Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 309: Thật tốt, cuối cùng cũng rời khỏi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thờ ơ với vẻ mặt hụt hãng của người bên cạnh, Giản Đồng nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, cầm túi đi khỏi.

Cả ngày đều bận rộn ở công ty, sáng sớm Vi Vi An đã đến văn phòng, cầm theo một bản hợp đồng với Đức Môn, đến lúc trưa, lại phát hiện, người phụ nữ đó vẫn đang bận rộn trong văn phòng chủ tịch.

Cô tưởng rằng chỉ là vì chuyện hợp tác với Đức Môn, nên người phụ nữ đó mới hăng say với công việc bận rộn như vậy, đến buổi trưa, thư ký mới nói cho cô biết, Giản Đồng bảo thư ký mang tất cả những tài liệu gân đây của công ty đến chỗ mình.

Vi Vi An cảm thấy điều này có chút bất thường, cửa văn phòng chủ tịch khép hờ, cô muốn gõ cửa, tay lại chạm vào cửa, cửa tự động mở ra, Vi Vi An mới biết rằng, người phụ nữ đó đang dồn hết sức lực của mình vào công việc.

“Chủ tịch Giản”

Cô đẩy cửa vào, bước nhanh lên trước, có chút tức giận: “Em như vậy không ổn đâu, chị biết, Giản Thị có rất nhiêu vấn đề, thế nhưng không phải chúng ta đã ký được hợp đồng với Đức Môn rồi sao? Lẽ nào vẫn chưa thể thư giãn một chút?”

“Không phải vì Đức Môn”

Người phụ nữ đang bận rộn với công việc, không ngẩng đầu, chỉ nhìn chữ ký trên tài liệu trong tay, khẽ đáp một câu.

“Không phải vì Đức Môn?”

Vi Vi An chau mày: “Không phải vì Đức Môn, nên chị tự giày vò mình như thế này? ”

“Được rồi, Vi Vi An, cô đi ra đi”

Người phụ nữ đó vẫn không ngẩng đầu lên nói.

Thấy dáng vẻ vùi đầu vào công việc của người phụ nữ đó, Vi Vi An vừa tức vừa thương, bàn tay đập mạnh lên bàn làm việc, “Em nghe những người phía dưới nói, chị vẫn chưa ăn trưa đúng không.”

“Tôi không đói.

Đi ra ngoài."

Người phụ nữ lạnh lùng nói.

Vi Vi An khẽ sững lại, từ khi làm việc với người phụ nữ này, chưa từng đối xử với mình như vậy.

“Cơ thể khỏe mạnh thì mới làm việc tốt......”

“Ra ngoài.”

Người phụ nữ lại lạnh lùng nói, lúc này mới ngẩng đầu lên từ đống tài liệu, liếc nhìn Vi Vi An đối diện.

“......Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Vi Vi An suy nghĩ một chút, càng cảm thấy bất thường, người phụ nữ này chưa bao giờ đối xử với mình như thế này: “Tiểu Đồng, em đi ra cũng được, em cũng biết chị đang bận rộn với công việc, thế nhưng ít nhất chị cũng phải dành chút thời gian để ăn cơm”

“Tôi đã nói rồi, tôi không đói”

Vi Vi An chau mày: “Chị không ăn cơm, thì em không thể nào làm tròn trách nhiệm được”

Bị kích động bởi sự ngoan cố của Giản Đồng, Vi Vi An bỗng nói một câu.

“Làm tròn trách nhiệm?”

Giản Đồng nhíu cô: “Làm tròn trách nhiệm về điêu gì? Làm tròn trách nhiệm với ai? Phải làm tròn trách nhiệm như thế nào?”

Lúc này Vi Vi An mới nhận ra mình vừa nói lỡ

- -----------------