Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 160: Moi tin từ miệng chị Hà



Chị Hà sao lại có thể bị mê hoặc bởi cách cư xử của Trình Vận. "Cám ơn ý tốt của chủ tịch Trình, nhưng em trai tôi không cần, nó không phải là thí sinh tham gia nghệ thuật, cũng không muốn ra mắt.." “Bây giờ tôi phải dẫn nó đi về!" “Vậy ư? Sao tôi cảm thấy suy nghĩ của em trai cô và cô chẳng giống nhau nhỉ? Hoặc là, cô nghĩ cô có thể dẫn cậu ta rời khỏi chỗ tôi một cách dễ dàng ư?"

Trình Vận cười khẩy, đáy mắt lóe lên tia hung hãn.

Cô ta dám chắc chị Hà sẽ không bỏ mặc em trai Tiểu Kiệt, và cô ta khống chế được chị Hà cũng đồng nghĩa với việc khống chế được Nhan Ôn. “Rốt cuộc cô muốn làm gì!" "Tôi muốn cô trở thành con cờ của tôi, cô là người thân cận nhất bên cạnh Nhan Ôn, không lợi dụng cô thật tốt sao có thể đáp trả xứng đáng với những việc của cô ta đã gây ra cho tôi?” Trình Vận rót một ly rượu vang, khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Thời gian cô lăn lộn trong giới này cũng không ngắn ngủi, bán sức bán mạng vì Nhan Ôn như vậy, thì phải nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay chứ!”

Chị Hà tức giận cực kỳ, nhưng không có cách co cẳng bỏ chạy được.

Cô không chống cự nổi sự uy hiếp của Trình Vận, nghĩ đến việc em trai bị Ngụy Lãng dẫn đi, chỉ còn cách dịu giọng: “Cô muốn lợi dụng tôi để đối phó với Nhan Ôn?" “Nói cho tôi biết về tất cả bí mật của Nhan Ôn, thì tôi sẽ thả các người đi."

Giọng của Trình Vận vang vọng trong căn phòng, màn đêm thanh tịch vô cùng âm u vắng lặng. "Cô muốn hỏi cái gì?" Chị Hà nhìn đăm đắm gương mặt của Trình Vận. "Quảng cáo của WM là ai đóng với cô ta!" "Hình như là một người họ hàng của cô ấy, nhà họ Nhan nghe nói cô ấy gặp phiền phức nên đã cho người đến giải cứu."

Đưa nhà họ Nhan ra nên Trình Vận do dự một phen: "Chỉ đơn giản thế u?" “Nếu không Nhan Ôn còn tìm ai được chứ? Tuy mối quan hệ giữa cô ấy và nhà họ Nhan không được tốt, nhưng người nhà họ Nhan sẽ không giương mắt nhìn cô ấy thua một cách xấu hổ đầu, chỉ là không muốn vụ việc này bị bên ngoài bàn tán nên đã làm tốt công tác bảo mật." “Nếu là nghệ sĩ thì còn mong được phơi bày thân phận để tăng độ nổi tiếng rồi, đâu có giấu giếm như vậy làm gì?"

Lời nói của chị Hà cũng có đạo lý một phần, đây cũng là nguyên nhân có thể giải thích rõ ràng nhất trong tình huống hiện tại. “Vậy người chống lưng cho Nhan Ôn là ai! Cô ta nói cô ta có người yêu, nói họ tên của người đó ra đi!”

Tốt nhất không phải là người trong giới giải trí, nếu vậy thì Trình Vận nhất định phải tiêu diệt cả hai.

Cô ta muốn biết sự thật?

Chị Hà bĩu môi: "Tôi cũng không biết, Nhan Ôn chưa bao giờ để tôi gặp mặt với người đó, có thể đã chia tay từ lâu rồi." Chị Hà nói xong liền âm thầm cầu nguyện trong lòng, hi vọng đại boss đừng để bụng..

Nếu hiện tại cô tung thân phận của Giang Tùy An ra, sẽ gây phiền nhiễu cho Nhan Ôn, cô không thể ích kỷ như vậy.

Trình Vận lắc lư ly rượu vang đỏ trong tay, cô ta cười khẩy một tiếng: “Cô cảm thấy tôi dễ bị lừa gạt thế ư?" "Dù cô tin hay không thì đây chính là toàn bộ sự thật mà tôi được biết, tôi đã cung cấp thứ cô muốn, bây giờ cô có thể thả người rồi chứ?”

Chị Hà thở dài một hơi, vô cùng bất lực. "Thứ tôi cần không chỉ như thế." "Tôi biết Nhan Ôn chuẩn bị tham gia chương trình Buổi trò chuyện cùng Vân

Lộ, chỉ cần cô kéo chân cô ta, không để cô ta xuất hiện trong chương trình thì được, đây chỉ là một công việc đơn giản, vì tương lai tốt đẹp của em trai cô, cô sẽ làm tốt thôi, có đúng không?"

Buổi trò chuyện cùng Vân Lộ được phát sóng trực tiếp..

Nếu Nhan Ôn không có mặt đúng giờ, không chỉ mất đi một cơ hội tốt để phản kích Trình Vận và Áo Lai, mà còn ảnh hưởng đến tương lai về sau của cô.

Trình Vận quan sát biểu cảm của chị Hà, khinh thường cười mỉa: “Nếu cô cảm thấy công việc này khó khăn thì tôi sẽ cho cô một sự lựa chọn khác, tối mai đi làm trợ lý cho Hà Văn, cùng cô ta đi đóng quảng cáo, sao nào?" "Cô."

Cả thế giới đều biết chị Hà là trợ lý của



Nhan Ôn, đột nhiên cô đi theo bên cạnh Hà Văn, chắc chắn có người nảy sinh sự nghi ngờ, có phải chị Hà đã phản bội Nhan Ôn rồi không!

Vả lại, Hà Văn đã để ý Nhan Ôn từ lâu, lần này chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội giày vò chị Hà một phen, ép buộc chị Hà cầu cứu Nhan Ôn, đến lúc đó.. Nhan Ôn trọng tình cảm như vậy, vừa nghe nói việc này sẽ thỏa hiệp để giải cứu chị Hà. “Trình Vận, cô thật độc ác."

Giết người bằng cách vô hình. “Ác sao? Tôi chỉ đang bảo vệ danh dự của Áo Lai mà thôi, nếu Nhan Ôn không chống đối với tôi, sao tôi có thể gây khó dễ với cô được chứ." "Tôi biết mối quan hệ giữa cô và Nhan Ôn rất tốt, hay là cô đánh cược một lần, xem thử Nhan Ôn có vì cô mà buông tay cơ hội này không."

Chị Hà đau khổ nhắm nghiền đôi mắt, cúi thấp đầu đáp: “Được... Tôi đồng ý ngày mai làm trợ lý cho Hà Văn một ngày, nhưng tôi có một yêu cầu, cô cần phải thả em trai tôi ra!” “Được.”

Trình Vận quay người, gương mặt nở nụ cười mỉa mai.

Trên đời này, không bao giờ có trung thần tuyệt đối, chỉ vì mồi câu chưa đủ lớn mà thôi.

Chị Hà thất thểu rời khỏi căn biệt thự của Trình Vận, một mình ngơ ngác bước đi trên đường, sau khi về nhà, trong đầu tràn đầy lời nói của Trình Vận.

Đương nhiên cô không thể phản bội Nhan Ôn, nhưng mà cô còn có sự lựa chọn nào khác sao?

Chuông điện thoại reo vang, là bài hát chủ đề của bộ phim điện ảnh có sự tham diễn của Nhan Ôn. "A lô?" Chị Hà bắt cuộc gọi trong căn phòng tối tăm. “Sao rồi? Đón được em trai chưa?" Nhan Ôn quan tâm hỏi thăm: “Em nhớ năm nay cậu ấy học lớp mười một rồi có đúng không?" “Ừ, đón được rồi." Nước mắt chị Hà thấm đẫm khóe mắt, việc của cô, Nhan Ôn đều ghi nhớ rõ ràng.

Đối với Nhan Ôn mà nói, cô không chỉ là một trợ lý.

Còn Nhan Ôn đối với cô mà nói, cũng không phải là một ngôi sao cao xa vời Vợi.

Bọn họ cùng vượt bao khó khăn, là bạn tốt, càng là người thân. “Nhan Ôn, chị muốn rút một ít thời gian rảnh rỗi để ở cạnh em ấy, sau đó tiễn em ấy về trường, có thể phải xin nghỉ phép vài hôm” Chị Hà nén nước mắt, hạ giọng giải thích: “Về công việc thì Tiêu Cảnh Hàng sẽ sắp xếp ổn thỏa cho em” "Được, chị cứ yên tâm nghỉ ngơi, có đủ tiền xài không?" “Đủ... bọn chị còn phải đi ăn khuya nữa, liên lạc sau nhé."

Sau khi nói xong, chị Hà vội cúp máy, nếu không cô thật sự nhịn không được sẽ khóc ra tiếng mất.

Cô hiểu rõ cả chặng đường mà Nhan Ôn bước qua cực nhọc biết bao, cô không thể trở thành gánh nặng của Nhan Ôn!

Một mình cô bị Trình Vận ức hiếp đã đủ lắm rồi.. Nhan Ôn không đáng gánh chịu những thứ này!

Nhan Ôn nhìn màn hình tắt tối thui của điện thoại, hơi nhíu mày, cô hiểu rõ tính cách của chị Hà, luôn hoạt bát năng động, sao mà sau khi gặp em trai, cảm thấy tinh thần của chị ấy rất suy sụp.. còn nhắc đến công việc, sao vẫn cảm thấy rất kì lạ. "Tùy An..." Nhan Ôn đi vào phòng sách, nhẹ giọng nói với anh: “Em hơi lo lắng cho chị Hà, có thể bảo Tần Vũ sang đó xem thử được không?"

Giang Tùy An chiều bà xã đương nhiên đồng ý ngay lời yêu cầu của bà xã, lập tức sắp xếp nhiệm vụ tăng ca cho Tần Vũ.

Tân Vũ không dám rề rà, liền lái xe chạy vội đến nhà chị Hà.

Chuông cửa vang một hồi thì chị Hà mới ra mở cửa, thoạt nhìn thấy anh liền kinh ngạc nói: “Sao anh đến đây vậy?" "Chủ tịch và bà chủ đang lo lắng cho cô, bảo tôi đến xem thử... Nghe nói em trai của cô đến rồi?" Tần Vũ hơi buồn bực, nếu đã đón người thân về, tại sao không mở đèn? Chẳng lẽ ngủ sớm thế u? “À, là... Cậu ấy đang ở chỗ bạn học, đi chơi với bọn họ rồi." Chị Hà miễn cưỡng vực dậy tinh thần.