Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 89: Hạ Vi Minh không hề



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cô có còn nhớ, năm đó, khi cưỡng ép Hạ Vi Minh uống cạn chai rượu whisky không? Giản Đồng, cô chủ Giản Đồng, lúc đó cô có từng nghĩ, cô sẽ có ngày hôm nay không?”

Giản Đồng ngẩn người nhìn Á Côn vẻ mặt đang tức giận, đôi mắt đầy sự khó hiểu: “Tôi? Cưỡng ép? Vi Minh? Uống cạn chai rượu whisky?”

Mỗi một từ cô nói ra đều mang theo vẻ hoài nghi, những chuyện cưỡng ép như này, cô chẳng thèm làm, càng huống hồ lại dùng cái thủ đoạn này đối với Hạ Vi Minh, cưỡng ép Hạ Vi Minh uống hết chai rượu whisky.

Những chuyện như thế này, cô trước giờ đều không thèm làm.

“Giả ngốc sao? Cô chủ Giản, cô lúc đó uy phong như thế nào chứ, đố ky với Hạ Vi Minh, cố tình nói khích Vi Minh, khiến cho Vi Minh bắt buộc phải uõng hết chai rượu whisky.

Cô tưởng rằng chuyện này, không ai nhìn thấy, thì người khác sẽ không biết sao?”

Giản Đồng đột nhiên lãnh đạm ngắt lời Á Côn, giọng nói thô khàn cất lên: “Không hề, chuyện mà anh nói, tôi không hề làm”

“Xí ~* Ánh mắt nham hiểm của Á Côn đặt trên người của Giản Đồng: “Cô muốn nói rằng tôi đổ oan cho cô? Hay là Vi Minh nói dối? Lúc đó Vi Minh đã uống đến mức say mèm nằm bẹp xuống đất, may mà bị tôi bắt gặp, nếu không thì cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa! Giản Đồng, ý cô nói chuyện Vi Minh uống say là giả, hay là chuyện tôi tận mắt chứng kiến là giả?!”

Giản Đồng như bị sét đánh! Đôi mắt bỗng nhiên co lại...

Hạ Vi Minh uống say bí tỉ, bị Á Côn bắt gặp? “Vi Minh...

nói như vậy sao?”

Ánh mắt cô hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Á Côn không muốn nhìn thấy cô như vậy, “Cô thật giỏi giả bộ! Năm đó cũng là giả bộ! Cô tưởng rằng trước mặt cô đối xử tốt với Vi Minh, sau lưng thì làm ra những chuyện không có giới hạn như thế, cô tưởng rằng có thể giấu được những người khác sao? Những vết bầm tím trên cánh tay và chân của Vi Minh đó, thì là chuyện gì?”

“Anh cư xử với tôi như vậy sao? Anh cho rằng tôi tàn nhẫn chà đạp Hạ Vi Minh như vậy sao?”

Người phụ nữ đang bò ở dưới đất, những ánh sáng lấp lánh trong ánh mắt, càng lúc càng xám xịt lại...

Giữa vầng trán của cô, hiện lên vẻ mệt mỏi và đau khổ không nói thành lời.

Nhưng rất nhanh thì liên biến mất...

Có những chuyện, thực ra cũng đã đoán được rồi.

Ba năm đó, bao nhiêu đêm bị tra tấn năm bên cạnh cái bồn cầu để ngủ, bao nhiêu đêm khó chịu đau đớn đến mất ngủ, ngay cả hít thở cũng khó khăn, chỉ có thể dựa vào góc tường, ngồi ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà của phòng vệ sinh giữa đêm khuya, cô đơn lạnh lão chỉ có ngẩn ngơ với ngẩn ngơ, không hề có một việc gì khác để làm...

Lẽ nào, vẫn không đủ để khiến cô hiểu ra những chuyện mà trước đó vẫn chưa hiểu được rõ hay sao? Cô dùng thời gian ba năm, nghĩ đi nghĩ lại, là vì để tìm ra chứng cứ chứng minh bản thân bị oan lúc đầu.

Nhưng nghĩ càng nhiều, cô lại càng thức tỉnh.



- -----------------