâm phun ra để chính mình thần hồn điên đảo. Cuối cùng nhịn không được dụ hoặc của quân địch, Ông Lẫm Nhiên kiềm lòng không được hôn lên cánh môi của Tư Hướng Nhan, cái lưỡi mềm mại tìm kiếm đồng loại duy nhất chỗ này của cô, dây dưa quấn quýt, không thể chia ly.

Mùi vị của Tư Hướng Nhan cực kỳ ngọt mỹ, giống như pudding rau câu, mềm mượt nhu thuận. Không ngừng liếm láp cái lưỡi nhỏ của cô, bàn tay rãnh xoa lại xoa lên nửa quả cầu no đầy trước ngực của cô, dùng sức vừa xoa vừa bóp. Khiêu khích như vậy, dù là Tư Hướng Nhan cũng nhịn không nổi. Cô hừ ra thở dốc thoải mái, đưa ra hai chân thon dài kẹp lấy eo của Ông Lẫm Nhiên, đây là một loại lời mời, càng là đốt lên lửa dục vọng của Ông Lẫm Nhiên.

"Nhan Nhan, Nhan Nhan.. chị rất đáng yêu, để em muốn đem chị nuốt vào trong bụng, như vậy.. em thì không cần sợ chị sẽ rời khỏi nữa rồi" say rượu nói lời thật, mà tình hình của ÔngLẫm Nhiên lúc này chính là như thế. Nghe thấy nàng nói như vậy, rồi thấy con mắt nàng mang theo hơi nước, Tư Hướng Nhan cười nhẹ xoa xoa tóc của nàng, lấy thanh âm của đối phương tuyệt đối sẽ nghe thấy nằm bò ở bên tai nàng.

"Cho dù em không ăn sạch chị, chị cũng sẽ không rời khỏi em." Sớm thì trước khi đến tìm Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan thì suy nghĩ xong rồi, cô sẽ không rời khỏi Ông Lẫm Nhiên, càng sẽ không dễ dàng từ bỏ hạnh phúc của chính mình không dễ dàng đến. Thì như hiện tại, cô ôm chặt Ông Lẫm Nhiên, hận không thể đem con người này nhào vào trong xương và máu thịt của chính mình.

"Ăn chị, bây giờ em thì ăn sạch chị." Ông Lẫm Nhiên nói xong, cúi đầu hôn lấy bụng dưới của Tư Hướng Nhan, luôn cho đến giờ nàng đều rất thích địa phương này, chỗ này là vị trí nhạy cảm nhất của đa số nữ nhân, mà Tư Hướng Nhan cũng không ngoại lệ. Rèn luyện thường năm để da thịt của cô tràn đầy đường cong kiên cố, cùng với sự tiến vào của mình cùng sự vặn vẹo thắt lưng của cô, mỗi khi ngón tay của chính mình xâm nhập, Tư Hướng Nhan đều sẽ đem eo cong lên, khiến cho hoa văn trên bụng dưới nhảy vào trong mắt.

Tham lam cắn gặm từng khối từng khối da, rồi dùng đầu lưỡi ẩm ướt ở trên từng từng xương rõ ràng lượn quanh vòng vòng. Tư Hướng Nhan cảm thấy Ông Lẫm Nhiên thì giống như đứa trẻ phát hiện đại lục mới, không ngừng ở trên người mình làm mưa làm gió, nhưng hết lần này tới lần khác chính mình vẫn bắt nàng không thể làm gì. Thân thể cực kì nóng rồi, mà địa phương giữa chân bị tiến vào càng là khiến cho toàn thân đều tê dại đến trí mạng.

Tư Hướng Nhan dùng tay trái ôm lấy Ông Lẫm Nhiên, tay kia khống chế không nổi nắm chặt ga giường, cô sở dĩ không dám nắm lấy Ông Lẫm Nhiên, là sợ chính mình vì chịu đựng không nổi mà làm tổn hại đối phương. Dần dần, tốc độ tiến vào của người trên thân càng ngày càng nhanh, hai ngón tay kia có lực đem mình đụng đến mê loạn lạc phách, để Tư Hướng Nhan không cách tự khống chế kêu ra tiếng.

Rất thoải mái, hơn nữa là một loại thoải mái và hài lòng không cách nào nói ra. Thì ra, chuyện được người mình yêu thương tiếc như vậy là cảm giác như thế. Chính mình đã từng vì ám ảnh của quá khứ mà không cách buông ra, mà lúc này, Tư Hướng Nhan cuối cùng hiểu được cô nợ Ông Lẫm Nhiên là cái gì. Nhìn gương mặt hoàn mỹ của người trên thân, vẫn là luyến ái và vô cùng chuyên chú trong cặp con mắt màu hổ phách đó đối với chính mình.

Giờ khắc này, Ông Lẫm Nhiên cuối cùng không đè nén tình cảm của mình nữa, đem nó toàn số giải phóng ra. Tư Hướng Nhan ngóng nhìn nàng, cảm thấy bụng dưới nóng kinh người, hai chân hoàn toàn không chịu chính mình khống chế run rẫy lên, ngay cả cơ thể cũng không tự chủ được. Tiếp sau đó, trước mắt là một mảng trống rỗng dường như ánh nắng chiếu xạ, cô cũng không biết chính mình là làm sao thì kêu tên của Ông Lẫm Nhiên, một lần lại một lần chẳng ngại kêu ra.

Thân thể của cô cực kì thoải mái rồi, giống như huyết dịch toàn thân đều bị lọc sạch, xương cốt lần nữa được đả thông, là sảng khoải từ trước giờ chưa có qua. Trong hốt hoảng, thấy được Ông Lẫm Nhiên đè xuống làm Tư Hướng Nhan buông ra ga giường, dùng sức ôm lấy cô, cánh môi của hai người lại lần nữa hôn lấy nhau. Mà tay của Ông Lẫm Nhiên cũng ở cùng một thời khác bị Tư Hướng Nhan kẹp chặt lấy, không cách động đậy chút nào nữa.

Cao triều đến của Tư Hướng Nhan rất nhanh, thời gian duy trì cũng rất dài, Ông Lẫm Nhiên nằm sấp ở trên người cô, nhìn gương mặt cô hưởng thụ dư vị, nhắm mắt lại dùng đầu cọ nhẹ bờ vai của cô, trong lúc bình phục hô hấp, trái lại cảm thấy thân thể của chính mình càng thêm khô nóng. Nửa năm không có cùng Tư Hướng Nhan thân mật qua, cộng thêm thân thể và khát vọng của Ông Lẫm Nhiên cũng xa xa cao hơn đối phương

Trãi qua trận hoan ái lần này, Ông Lẫm Nhiên có thể rõ ràng cảm thấy được quần lót của mình đã ướt át giống như ngâm qua nước, nàng đem bộ phận mềm mại của chân tâm đặt trên chân Tư Hướng Nhan, vừa va chạm nhẹ, cảm giác nóng rực kia thuận theo quần lót truyền đến địa phương nhạy cảm, để thân thể của Ông Lẫm Nhiên cũng phát run lên.

"Chỗ đó của em rất nóng." Làm người yêu thân mật, Tư Hướng Nhan quá hiểu thay đổi cơ thể của Ông Lẫm Nhiên. Khi chân bị vật thể mềm mại kia kẹp chặt, chỗ đó ướt kinh người, thậm chí cách lớp quần lót làm ướt đùi của chính mình, thấy bên trong đã thành dáng vẻ gì rồi. Tư Hướng Nhan cảm thấy được Ông Lẫm Nhiên đối với mình cực kì khát vọng, lại không dám làm cái gì sợ làm cho con người này phản cảm. Thì ở lúc này, gò má của Ông Lẫm Nhiên đã nâng lên đỏ ửng, nắm lấy ngón tay của chính mình đẩy ra quần lót ướt át của nàng, chặn ở lối vào.

Thân thể nữa năm không chạm qua thật sự là cực kì nhạy cảm, dùng bụng ngón tay nhẹ nhàng miêu tả nơi đó, chỉ là công phu mấy giây, Tư Hướng Nhan thì có thể cảm thấy động khẩu phía dưới đó tràn ra suối trong quá mức nhiều. Tụi nó thuận theo đùi của Ông Lẫm Nhiên chảy xuống, lây dính trên đùi của mình, nhiệt độ nóng bỏng đó, giống như nước vừa ra, thậm chí có chút thiêu người ta.

"Tiến vào đi." Ông Lẫm Nhiên nhẹ tiếng nói ra, cởi đi quần lót, sau đó đem tay của Tư Hướng Nhan, đưa vào đến trong thông đạo khát vọng rất lâu. "Ân.." Cảm giác thân thể được lấp đầy quá mức đẹp, Ông Lẫm Nhiên thậm chí không kịp suy nghĩ nên làm sao đè thấp giọng thì đã kêu ra trước một bước. Nàng thở dốc dồn dập, theo sự tiến vào của Tư Hướng Nhan không ngừng đong đưa cơ thể, một cái, hai cái, ba cái, chẳng những là như vậy, nàng thì cảm thấy.. dịch thể trong bụng dưới đã từ trong cơ thể của chính mình chảy ra rồi.

"Quá ướt rồi." Thân thể của Ông Lẫm Nhiên ướt át đến giống như Giang Hà ngập lụt, Tư Hướng Nhan thậm chí cảm thấy tay của mình căn bản không có động, mà là ở trong hồ nước trượt ra trượt vào. Cô ôm lấy Ông Lẫm Nhiên ngồi lên, ở trong thân thể của nàng tùy ý va chạm. Dần Dần, Tư Hướng Nhan phát hiện Ông Lẫm Nhiên tựa hồ run đến quá lợi hại, cơ thể cũng nóng kinh người. Nhưng không cho cô nghĩ nhiều, giây tiếp theo cô thì đã bị đối phương ôm chặt lấy, một mảng lớn nhiệt lưu thuận theo vị trí nơi của ngón tay tràn ra ngoài, làm đến bụng dưới cô ướt một mảng lớn theo.

Tình hình như vậy Tư Hướng Nhan cũng là không có nghĩ đến, cho dù biết Ông Lẫm Nhiên đối với va chạm của mình rất mẫn cảm, mà thân thể nửa năm không có làm qua lại là nhiều khát vọng. Thế nhưng, Tư Hướng Nhan suy nghĩ, chính mình tựa hồ chỉ là mới ra vào hơn mười lần mà thôi, Ông Lẫm Nhiên thì..

"Đừng đi tính, chị biết, em không có cách." thấy Tư Hướng Nhan một mặt tìm tòi nghiên cứu, Ông Lẫm Nhiên ôm chặt cô, dùng chân tâm cọ lấy bụng dưới của cô. Được ám chỉ khiêu khích như vậy, thân thể của Tư Hướng Nhan lần nửa khó nhẫn nại lên. Thấy Ông Lẫm Nhiên rõ ràng vẫn chưa đút no cô lần nửa đem tay dò qua, lại bị Ông Lẫm Nhiên cản lại.

"Sao vậy, em mệt rồi sao?" Chính mình bị cản lại, Tư Hướng Nhan rất kinh ngạc, bởi vì cô có thể cảm thấy chân tâm của Ông Lẫm Nhiên vẫn rất bỏng rất nóng, rõ ràng là dáng vẻ chưa đút no.

"Em muốn để Nhan Nhan cũng thoải mái, chị tách chân ra chút." Ông Lẫm Nhiên vừa nói, tìm một vị trí thích hợp, đem chân tâm của mình nhích đến giữa chân của Tư Hướng Nhan. Động tác như vậy, dù cho hai ngươi lúc trước không có làm qua, lại cũng rất biết là cái gì.

Khi hai địa phương nóng bỏng ẩm ướt lại vô cùng mềm mại dán lại với nhau, Tư Hướng Nhan rõ ràng cảm thấy được thân thể của Ông Lẫm Nhiên lại tràn ra rất nhiều nhiệt tuyền. Họ ma sát lấy vị trí tư mật nhất của đôi bên, để cơ thể ở thời điểm này để lại dấu ấn của người yêu.

"Nhiên, chậm một chút, quá nhanh đối với cơ thể không quá tốt đâu." Cho dù ở loại thời điểm này, Tư Hướng Nhan ngược lại vẫn bảo trì tỉnh táo. Thấy Ông Lẫm Nhiên cấp bách như vậy vặn vẹo lấy cơ thể, Tư Hướng Nhan vẫn thật sự sợ nàng tổn thương eo và chân. Suy cho cùng Trang Kỷ Nghiên từng nói, vết thương để lại bệnh căn của con người này rất nghiêm trọng.

"Không sao đâu, sẽ không hư được, Nhan Nhan cũng động, chúng ta cùng nhau.. ân.. hạt đậu nhỏ rất muốn để chị cũng cọ cọ." Sau khi Ông Lẫm Nhiên lún vào làm tình hoàn toàn quên đi cái gọi là xa lánh là như thế nào, thái độ sau khi uống rượu, hiện tại nàng chỉ muốn thân mật với Tư Hướng Nhan. Thấy hơi nước trong mắt nàng, nghe thấy kiều ngâm đứt quãng trong cổ họng của em ấy. Tư Hướng Nhan ôm lấy hai hỏm eo của phía sau eo lõm xuống của nàng, mang nàng cùng nhau vặn vẹo.

Cánh hoa ở lúc này thân mật giao hợp, rừng rậm và rừng rậm chạm nhau, phát ra tiếng vang nhẹ của lá động. Hạt đậu nhỏ chính giữa hình như hiếm khi phát hiện đồng loại, vui vẻ dây dưa va chạm cùng với nhau, dùng gò má đỏ ửng của chính mình chạm lấy bộ phận tương đồng của đối phương. Dần dần, Ông Lẫm Nhiên cảm thấy thân thể lại sắp mất đi khống chế, nàng cũng có thể cảm thấy được thân thể của Tư Hướng Nhan cũng sắp bên rìa sụp đổ.

Hai người không hẹn mà cùng tăng tốc, thắt lưng cơ hồ muốn ở thời khắc này vặn đến đứt đi, lại hoàn toàn không muốn để ý mấy chuyện đó. Khi dịch thể nóng bỏng thuận theo địa phương hai người va chạm nhau chảy ra, Ông Lẫm Nhiên run rẫy ôm chặt Tư Hướng Nhan, dùng sức cắn lấy bờ vai của cô, đem nước mắt trong hốc mắt nhịn trở lại.

Rất may nàng đợi được đến ngày này, sự ngăn cách vắt ngang giữa nàng và Tư Hướng Nhan, cuối cùng cũng không thấy được rồi đâu.

Hết chương 107