Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 228: Tớ bắt buộc phải tìm được cô ấy



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khuôn mặt nhăn nhó, anh phải nhìn! Anh bắt buộc phải nhìn! Theo con mắt nhìn của cậu chủ Đỗ, một việc rất đỗi bình thường, thế nhưng đổi lại là Trầm Tu Cẩn, lại nặng nề đến vậy.

Bức ảnh trên màn hình, vừa lọt vào tầm mắt, anh đã biết......đúng rồi, là cô! Cho dù, người phụ nữ trong bức ảnh, tóc đã dài.

Cho dù, bức ảnh chụp không được rõ nét.

anh cũng có thể nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên, đó chính là Tiểu Đồng.

Trái tim bông đập mạnh liên hồi.

“Cô ấy ở đâu?”

Trầm Tu Cẩn sốt ruột hỏi.

Cậu chủ thứ nhà họ Đỗ liên bán đứng Phí Minh Minh.

Bức ảnh trong điện thoại, đã được người đàn ông đó gửi vào hòm thử của mình Ngón tay thon dài của anh buông khỏi chiếc điện thoại, “Quay về nói với ông Đỗ, tôi sẽ không ra tay với Đỗ Thị nữa, về nguy cơ lần này của Đỗ Thị, Trầm Thị sẽ rót vốn vào làm bên đầu tư, còn về hợp tác cụ thể, bảo ông Đỗ đến Trầm Thị, đàm phán với giám đốc hạng mục của công ty tôi.

Tôi sẽ truyền đạt lại chuyện này với cấp dưới”

Anh nói rất nhanh, cậu chủ thứ nhà họ Đỗ còn chưa kịp nói cảm ơn, một cơn gió lướt qua bên trong phòng ăn, đối phương đã biến mất không dấu vất.

“Phí Minh Minh!”

Anh vừa lái xe, vừa nghĩ vê chuyện Phí Minh Minh, thật sự là không nhớ lại được người này.

Gọi một cuộc đến chỗ Hi Thần: “Cậu quen Phí Minh Minh không?”

Hi Thân cũng đang đợi Trầm Tu Cẩn gọi đến, những người anh em thân thiết như họ, có lẽ là tâm linh tương thông với một vài thói quen của đối phương.

“Con gái nhà họ Phí? Cậu tìm cô ta làm gì?”

“Cậu quen cô ta? Thân không?”

Hi Thần “Ừm”

một tiếng: “Cũng thân”

“Tên nhóc nhà họ Đỗ kia nói với tớ, Phí Minh Minh biết tin về Tiểu Đồng”

“Hiểu rồi”

Hi Thần không cân Trâm Tu Cẩn phải nói hết lời, gật đầu đáp: “Chuyện này cứ để tớ giải quyết.

Cân tớ đặt vé máy bay cho cậu không?”

“Không cần đặt vé máy bay đâu, bây giờ tớ đến sân bay rồi”

Nói xong liên ngắt điện thoại, phi như bay về nhà, vội vàng vào phòng ngủ lấy hộ chiếu của mình, rồi lại vội vàng ra ngoài.

“Cậu chủ, lúc nào cậu quay lại?”

Quản gia đuổi theo hỏi, đáng tiếc là chiếc xe đã phóng đi mất, chỉ còn lại làn khói ống xả màu đen.

“Điều này......”

Công ty phải làm thế nào? Công ty phải làm thế nào?

- -----------------