Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 142: Lựa chọn



Tiêu Cảnh Hàng vừa trở về khách sạn, luôn suy nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm nay, trước sau đều cảm thấy cần phải hỏi rõ, vì vậy anh gọi điện vào phòng của chị Hà. “Tôi biết anh sẽ gọi, muốn hỏi gì thì hỏi đi." Chị Hà dường như đã chờ đợi anh từ sớm. “Giang Tùy An thật sự nghiêm túc với Nhan Ôn không? Giữa hai người họ là mối quan hệ gì?"

Người yêu? Hay là.. Bạn tình. “Đương nhiên nghiêm túc rồi, từ sau khi kết hôn, anh ấy đối xử với Nhan Ôn của chúng tôi rất tốt." Chị Hà cười híp mắt trả lời. "Giang Tùy An kết hôn rồi ư?"

Tiêu Cảnh Hàng không ngờ Nhan Ôn có thể vì tình yêu, chịu đựng thân phận bạn tình, có phải vì nguyên nhân này nên bọn họ mãi chưa công khai mối quan hệ, dù sao thì cuộc sống riêng tư thế này của nữ diễn viên trong giới giải trí đều không ít.

Chị Hà thoạt nghe liền ho khan một tiếng. "Anh đang nghĩ gì đó! Ý của tôi, bọn họ là vợ chồng! Người kết hôn với Giang Tùy An chính là Nhan Ôn." Chị Hà ngập ngừng đôi lát: "Hiện giờ anh chắc chắn rất kinh ngạc, tôi có thể hiểu được, thoạt đầu tôi cũng không dám tin, tưởng sau khi Nhan Ôn chia tay với Bạch Triết Hiên sẽ không chịu đựng được cú sốc tình cảm, tùy tiện tìm ai đó gả đi." “Nhưng sự thật chứng minh, lựa chọn của Nhan Ôn rất đúng!" "Tuy bọn họ chưa công khai mối quan hệ, còn là cuộc hôn nhân bí mật, nhưng Giang Tùy An thật sự thương yêu Nhan Ôn từ tận đáy lòng."

Trong giới giải trí, có ai sở hữu thân phận như Giang Tùy An mà lại đối xử một lòng một dạ với một người phụ nữ.

Tiêu Cảnh Hàng âm thầm khinh bỉ ý nghĩ ban đầu của bản thân.

Nhan Ôn vậy mà lại có người bạn đời như vậy.. "Tiêu Cảnh Hàng, Nhan Ôn đi đến ngày hôm nay thật sự không dễ dàng gì, hiện giờ anh là người quản lý của cô ấy, những việc này cũng chẳng qua mắt được anh, nhưng tôi chỉ muốn nói với anh một câu, hãy làm tốt bổn phận chức trách của mình."

Tiêu Cảnh Hàng trịnh trọng đáp: “Cô yên tâm, tôi hiểu rồi.”

Thì ra anh cũng lo lắng Nhan Ôn sẽ chịu tổn thương bởi mối tình của mình, nhưng nếu đối phương là Giang Tùy An thì...

Vì Tiêu Cảnh Hàng yêu cầu đổi phó đạo diễn và thợ ghi hình, cũng điều động sử dụng ê kíp của Áo Lai, việc quay phim tạm thời gác sang một bên, và vụ việc này không bị đồn ra ngoài, chắc có lẽ do ý của Giang Tùy An.

Chỉ cần anh muốn làm, thì chẳng có gì không làm được cả.

Nhan Ôn ngồi trên chiếc ghế sofa chờ Giang Tùy An mãi, nghe tiếng mở cửa liền đứng dậy. "Vẫn chưa ngủ ư?" Giang Tùy An nhìn đồng hồ, giọng điệu dịu dàng. “Em đang đợi anh, em muốn giải thích với anh." Nhan Ôn tiến lên, nắm nhẹ bàn tay của anh: “Em biết anh xót cho em, không muốn thấy em chịu thiệt thòi, nhưng em cũng vậy, em muốn dùng thực lực của mình để đứng cạnh anh." "Em biết rõ tâm trạng của anh, cũng biết anh sẽ không buông tha đám người ức hiếp em." "Thế nhưng Tùy An à, có những việc em muốn đích thân thực hiện, anh hãy tin em có được không?"

Nhìn ánh mắt của cô, nghe lời nói này, Giang Tùy An chẳng còn giận được nữa. “Anh không định can thiệp vào chuyện của em, chỉ là." Gương mặt điển trai của anh lộ vẻ tiêu điều, trước mặt cô, anh nên làm thế nào mới phải! “Hãy cho em thêm một ít thời gian” Nhan Ôn ôm lấy Giang Tùy An, đầu tựa vào ngực của anh: “Hôm nay thấy anh thay em ra mặt, em cũng cảm thấy sảng khoái lắm, đối với đám người kia thì nên như vậy." “Em đó!" Giang Tùy An đưa tay vòng lấy eo của cô, anh phải làm sao với người phụ nữ này đây?

Sau khi Tiêu Cảnh Hàng điều động sử dụng ê kíp của công ty thì luôn ngồi chờ đợi cuộc gọi của Trình Vận, anh sắp xếp thể là vì muốn để Nhan Ôn có thể nhanh chóng kết thúc cuộc ghi hình bên đây, hiện tại gây hấn với đoàn phim có chút không vui vẻ, đối với ai cũng chẳng có lợi ích gì, dù sao cũng do phó đạo diễn của đoàn phim gây hấn trước, cố tình giở trò với Nhan Ôn.

Còn ai xúi bấy sau lưng anh ta...

Đêm khuya, Trình Vận chủ động gọi điện cho Tiêu Cảnh Hàng, giọng điệu của cô ta thật sự không được tốt: “Anh làm gì vậy? Điều động ê kíp tại sao không báo trước với tôi?" "Chúng tôi thật sự chẳng còn cách nào khác với đoàn phim, Nhan Ôn và phó đạo diễn.." Không chờ Tiêu Cảnh Hàng nói xong, Trình Vận bên kia đã ngắt lời anh ta. "Cảnh Hàng, anh biết ê kíp đó luôn đang phục vụ cho Hà Văn, hiện giờ đột nhiên bị điều đi, tôi làm sao giải thích với cô ta?” Trình Vận thở dài một hơi. "Ê kíp kia cũng đang trống lịch, chỉ dùng vài ngày mà thôi.” “Như vậy cũng không được! Công ty cần có quy tắc, tôi không muốn nhìn thấy vụ việc như vậy xảy ra thêm một lần nào nữa." Thái độ của Trình Vận vô cùng kiên quyết.

Nghe vậy, Tiêu Cảnh Hàng liền nói: "Trình Vận, ý nghĩ của cô thật khiến người khác khó nắm bắt."

Trình Vận cũng ý thức được thái độ của mình hơi gắt, vội dịu giọng: “Cảnh Hàng, tôi cũng không còn cách khác, Hà Văn cũng là người được tôi dẫn dắt, tôi không thể có người mới liền bỏ quên người cũ, tôi cũng rất khó xử."

Tiêu Cảnh Hàng đã có sự phán đoán của riêng mình, nên không nói nhiều với Trình Vận nữa.

Sau khi anh cúp máy, tỉ mỉ suy đoán mối quan hệ giữa Nhan Ôn và Giang Tùy An, còn có những việc từng trải trước kia của Nhan Ôn, từ lúc cô thay Giang Linh Vận thử vai bị phơi bày, cô đã xông pha thoát khỏi trùng vây, khi đó bên cạnh cô đã có bóng dáng của Giang Tùy An.

Tuy luôn không có người nắm bắt được vết tích, nhưng nếu không phải là Giang

Tùy An giải quyết đám người đó sau lưng thì Nhan Ôn sẽ không dễ thoát mình khỏi đống tin đồn xấu xa kia.

Trái lại sau khi Áo Lai ký hợp đồng với cô, đã thực sự làm theo cam kết trong hợp đồng chưa, mang tất cả tài nguyên tốt nhất cho Nhan Ôn ư? Sau khi Trình Vận ép Chương Nhĩ Hòe rời khỏi, e rằng đã có dự tính khác.

Mượn Nhan Ôn để mình trở về Áo Lai, nhưng không bỏ rơi Ngụy Lãng, để bọn họ tạo thành cục diện kiềm hãm lẫn nhau...

Trình Vận dẫn dắt Áo Lai đi đến hôm nay, thật sự không dễ dàng, nhưng cô ta có thể vì lợi ích mà điều khiển bọn họ, khiến Tiêu Cảnh Hàng rất khó chịu.

Bị người khác xem mình là con cờ, chơi đùa trong lòng bàn tay, ai có thể vui mừng chấp nhận được kia chứ?

Anh chỉ vì kẹt trong tình huống bất lực mới điều động sử dụng ê kíp đang trống lịch, cô ta liền nổi trận lôi đình, nếu sau này xảy ra những việc khác sẽ như thế nào?

Sáng hôm sau, Tiêu Cảnh Hàng nhận được cuộc gọi của chị Hà nói rằng Giang Tùy An có việc muốn gặp mặt anh ta.

Tiêu Cảnh Hàng đến nhà hàng đặt sẵn, thấy Giang Tùy An ngồi ở bên kia, toàn thân đều toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo. “Chủ tịch Giang, anh tìm tôi à?" Khi Tiêu Cảnh Hàng ngồi đối diện với Giang Tùy An, liền bất chợt hạ thấp tư thái đi, bản thân anh cũng chẳng hiểu rõ, có lẽ do khí chất riêng biệt trên người Giang Tùy An đã trấn áp anh.

Giang Tùy An đi vào thẳng vấn đề: “Mối quan hệ giữa tôi và Nhan Ôn chắc anh đã biết, bây giờ, chính là lúc anh ra quyết định “Ý của anh là?" “Đối với Nhan Ôn mà nói, Áo Lai chỉ là bước quá độ, trong lòng Trình Vận đang tính toán cái gì, chắc anh cũng biết." Giang Tùy An không thích nói vòng vo tam quốc, hôm nay anh gặp Tiêu Cảnh Hàng, cũng chính vì muốn giải quyết vụ việc.

Anh muốn Tiêu Cảnh Hàng tự mình lựa chọn, muốn thật lòng thật dạ ở cạnh Nhan Ôn, hay tiếp tục làm con rối của Trình Vận.

Tiêu Cảnh Hàng khác với chị Hà, nếu anh ta không thể toàn tâm toàn ý hỗ trợ Nhan Ôn, vậy Giang Tùy An phải nhanh chóng sắp xếp.

Trong giới này, bạn bè và lợi ích là hai việc khác nhau, nhưng dù sao Trình Vận cũng là bạn lâu năm của anh ta, Tiêu Cảnh Hàng chẳng có cách nào trả lời câu hỏi của Giang Tùy An ngay tức thì. "Tôi cần thời gian suy nghĩ”