Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 81: Chỉ cần săn thú không



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bàn tay đó, vén tóc mái của cô sang hai bên, cô dù có ngốc thế nào, cũng biết được, người này muốn làm cái gì đó! “Cậu chủ Kane, người như anh đây có phải không biết cách tôn trọng mong muốn của người khác đúng không?”

“Người?”

Đôi môi mỏng của Kane động đậy: “Chẳng phải cô đã nói rồi sao, cô chỉ là một kỹ nữ, vì tiền mà cái gì cũng có thể làm được.

Tôi tuy rằng không phải người Trung Quốc, nhưng từng nghe thấy một câu nói ở nước này: Khi làm kỹ nữ, thì đừng nên lập đên thờ.

Có phải bọn họ nói như vậy không?”

Ôi ~ Trái tim của Giản Đồng bỗng đau nhói, trong lòng ngay lập tức liên cười nhạo một tiếng...

Cô quả nhiên vẫn là người nhạy cảm, đến cả kỹ nữ cô cũng làm tốt rồi, thì còn già mồm cái gì.

Nhưng bàn tay của cô bị trói chặt ra đằng sau, lại càng bị siết chặt hơn, sự đau đớn do móng tay đâm vào trong lòng bàn tay, lúc này cũng không còn cảm thấy đau nữa.

“Chỗ nào cũng được, nhưng chỗ đó thì không được.”

Cô bướng bỉnh đối diện với anh, đôi mắt đỏ hoe, không hề chớp mắt, “Không được thì là không được.”

“Nếu như tôi cứ muốn thì sao?”

Giản Đồng rủ mắt xuống, không nói gì...

Kane chỉ cảm thấy, người phụ nữ ấy lúc này, khắp người đều đang phát sáng...

Trên thế giới này, sao lại có người phụ nữ như vậy chứ!? Vô cùng tầm thường, lại vô cùng kiêu ngạo.

Rốt cuộc, là cái gì, đã tạo nên người phụ nữ như vậy? Vài giây trước cô còn khiến cho người ta cảm thấy vô vị, cảm thấy tầm thường, nhưng ngay lập tức bạn có thể thấy được chỗ lóa mắt trên người của cô, lóa đến nỗi khiến cho người ta không mở được mắt ra.

Đôi môi, nhẹ nhàng chạm lên trên vết sẹo đó, Kane cảm nhận rõ được, toàn thân người phụ nữ này đang chấn động căng thẳng, mà lớp da ở dưới đôi môi cũng hóa cứng lại...

Rốt cuộc, vết sẹo này, được tạo nên như thế nào? Rốt cuộc, vết thương này, là do ai đã làm...

Nếu như, nếu như anh có thể từ trên cơ thể của cô, tạo nên một vết thương khắc cốt ghi tâm, ngay cả chạm cũng không thể chạm vào như thế, vậy thì tốt biết bao.

Bàn tay của Giản Đồng, càng bị dập chặt hơn, móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay, có máu chảy ra, tí ta tí tách...rơi xuống mặt đất.

Cuối cùng, Kane cũng thả tay Giản Đồng ra.

“Bốp!”

Một tiếng bạt tai, ở trong cái lõi thang bộ tăm tối này, vang lên vô cùng rõ rệt.

“Cái tát này của cô thật mạnh”

Bàn tay của Giản Đồng đang run rẩy, nhưng đôi mắt lại rất kiên định, có chút thích thú khi được trả thù: “Cậu chủ Kane thích rắc muối lên vết thương của người khác như vậy, bây giờ cậu chủ Kane có lẽ đã biết rôi chứ, rắc muối lên vết thương, thực sự rất đau.”



- -----------------