Tình Yêu Không Thể Cưỡng Cầu

Chương 72: Chúng Ta Bắt Đầu Tạo Em Bé Nhé?



Ngày hôm sau

Từ sảnh bệnh viện ra ngoài, sắc mặt của cả hai đã không còn u ám hay lo lắng, trở nên thoải mái và vui vẻ. Từ đêm qua đến sáng hôm nay, Khưu Đông Bách mới trút được ngàn cân đè ép trong lòng, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm và mừng rỡ.

“ Em nghe bác sĩ nói chưa, phải để tinh thần thoải mái, đừng áp lực chuyện sinh con. ”

Hề Dung Diệp mím môi nhìn lên Khưu Đông Bách, cảm thấy như bản thân đã gây nên tội, sau đó bờ môi khẽ uốn cong mỉm cười, lên tiếng:

“ Dạ vâng, em biết rồi! ”

“ Em cũng phải giảm lượng công việc lại, đẩy qua cho thư ký Hàn. ”

Hề Dung Diệp ngoan ngoãn gật đầu, sau đó ôm lấy cánh tay của Khưu Đông Bách khít chặt với sắc mặt vô cùng hạnh phúc, đôi chân cả hai phối hợp đồng điệu tiến bước ra xe, biết bao nhiêu người có mặt ở bệnh viện nhìn vào thầm ao ước, ngưỡng mộ và ganh tỵ…

Thật may mắn tình hình sức khỏe của cả hai bình thường, chẳng có chút vấn đề, chỉ do cô quá căng thẳng và áp lực, cả ám ảnh lần sảy thai khi trước.

Cả hai hôm nay nghỉ làm buổi sáng, từ bệnh viện về thẳng Khưu Gia ăn trưa. Thấy Khưu Đông Bách và Hề Dung Diệp, ông bà Khưu có chút ngạc nhiên do chưa được thông báo, bình thường cũng không về vào giờ này, cứ nghĩ có việc quan trọng gì đó, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác bất an.

“ Con dâu cưng của ba mẹ làm tối qua con mất ngủ cả đêm. ”

“ Hai đứa có chuyện gì vậy? ”

Và rồi, Dung Diệp nói với ông bà Khưu những tâm tư và muộn phiền của mình trong suốt những tháng qua, cả việc vừa đến bệnh viện thăm khám sức khỏe.

Nghe xong, sắc mặt của bà Khưu trầm xuống hẳn, vỗ về bàn tay của Dung Diệp, sau đó khẽ cười cho cô yên tâm và bỏ bớt gánh nặng trong lòng, nhẹ nhàng lên tiếng:

“ Sao không tâm sự với mẹ, cứ để trong lòng sẽ thấy khó chịu. Sau này có chuyện gì, cũng phải chia sẻ nói ra có biết không? ”

“ Dạ vâng! ”

“ Để mẹ bảo dì Tịch nấu ăn tẩm bổ cho con, và cả con nữa đấy Đông Bách. ”

“ Vâng. ”

…----------------…

Ngâm mình trong bồn tắm thư giản sau một ngày đi làm mệt mỏi, Hề Dung Diệp thoải mái dựa người về sau, đôi môi chúm chím mỉm cười nhớ đến bữa ăn tối lãng mạng tối qua.

Dạo này Khưu Đông Bách liên tục tạo bất ngờ cho cô, chủ nhật còn dẫn đi shopping để đầu óc thư giản, và cả hai đã lên kế hoạch cuối tháng đi Thụy Sĩ du lịch kết hợp với chuyến công tác.

Tắm xong, Hề Dung Diệp đi xuống phòng bếp. Lúc này, dì Tịch đã nấu bữa tối xong xuôi và chuẩn bị ra về. Khi trước, dì ấy và thêm một người nữa chỉ phụ trách lau dọn, nấu bữa sáng. Thế nhưng, gần đây thì ở lại nấu bữa trưa và cả bữa tối cho cả hai.

“ Cô Diệp, cô dùng bữa luôn hay chờ cậu Bách? ”

“ Tối nay anh Bách có lịch xả giao, nên con ăn trước ạ. Nhưng dì về đi, để con tự dọn. ”

“ Vậy để tôi dọn lên bàn cho cô. ”

Cuối cùng, dì Tịch làm xong công việc của mình mới ra về. Thế nhưng, Dung Diệp vừa kéo ghế ngồi xuống, chưa cầm đũa để ăn thì nghe giọng nói của Khưu Đông Bách vang lên. Thế là, cô nhanh chóng đứng dậy chạy ra, thấy anh vừa nói chuyện điện thoại vừa đang cởi giày.

“ Chúc cậu thành công! ”

“ Anh… ”

Khưu Đông Bách nhìn sang lập tức mỉm cười với Dung Diệp, sau đó cầm lấy điện thoại đang áp bên tai, nói tiếp:

“ Vậy nhé, đợi tin tốt từ cậu! ”

Chờ người bên đầu dây phản hồi và nói thêm vài câu nữa thì cúp máy. Lúc này, Khưu Đông Bách đứng dậy, đi tới dang tay ôm lấy Hề Dung Diệp vào lòng, ghì hôn vào bờ môi căng mọng rồi lên tiếng:

“ Ăn tối chưa? ”

“ Chưa, đang định ăn. Nhưng anh đi xả giao mà, sao về sớm vậy? ”

Sau đó, Hề Dung Diệp còn dúi chiếc mũi vào người của Khưu Đông Bách ngửi ngửi kiểm tra, hoàn toàn chẳng có mùi rượu.

Anh bật cười, ôm lấy bả vai của Dung Diệp cùng đi về hướng phòng bếp, lên tiếng trả lời:

“ Em quên bác sĩ bảo gì à? Như thế sao anh dám uống rượu chứ! ”

“ Anh vừa nói chuyện điện thoại với ai vậy? ”

“ Là Đinh Tẫn Dực, tối nay cậu ấy cầu hôn bạn gái, vợ chồng chúng ta sắp mất một khoản tiền rồi đấy. ”

Ăn xong, Hề Dung Diệp và Khưu Đông Bách lên phòng. Ngồi trên giường chờ anh, mà cô cứ tủm tỉm cười mãi, cả hai gấp sinh con đến mức nhờ bác sĩ canh ngày hành sự…à mà…không phải, chính xác là tần suất vô cùng đều đặn mỗi ngày, nhưng đặc biệt hôm nay là ngày nguy hiểm.

“ Bà xã ơi, anh tắm xong rồi. ”

Khưu Đông Bách từ phòng tắm chạy ra, thân hình to lớn vạm vỡ hoàn toàn trần trụi không mặc bất cứ thứ gì, cứ như vậy lên giường ôm lấy Hề Dung Diệp hôn hít. Trước sau cũng cởi, mặc càng nhiều thì càng tốn thời gian. Trong phòng cũng chỉ có hai vợ chồng, vốn dĩ đã quá quen thuộc cơ thể của nhau.

“ Chúng ta bắt đầu tạo em bé nhé? ”

Dung Diệp mỉm cười dịu dàng, ánh mắt lấp lánh ngập tràn muôn vàn hạnh phúc, lập tức gật đầu đồng ý và chủ động choàng tay ôm lấy cần cổ của Khưu Đông Bách, kéo cả người anh cùng nằm xuống.

“ Bắt đầu thôi, ông xã! ”

…----------------…