Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Trốn Tình)

Chương 1103



Kiều Phương Hạ dường như liếc mắt cái là nhận ra đối phương.

Ty Hoàng Nam?

Hồi nãy anh ta bay chung chuyến với mình à? Vậy sao trên máy bay mình lại không nhìn thấy anh ta?

Nhưng Ty Hoàng Nam lại làm như không quen Kiều Phương Hạ, dửng dưng rẽ qua một hướng khác mà đi.

Ty Hoàng Nam và Kiều Phương Hạ vừa làm khách mời cho cùng một show, hơn nữa còn vô cùng có khả năng bị ghép thành một cặp. Bây giờ hai người lại một trước một sau rời khỏi sân bay, ai có thể không nghi ngờ mối quan hệ giữa họ chứ? Ty Hoàng Nam càng tỏ ra xa lạ và giữ khoảng cách thì càng đáng ngờ, huống hồ Kiều Phương Hạ cũng đang mặc áo gió, trong hai người cứ như là đang mặc áo cặp vậy.

Những phóng viên khứu giác nhạy bén này không hỏi được gì từ Kiều Phương Hạ liền lập tức chuyển mục tiêu sang Ty Hoàng Nam.

Hơn nữa bối cảnh gia đình của anh ta vẫn luôn được lan truyền rất thần diệu. Nào là con cháu bốn đời của đại lão cách mạng, nào là cháu ngoại nhỏ được chiều chuộng nhất trong nhà, nào là bị người nhà hối cưới đến mức phải tham gia show hẹn hò, nào là ông nội có gia tài bạc tỷ đang chờ anh ta thừa kế, vân vân và mây mây…

Sự xuất hiện của Ty Hoàng Nam càng củng cố thêm cho cái danh xưng “kẻ đào mỏ nhà giàu” của Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ có hơi ngạc nhiên nhìn bóng lưng của Ty Hoàng Nam. Cô đứng tại chỗ hai phút, rồi lại thấy Ty Hoàng Nam bất ngờ quay đầu nhìn về phía mình. Anh ta đứng cách đám người, dùng mắt ra hiệu cho cô, giống như là ý bảo cô đi trước vậy.

Này là cố ý xuất hiện để giải vây giúp cô hay sao?

Chỗ Kiều Phương Hạ lúc này đã không còn được bao nhiêu người, đúng là cơ hội tốt để bỏ đi.

Cô do dự một lát, lại thấy mấy người đàn ông mặc đồ tây đen đang hối hả chạy về phía mình. Kiều Phương Hạ nhận ra một người trong số họ là người bên cạnh đường Minh Kỷ.

Đối phương thấy Kiều Phương Hạ không bị thương, bấy giờ mới thở phào nhẹ

nhõm rồi bảo vệ cô ra ngoài, lại nói nhỏ: “Cậu chủ kêu chúng tôi tới đón cô trở về”

Kiều Phương Hạ đi theo mấy người bọn họ được mấy bước lại không yên tâm mà quay đầu nhìn về hướng của Ty Hoàng Nam, nhưng đã không thấy cả anh ta và đám phóng viên đầu nữa.

Có thể là Ty Hoàng Nam vì muốn để cô an toàn rời đi nên đã cố ý dẫn những phóng viên nọ đến một chỗ khác rồi.

Lúc cô trở lại xe của nhà họ Đường thì đã thấy Đường Minh Kỳ đang ngồi trên xe bảo mẫu đợi mình. Sau khi vào xe, trống Kiều Phương Hạ có hơi nhếch nhác. Cô và Đường Minh Kỷ bốn mắt nhìn nhau, anh ta nhíu mày, khẽ nói: “Cô cần gì phải khổ vậy?”

Kiều Phương Hạ im lặng không đáp rồi ngồi xuống bên cạnh anh ta, lại nhìn thấy trên chỗ ngồi của mình để một chiếc điện thoại mới còn chưa mở bèn nhanh chóng tháo vỏ hộp ra, rồi thành thạo tháo sim điện thoại.

Đường Minh Kỷ thấy mặt vẫn còn sưng, lẩm bẩm: “Tự bản thân cô suy nghĩ cho kĩ đi! Từ khi về nước tới giờ cô bị Lệ Đình Tuấn liên lụy bao nhiêu lần rồi, cô…”

“Tôi là nghệ sĩ của công ty anh mà bây giờ anh mới chạy tới giải vây cho tôi thì có giống như anh nói không?” Vẻ mặt Kiều Phương Hạ thản nhiên cắt ngang lời anh ta, chuyển sang một chủ đề khác.

Đường Minh Kỷ chép miệng, bất đắc dĩ trả lời: “Cô không có điện thoại, tôi có muốn liên lạc với cô cũng không biết liên lạc kiểu gì thì sao có thể trách tôi được chứ?”