Tình Yêu Không Thể Cưỡng Cầu

Chương 2: Mộc Đan San



Thành phố E...

“ Vẫn chưa tìm được anh ấy sao? ”

“... ”

“ Hãy tiếp tục tìm kiếm và theo sát ông bà Khưu, có tin tức gì lập tức thông báo cho... ”

Bụp...

Câu nói của Mộc Đan San vẫn chưa chấm dứt và hoàn chỉnh, thì điện thoại đã bị người đàn ông phía sau dứt khoát giật lấy, ném thẳng vào bức tường thị uy, sau đó là cơ thể của cô ấy bị nhấc bổng quăng mạnh xuống giường và đè ép giữ chặt.

“ Em quên những gì mình đang có, là ai đã cho em rồi sao, Đan San? ”

“ Phùng Chí Hâm, rõ ràng anh đã nói sau ba năm sẽ buông tha cho tôi, nhưng tại sao lại nuốt lời? ”

Phải chi ba năm về trước, Mộc Đan San cô gặp gỡ Khưu Đông Bách anh thì cũng chẳng liên quan gì đến Phùng Chí Hâm, giữa cả hai sẽ có một mối tình rất đẹp.

Bốn năm trước, cô ấy dấn thân vào ngành giải trí với khao khát sự nổi tiếng, nhưng loay hoay mãi vẫn chưa có một vị trí nhất định hay vai diễn ấn tượng. Đến một ngày, giữa lúc chơi vơi lạc lõng, bị chèn ép và khinh khi, thì Phùng Chí Hâm đã đưa tay về phía cô ấy.

Từ một cô diễn viên tầm thường, Mộc Đan San vươn lên ngôi sao hạng A, liên tục đảm nhận vai chính, đại diện cho các nhãn hàng lớn, được săn đón vô cùng nồng nhiệt trong nước và cả nước ngoài.

Thế nhưng, việc gì cũng có sự trao đổi. Phùng Chí Hâm giúp đạt được những gì mong muốn, thì cô ấy phải làm tình nhân của anh ta.

“ Tôi nói vậy với em khi nào nhỉ? Quan trọng là tôi đã đồng ý chưa, mà em dám đi ăn tối cùng Khưu Đông Bách? ”

“ Chẳng lẽ bạn bè với nhau không được đi ăn tối sao? Phùng Chí Hâm, tôi chắc chắn vụ tai nạn giao thông của anh ấy có liên quan đến anh! ”

Phùng Chí Hâm nhếch môi thâm hiểm, sự tức giận đã quá rõ ràng trong ánh mắt sâu thẳm của anh ta, chỉ một biểu cảm nhỏ cũng đủ toát lên thần thái lạnh lùng uy lực của một ông trùm Mafia lừng danh.

Phụ nữ không thiếu, nhưng để day dưa thì Mộc Đan San là người ở bên cạnh anh ta lâu nhất.

Thành thật, Phùng Chí Hâm say mê dung nhan và sắc vóc gợi cảm của cô ấy, nhưng để mù quáng và đậm sâu thì chưa đến mức đó.

“ Đừng tiếp tục dùng giọng điệu đó với tôi, kết cục em gánh không nổi đâu Đan San! Đó chỉ là cảnh cáo nhẹ dành cho cậu ta và ngay cả em, đến khi tôi chưa chán thì em phải tiếp tục an phận, ngoan ngoãn làm người phụ nữ của tôi! ”

“ Giữa tôi và anh ấy chỉ là bạn bè... ”

“ Im miệng! ”

...----------------...

Thành phố A...

Trong phòng bệnh hiện tại chỉ có Khưu Đông Bách và Hề Dung Diệp, anh ngồi trên giường còn cô ngồi ở chiếc ghế bên cạnh, đang cầm bát cháo nóng hổi thổi nguội.

“ Tay của em bị sao vậy Dung Diệp? ”

Hề Dung Diệp dừng hẳn mọi hành động, sau đó ngẩng lên nhìn anh bằng ánh mắt thắc mắc, có chút vui vui vì được anh để ý quan tâm.

Bấy nhiêu đó đã đủ!

“ Do em không cẩn thận bị ngã! ”

Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, cô chẳng sợ nguy hiểm xuống tận vách núi tìm kiếm anh, do đá lỏm chỏm khó đi và đôi chân cô yếu ớt, nhất thời bất cẩn nên đã trượt ngã, cũng may chỉ bị trầy xước ngoài da.

Sau đó, Hề Dung Diệp múc một muỗng cháo, tiếp tục thổi nhẹ qua rồi đưa lên trước miệng của Khưu Đông Bách, lên tiếng:

“ Em biết anh không thích ăn nguội. ”

“ Em để lên bàn đi, anh tự ăn được, tay phải vẫn bình thường. ”

Sắc mặt Hề Dung Diệp trầm hẳn, bờ môi đỏ hồng tự nhiên khẽ mím, chậm rãi thu cánh tay về lại và đổ muỗng cháo vào bát, sau đó làm theo ý muốn của Khưu Đông Bách.

“ Ba mẹ anh đâu rồi? ”

“ Chú và dì đi tìm cảnh sát trưởng.

- Hôm qua anh Vu Duẫn và anh Tẫn Dực sang, anh có muốn gọi cho họ không? ”

“ Để một lát đi! ”

Hề Dung Diệp gật đầu, đứng dậy lấy dĩa trái cây trên bàn, sau đó ngồi xuống cẩn thận gọt vỏ từng quả, định cho Khưu Đông Bách ăn tráng miệng.

Đột nhiên, bàn tay nhỏ nhắn trắng mịn khựng lại, bởi vì trong đầu xuất hiện cái tên Mộc Đan San, cô gái anh đang theo đuổi.

Khuôn mặt ngẩng lên, dè dặt hỏi anh:

“ Chắc chị diễn viên Đan San cũng biết anh gặp tai nạn giao thông, anh có muốn báo bình an với chị ấy không? ”

Lần này, người khựng lại tiếp theo là Khưu Đông Bách, nội tâm bị câu hỏi của Dung Diệp làm cho xáo động.

“ Một người đã không có tình cảm với mình, thì buông bỏ là cách tốt nhất! ”

Vừa trả lời, cũng vừa nhắc nhở Hề Dung Diệp hãy buông bỏ tình cảm đơn phương với anh. Dĩ nhiên, cô là một cô gái thông minh, liền nhận ra ngụ ý xa xôi của anh. Thế nhưng, nếu làm được thì cô đâu đau khổ nhiều đến vậy.

“ Liệu anh có làm được không? ”

“ Được chứ, anh đã theo đuổi hết sức, coi như chưa đủ duyên để đến bên nhau. ”

“ Vậy mà có người thất tình uống rượu đến bị xuất huyết dạ dày, phải vào bệnh viện nhập viện. ”

Khưu Đông Bách xanh mặt, đến nuốt cháo lỏng cũng thấy khó trôi, rõ ràng là Hề Dung Diệp cô đang nói móc anh.

Bị cô gái mình thích, theo đuổi hơn hai năm từ chối tình cảm, trong khi anh đã cảm nhận được cô ấy cũng có thích mình.

Khưu Đông Bách anh chính là bị sốc, buồn chán nên rủ rê bạn thân giải sầu thôi!

...----------------...