Tình Yêu Không Biên Giới

Chương 1



1

Trong cuộc phỏng vấn nghiên cứu sinh.

Ngồi giữa hàng người hướng dẫn, Hà Dĩ Xuyên hỏi tôi câu cuối cùng: "Nếu bệnh nhân của bạn bị dị ứng với Rochephine, bạn nên làm gì?"

Trong lúc chột dạ, tôi buột miệng: “Vậy thì cho ăn ít bún ốc lại.” [1]

[1] Bún ốc trong tiếng Trung phát âm gần giống Rochephin

Những người hướng dẫn khác che miệng, vai họ run rẩy dữ dội.

Chỉ có Hà Dĩ Xuyên cau mày và nhìn tôi với vẻ khó chịu: "Tại sao bạn lại chọn tôi làm người hướng dẫn bạn?"

Tôi nói thật: "Vì thầy đẹp trai."

"phì……"

Giáo sư nữ bên cạnh cười phá lên.

Sau cuộc phỏng vấn, tôi bước ra với khuôn mặt buồn bã.

Các sinh viên phía sau giơ ngón tay cái lên: "Cậu là người đầu tiên có thể khiến các giáo sư cười vui vẻ như vậy đấy. Chắc chắn đỗ rồi!"

Đỗ cái đầu ý, Hà Dĩ Xuyên nhất định sẽ từ chối tôi.

Nhưng với tâm lý muốn làm rối tâm lý người khác, tôi tự tin hếch cằm: “Đương nhiên rồi.”

Trong lúc đang hồi hộp chờ kết quả, tôi nhận được tin nhắn của mẹ: “Con yêu đừng lo, mẹ đã tạo sẵn quan hệ cho con rồi, lần này con chắc chắn sẽ đỗ luôn”

Vào buổi tối, danh sách nhập học đến như đã định.

Thật bất ngờ, có tôi, hơn nữa tôi còn là sinh viên duy nhất của Hà Dĩ Xuyên.

Những sinh viên không được Hà Dĩ Xuyên lựa chọn đã được phân cho các trưởng khoa, họ rất bực bội, muốn hỏi rõ lý do tại sao.

Hà Dĩ Xuyên: "Mấy bạn quá giỏi rồi, không đủ để tôi thử thách."

2

Tôi phấn khởi đến mức nhanh chóng báo tin vui trúng tuyển cho mẹ, đồng thời hỏi mẹ đã tạo mối quan hệ với ai.

Có thể khiến đại thần Hà Dĩ Xuyên chấp nhận tôi không, chắc hẳn là mối quan hệ trên trời rồi.

Mẹ tôi: Quán Âm Bồ Tát.

TÔI:……