Tình Yêu Thắng Thời Gian [Vợ Chồng Cũ]

Chương 84: Ba năm sau



BA NĂM SAU

Tại biệt thự Phó gia, hôm nay là ngày giỗ của Chu Thiệu, hai đứa nhóc một trai một gái ngây thơ nô đùa lon ton ngoài sân vườn.

- Anh ơi, coi em làm nè, đẹp k-hông?

Cô nhóc tì xây một ngôi nhà nhỏ bằng cát, làm xong lại hô lớn gọi anh tới xem.

- Đẹp lắm, nhưng không được gọi là anh mà là em, biết chưa? Em sinh ra trước nhưng theo vai vế em là em trai của chị.

Đứa nhóc vô cùng hiểu chuyện ấy là con trai của Chu Thiệu và Thuần Nghi, còn cô bé kia là con gái của Vũ An Nhiên và Phó Nghị Đình.

Nghe xong lời nói của anh trai mà không phải anh trai. Con bé ủ rũ nhìn thằng nhóc.

- Dạ em biết rồi.

- Không được dạ, không được nói là em. Phở xưng là chị, chị sai rồi.

- Ò, chị biết rồi.

Con bé lơ là không thèm nghe theo lời khuyên của cậu nhóc đó, vốn dĩ cái tính lì lợm y như ba của nó vậy, chẳng khác đi đâu được.

Trong nhà, mọi người không ai vui cùng không ai buồn, khách khứa cũng không đông, có điều có một người đàn ông lạ luôn dõi theo Thuần Nghi.

- Có sao không? Em có mệt lắm không? Hay lên phòng nghỉ ngơi nhé.

Người đàn ông lịch lãm và ấm áp kia là bạn trai mới của cô, là do Phó Nghị Đình giới thiệu, sau khi Chu Thiệu mất anh không muốn cái bóng của anh đè nặng lên tâm lý của em gái nên bắt cô phải đi xem mắt. Cuối cùng gặp được đối tượng là anh ta...

Phó Nghị Đình thừa biết điều này mình làm với em gái là sai nhưng có như thế con bé mới quên đi nỗi đau khủng khiếp này.

Thuần Nghi nhìn người đàn ông kia, ngữ điệu và cử chỉ vô cùng lịch thiệp và nhã nhặn.

- Em không sao? Mọi người ở đây sao em có thể lên nghỉ được.

- Anh ngồi ở kia, có gì thì gọi anh nhé.

Phải nói anh ấy rất yêu chiều và quý mến Thuần Nghi nhưng những gì cả hai đang làm, ngay cả giao tiếp cũng chẳng khác gì hai người bạn.

Vũ An Nhiên thấy vẻ mặt Thuần Nghi thất thần vô cảm liền đi tới an ủi, mỗi lần tới ngày giỗ của Chu Thiệu cô đều mang vẻ mặt đó nhưng hôm nay có lẽ cô đã không chịu đựng nổi nữa rồi.

- Chị, em xin vắng mặt một chút được không?

Giọng điệu cô nức nở khiến Vũ An Nhiên thương không ngớt, cô nhăn mày rồi khẽ gật đầu.

Thuần Nghi một mạch đi lên lầu về phòng của mình khóa trái cửa, nước mắt cô lặng lẽ rơi, đối với người khác Chu Thiệu chưa là chồng chỉ là bạn trai của cô nhưng đối với Thuần Nghi anh là tín ngưỡng đẹp nhất trong đời. Là một người đàn ông mãi mãi cô không bao giờ quên cho dù có sự xuất hiện của người khác.

"cốc, cốc"

Bạn trai mới của cô gõ cửa, Thuần Nghi lau nước mắt đi ra.

- Anh lên xem em thế nào?

- Chúng ta dừng lại được không? Đừng cố gắng vì mối quan hệ này nữa, em không xem nó là tình yêu.

Ngay từ đầu cô đồng ý làm bạn gái vì thấy anh là người hiền lành ấm áp lại bản lĩnh, anh ấy rất có trách nhiệm với bản thân và mọi người, luôn an ủi cô mỗi khi buồn và luôn làm cô vui. Nhưng không chỉ riêng Thuần Nghi mà ngay cả anh ấy cũng cảm thấy như vậy, đây không phải tình yêu.

Có lẽ ban đầu cô đang lợi dụng anh để che dấu sự đau khổ và mất mát.

- Để anh gặp Dực Bân lần cuối, thằng bé chắc sẽ nhớ anh lắm.

Chu Thiên Mạnh không phải là con trai của anh nhưng anh rất thương thằng bé, Thiên Mạnh cũng rất hiểu chuyện nên từ đầu tới cuối chưa hề gọi anh là ba.

Thuần Nghi gật đầu, cô chỉ cảm thấy thương cho người đàn ông này, có đủ tố chất nhưng chưa tìm được nửa kia của mình.

Sau khi anh đi cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, ở một mình mọi cảm xúc của cô như ngọn núi lửa không cảnh báo trước, nước mắt cứ như vậy ực trào.

Lúc Chu Thiệu mất, cô còn đau đớn và cố chấp hơn bây giờ, chỉ nhốt mình trong phòng không ăn không uống. Ngay khi ấy cô còn tự lừa dối mình...

- Chị Nhiên, có phải anh ấy giận em chuyện gì rồi không? Có phải anh ấy không còn yêu em nữa nên chọn cách này rời xa em không? Em thật sự rất nhớ anh ấy...

- Thuần Nghi, Chu Thiệu thật sự đã mất, đừng tự dày vò mình nữa, em chấp nhận chuyện này và bắt đầu cuộc sống mới đi. Được không?

- Bởi vì việc anh ấy mất là sự thật nên em mới thành ra thế này, em thật sự không thể làm theo lời khuyên được chị ạ. Em... em...

Lúc đó Thuần Nghi khóc nấc lên nhưng vì đứa con mấy tháng tuổi nên đành nhịn và một mình nuôi con đến bây giờ.