Tình Yêu Của Cô Nàng Bá Đạo

Chương 23



Khi rời khỏi bar cô gọi điện cho cấp dưới Lưu Lâm khá được việc, kêu hắn mang một bưu kiện nhỏ đến khách sạn cao bậc nhất khu vực nội thành này.

"Bên ngoài bóng nhoáng với tượng nước điêu khắc hình kì lân tạo cảm giác phúc khí, vận may và tài lộc cho gia chủ, lại ở vị trí trung tâm rộng lớn giúp nó trở thành biểu tượng đặc trưng của vùng này. Bên trong khách sạn không chỉ sang trọng với kiểu trang trí cổ điển trung cho bàn ăn ở một số tầng mà còn có sự hào nhoáng và đặc biệt cực khác mà khách vvip mới có thể đến ở những tầng hai lăm đến ba mươi. Ở các tầng cao hơn là những bữa tiệc tùng của những quý bà quý ông thượng lưu và không ít người có địa vị xã hội": Thuộc hạ đứng ngoài thông báo qua chiếc cúc áo bên trong chứa máy nghe gọi mini siêu tinh vi.

"Tiến vào trong": Điệp Ninh Tiêu

Đi đến quầy lễ tân, một nhân viên đứng lên đánh giá sơ qua cách ăn mặc của thanh niên trước mắt rồi nhàn nhạt hỏi

"Tiên sinh có đặt trước với khách sạn hay chưa, vui lòng xuất thẻ"

Anh ta đưa chiếc thẻ cho nhân viên đó. Cô ta cầm chiếc thẻ rồi quẹt vào máy quét nhưng chiếc máy này lại không nhận. Cô ta khinh thường lên tiếng 'Thẻ của anh không phải thẻ khách hàng, cũng chẳng phải đặt chỗ. Thẻ là giả, không nhanh chóng biến đi tôi gọi bảo vệ'.

Sau đó anh không nhanh không chậm rút ra một chiếc thẻ đặt vào máy quét, lập túc máy quét vang lên âm thanh 'Chào mừng khách quý đã đến khách sạn, mời quý khách lên tầng ba mươi để được tiếp đón thêm' rồi có thêm một âm vang cảnh báo tầm trung rung lên.

Vài giây sau có một đoàn nhân viên chạy đến cúi đầu chào trước mặt anh ta.

Một phụ nữ trẻ sau khi cúi đầu chào thì đứng lên trước giới thiệu

"Tôi là quản lí phân khu VVIP số một, hân hạnh được đón tiếp quý khách"

Anh cũng không nhìn quản lí mà liếc mắt về nhân viên kiêu ngạo vừa rồi một chút, nói 'Tôi không thích cô ta'

Nhân viên đó mắt không chớp nổi, tai ù dần nhìn bóng thanh niên mang áo phông trắng với quần âu đen đi xa dần. Một câu nói của khách hàng vip đã đủ để cô ta mất đi công việc vạn người mơ huống chi là "VVIP"

Anh bước vào thang máy riêng đi lên tầng ba mươi, trong thang máy anh nhắm mắt dồn mọi cảm giác lên đôi tai, nghe mọi không gian xung quanh rồi tiếp tục báo cáo.

"Có khoảng vài phòng trống dưới lòng đất, không gian đủ yên tĩnh, một trong số các khu có một bộ phận trung tâm chuyên dùng để thí nghiệm, tiếng người la hét không rõ ràng. Ở phía trên cùng là nhà kính có thể quan sát mọi thứ xung quanh vào ban đêm, độ nét của hình ảnh và tầm phóng và bao nhiêu còn cần quan sát kĩ hơn"

Điệp Ninh Tiêu lười lười nói: 'Giao bưu kiện là hoàn thành nhiệm vụ, không cần thiết hiểu về nó đâu, nó cũng chẳng đáng giá chút nào'

Thuộc hạ..'.. người giàu lấy đồ bỏ đi là đây sao'.'Cô chủ còn gì cần phân phó'

Điệp Ninh Tiêu 'làm nhanh chút'

Sau đó một số tài liệu nặc danh được chuyển đến cho chủ tịch khách sạn này, ông ta nhanh chóng đi xuống quán cà phê tại khu vvip 1 tầng 30 để chào hỏi vị khách duy nhất đến quán.

Chẳng nói câu nào anh ta lấy trong túi áo trong ra một gói bưu kiện sơ sài quẳng cho lão chủ tịch nào đó rồi uống vào hớp hết ly cà phê giá vài ngàn tệ.

Lão chủ tịch thì xem cái kiện đó, trong đó là một vài bức ảnh, một vài giao dịch và cả một vài 'trọng điểm tính mạng đen'. Trong lòng hắn không còn giữ vẻ bình tĩnh như ngoài mặt nữa, sự đe dọa này làm hắn không nghĩ được đối phó nào cả, mọi thứ lão giấu bấy lâu nay đang dần lộ. Lão lúc này điên rồ chỉ muốn giết người và lão nhanh chóng rút khẩu súng bên hông bắn liên tục vào 'vị khách' không mời mà đến này.

Lưu Lâm tránh qua những viên đạn một cách dễ dàng sau đó lấy từ trong người một con dao siêu nhỏ như một cái phi tiêu, phi một cái trúng cổ tay đang bắn súng của lão. Chiếc súng rơi xuống cách lão một đoạn lớn còn lão ta thì đau đớn ngã xuống máu tươi phun ra như mưa, cả cánh tay coi như bị phế bỏ.

Điệp Ninh Tiêu: 'Nói với lão, muốn an ổn thì liên hệ sớm nhé, hình như con trai ông mới cưới được một ngày nha'

Sau khi được nghe lời chuyển lại đó lão ta không còn dám hành động lỗ mãng nữa, trong lòng thầm suy tính chuyện hôm nay xảy ra và lời uy hiếp con của lão.

Lưu Lâm sau khi chuyển lời của cô chủ xong cũng đi lên một chiếc Lexus đen rời đi, đến tập đoàn kia anh ta cũng đã hoàn thành một phần nhiệm vụ nên giờ cũng phải trở lại làm tạm công việc giám đốc này thôi