Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 167: Nợ cô một món quà lãng mạn to lớn



Cô không bao giờ hối hận về sự lựa chọn của mình, dù bắt đầu thêm lần nữa, cô vẫn sẽ làm như vậy.

Phía Trình Vận chắc đã xem xong buổi phát sóng trực tiếp, sau khi đón em trai của chị Hà trở về, mối quan hệ giữa cô và Áo Lai sẽ trở nên mỏng manh, cuộc chiến mới chính thức bắt đầu.

Cô dám đánh người, dám đòi người, thì không e sợ Trình Vận trả thù.

Cô vừa bước vào biệt thự, liền bị Giang Tùy An đi thẳng đến trước mặt ôm trọn vào lòng: “Em đã chịu cực rồi."

Vòng ôm dịu dàng khiến người ta mê đắm, Nhan Ôn mỉm cười dựa vào vai anh: “Tại sao không nói?"

Rõ ràng cô đã trao quyền quyết định cho anh, chuẩn bị thừa nhận bất cứ lúc nào, cô chính là bà Giang được phụ nữ trên toàn thế giới ganh tị. “Đây là lần cuối cùng, nếu còn lần sau, anh sẽ không nhịn nữa”

Anh cưng chiều hôn lên đôi môi của cô, giày vò từng chút một, sau đó nhấc bổng cô lên, đi vào phòng ngủ: "Vợ của anh lên sóng xinh đẹp biết bao, sao anh lại không muốn công bố cô ấy là người phụ nữ của anh được chứ!”

Thế nhưng anh không làm như vậy...

Nhan Ôn vẫn cần thêm thời gian, vẫn cần bỏ rất nhiều công sức mới có thể đứng cạnh anh. “Tối nay em công khai gọi điện cho anh trên chương trình, có phải hơi mạo hiểm rồi không? Lỡ có ai nhận ra được giọng của anh."

Giang Tùy An chậm rãi cúi đầu, đôi mắt lạnh lẽo thâm sâu như biển cả đang lan tỏa tia sáng dịu dàng, chỉ đến khi đối mặt với Nhan Ôn, anh mới trở thành một người đàn ông bình thường yêu thương bà xã, chứ không phải chủ tịch Giang cao cao tại thượng. “Vậy vừa kịp lúc.. Miễn anh phải nhịn thêm, anh cũng biết em không muốn anh công khai như vậy, chẳng sao cả, vẫn sẽ có cơ hội." Sở dĩ anh không nói ra miệng, do còn một sự suy tính khác, anh cần trao cho Nhan Ôn một nghi thức công khai càng hoành tráng càng lãng mạn hơn nữa.

Cô không phải là người phụ nữ được anh cưới về một cách tùy tiện, mà là châu báu cần thương yêu cả đời.

Nhan Ôn dựa vào ngực anh, trong lòng tràn đầy sự ngọt ngào, người đàn ông này thật sự hiểu cô, thật sự đang nhường nhịn cô, và tôn trọng cô.

Có thể nhận được sự quan tâm chăm sóc của người yêu, là phước khí của cô.

Ngụy Lãng luôn ở trong phòng làm việc của Trình Vận không hề rời khỏi, hai người cứ xem đi xem lại Buổi trò chuyện cùng Vân Lộ của hôm nay, mong có thể tìm được sơ hở chen chân. "Lời nói của cô ta kín kẽ không lỗ hỏng, khiến người khác không bởi được lỗi sai, điều duy nhất tồn tại sự nghi ngờ chính là cô ta từng nói thật với công ty, cô ta có người yêu, hiện tại lại vướng mắc không rõ với người đàn ông thần bí."

Sắc mặt Trình Vận lóe tia sắc bén: "Nhưng cô ta không thừa nhận..." "Cô ta là nghệ sĩ của Áo Lai, chỉ cần chúng ta phải người theo dõi cẩn thận, e sợ không tìm được chứng cứ sao?" Hiện giờ Nguy Lãng cũng cảm thấy vụ việc càng lúc càng thú vị.

Anh ta muốn từng bước lật tẩy bề ngoài ngụy trang của Nhan Ôn, để bên ngoài biết được bộ mặt thật của cô. “Được, vậy giao vụ việc này cho anh, phái người điều tra cẩn thận, lôi mối tình của Nhan Ôn ra ánh sáng, nói với tất cả mọi người là cô ta bắt cá hai tay!" Trình Vận ngập ngừng một lát: “Tôi sẽ phái người điều tra vụ việc của chị Hà và Tần Vũ, rốt cuộc mối quan hệ của bọn họ có thật sự là vợ chồng chưa cưới hay không!" "Vậy công việc của Nhan Ôn còn tiếp tục tạm dừng hay không?"

Trình Vận hít một hơi sâu: “Tuần sau ở Paris có tổ chức tuần lễ thời trang, để Nhan Ôn công khai lộ diện, nói với khán giả rằng Áo Lai của chúng ta không hề đóng bằng cô ta, còn phải giảm thấp sự đề phòng của cô ta, như vậy mới có thể nắm bắt chứng cứ!”

Trình Vận không hổ danh là lão làng trong giới này, làm việc dứt khoát gọn gàng.

Cô ta còn định nói thêm gì đó, cuộc gọi của Tiêu Cảnh Hàng đã cắt ngang, yêu cầu bọn họ thả em trai của chị Hà, Trình Vận nén lửa giận, bảo Ngụy Lãng tiến người về đó.

Không ngờ cô ta bị Nhan Ôn gài bẫy như thế.

Chuyện đã đến mức này, cô cũng sẽ không nương tay, chỉ một diễn viên nhỏ mà thôi, còn có thể quậy tung trời gì chứ?

Ngụy Lãng thấy gương mặt tức giận tải xanh của Trình Vận, cười khẩy nghĩ bụng, e con đường sau này của Nhan Ôn sẽ càng khó khăn hơn, chẳng những bên ngoài có người ganh tị với cô, ngay cả nội bộ Áo Lai cũng chướng mắt với CÔ.

Sau khi anh ta tiễn em trai của chị Hà về, buông vài lời lấp lửng. "Thật ra chủ tịch Trình của chúng tôi rất muốn giúp cậu ra mắt, tuổi tác của cậu sẽ không ảnh hưởng đến việc học, nhưng chị gái cậu tìm chúng tôi nói nhất định không thể để cậu ra mắt." “Chị cậu vì giúp đỡ Nhan Ôn tái xuất mà chạy đi làm vợ bé của người khác." "Nếu cậu có cơ hội hãy khuyên nhủ chị cậu nhiều một chút, nếu không cô ấy và cuộc đời của cậu sẽ bị Nhan Ôn hủy hoại."

Tiểu Kiệt ngồi sau lắng nghe, cực kỳ phẫn nộ.

Tiếp theo, Ngụy Lãng gặp Nhan Ôn tại nơi hẹn sẵn, anh ta vỗ nhẹ vai của Tiểu Kiệt, nói với Nhan Ôn: “Chủ tịch Trình có ý tốt, nhưng các người thật không biết điều."

Nhan Ôn để Tiêu Cảnh Hàng dẫn người lên xe, nhìn về phía Ngụy Lãng nói: “Chủ tịch Trình có hài lòng về chương trình không?" “Cô thấy sao? Nhan Ôn, cô đừng quá đáng, cuối cùng người chịu thiệt thòi sẽ là cô thôi, chủ tịch Trình không tính toán hiềm khích trước kia, sắp xếp cho cô tham dự tuần lễ thời trang ở Paris vào tuần sau, cô đã cướp mất nguồn tài nguyên trong tay Hà Văn như ý rồi."

Nhan Ôn hé nửa con mắt mắt nhìn Ngụy Lãng rời khỏi.

Cô không tin Trình Vận có lòng tốt như vậy.

Sau khi lên xe, Tiêu Cảnh Hàng cũng cho rằng vụ việc chứa đựng uẩn khúc: "Trước kia những cơ hội này luôn để dành cho Hà Văn, Trình Vận đột nhiên đổi người để cô đi... Cô ta sẽ rộng lượng chia tài nguyên cho cô ư?”

Nhan Ôn lắc đầu: “Bước tới đâu hay tới đó đi."

Thứ đáng thuộc về cô thì chẳng ai cướp mất được.

Sau khi bọn họ tiễn Tiểu Kiệt về nhà liền rời khỏi.

Tần Vũ vẫn còn ở nhà chị Hà, anh muốn thấy Tiểu Kiệt bình an trở về mới rời đi. "Em có sao không! Bọn họ không ăn hiếp em chứ!" Chị Hà lo lắng tóm lấy

Tiểu Kiệt, vừa đau lòng vừa mừng rỡ. "Em không sao..." Tiểu Kiệt liếc Tần Vũ bên cạnh một cái, kéo chị Hà nói: “Chị, tối như vậy rồi, đừng giữ đàn ông ở lại”

Tần Vũ không biết tại sao Tiểu Kiệt tràn đầy địch ý với anh như vậy, giờ này quả thật hơi muộn. "Tiểu Kiệt, sao em nói năng với khách như vậy?" "Quả thật có chút muộn rồi, tôi về trước đây, mọi người nghỉ ngơi thật tốt."

Chị Hà cười ngại ngùng, tiễn Tần Vũ ra về, quay đầu thì nhìn thấy Tiểu Kiệt đang lườm nguýt cô: “Em biết cả rồi, là chị nói với chủ tịch Trình, kiên quyết phản đối em ra mắt, chị ơi, bản thân chị cũng là người trong giới giải trí, tại sao không để em ra mắt làm ngôi sao!" "Chị.." Chị Hà không biết nên giải thích với cậu ta ra sao, chỉ có thể thành khẩn bảo: “Em hiểu lầm rồi, giới giải trí không đơn giản như trong tưởng tượng của em, ví dụ như vụ việc lần này, Trình Vận gọi em đến đó, không phải để đào tạo em, mà dùng em để uy hiếp chị hãm hại Nhan Ôn, nếu không vì Nhan Ôn thay chúng ta ra mặt, hiện giờ chẳng biết em sẽ ra sao!" “Đừng gạt em nữa!" "Rõ ràng là các người ích kỷ, ngăn cản em ra mắt, còn chị vì Nhan Ôn mà làm vợ bé của người khác, nhưng không chịu trải đường cho em trai ruột của chị, em hận chị!"

Tiểu Kiệt hét lên, quay lưng chạy vào phòng ngủ và nhốt mình lại.

Chị Hà đứng ngơ ngác trong phòng khách.

Cô không biết nên giải thích ra sao với em trai về những âm mưu tính toán trong giới giải trí, nếu Tiểu Kiệt thật sự muốn gia nhập giới giải trí, sao cô lại ngăn cản cậu ấy được chứ.