Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 169



Tần Nghiễn An lấy xuống phòng cụ trên lưng, là một hộp hình chữ nhật.

Quý Hủ mở hộp, trong hộp là một cây dù màu đen cán dài, cầm trong tay hơi nặng, chỉ nhìn từ bên ngoài tựa như một cây dù cao cấp, trên chuôi có cái nút, có thể tự động khép mở.

Quý Hủ ấn một cái, cây dù lập tức mở ra, tốc độ rất nhanh, cây chống bên trong dày đặc, nếu muốn hoàn toàn ngăn cản năng lượng thạch anh đập vào, cường độ cùng tính dai của cây chống nhất định phải cứng rắn, bằng không vẫn sẽ làm cho Quý Hủ bị thương.

Quý Hủ nhìn thấy phía trên còn có một cái nút, vừa ấn xuống nguyên bản đỉnh dù bóng loáng mượt mà đột nhiên bắn ra mũi nhọn, mũi nhọn có thể dùng ám sát, có thể dễ dàng xuyên thủng đầu cuồng thi.

Cán dù cũng giấu diếm huyền cơ, chỉ cần xoay tròn nửa vòng, có thể rút ra một thanh kiếm nhỏ, phi thường sắc bén.

Quý Hủ sờ vào cây dù có chút trơn, như là bám vào một tầng dầu trơn, không biết là vật gì.

Tần Nghiễn An nói:

- Đây là dùng da quái vật dị hóa hỗn hợp tài liệu tạo thành, lúc anh giết chết quái vật làn da của nó có lực cản cực mạnh, tính dai cùng phòng ngự không tệ, vì vậy cầm về làm thành mặt dù.

Quý Hủ biết Tần Nghiễn An vì làm cây dù này hao phí không ít tâm tư, bên trong khuyết thiếu tài liệu phỏng chừng đều do chính hắn đi ra ngoài tìm.

Quý Hủ nói:

- Thử xem lực phòng ngự?

Hai người đi ra sân, muốn xem cây dù còn chưa được gia cố có lực phòng ngự lên tới trình độ nào.

Tần Nghiễn An cầm cây dù:

- Để anh, em đi bên trong trốn tránh.

Quý Hủ cũng không muốn hắn mạo hiểm, thả xuống một mặt tường thấp, trên tường có một cái lỗ, có thể đút chuôi dù vào chống đỡ, cho dù cây dù không có phòng ngụ cũng sẽ không thương tổn được người.

Quý Hủ ném một viên thạch anh bình thường, sau khi hoạt hóa sau cây dù truyền ra lực lượng đẩy mạnh thật lớn, nếu không có tường thấp chống đỡ, Quý Hủ sẽ bị lực xung kích đẩy lui ra ngoài.

Quý Hủ chạy ra nhìn cây dù, không có tổn hại, lực phòng ngực chịu được thạch anh bình thường.

Quý Hủ muốn thử nghiệm siêu cường thạch anh, nhưng không muốn huỷ tâm huyết của Tần Nghiễn An, hắn dùng tinh thần năng lượng gia cố, gia cố tới mười lần, nếu như vậy còn không phòng được siêu cường thạch anh, vậy cũng không còn biện pháp.

Tần Nghiễn An cầm viên siêu cường thạch anh lớn cỡ bóng bàn:

- Dùng viên này, tài liệu vẫn còn, nếu phá huỷ thì mang về Vinh thị sửa, an toàn của em quan trọng nhất.

Tần Nghiễn An nhìn thấy hắn dùng qua viên thạch anh này, lúc đó cả tường vây đều rung động, giống như tuỳ thời sẽ sụp xuống, cuồng thi đàn tan tác, đủ thấy được uy lực của nó.

Viên thạch anh lớn như vậy cũng không thể ngang nhiên dùng ngay bên trong căn cứ, Quý Hủ thả xuống một thành luỹ phong bế chỉ chừa một cửa sổ, không thể phá hư căn cứ.

Hai người đứng bên ngoài tránh bên tường, cùng nhau cầm cán dù. Chờ hết thảy chuẩn bị xong, Quý Hủ hoạt hóa siêu cường thạch anh, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị cự lực thình lình chấn run cánh tay, cũng may có Tần Nghiễn An chịu lực không làm cho cây dù bị thương.

Thành luỹ phong bế rung động kịch liệt, thanh thế kinh người, hai người nhìn thấy cây dù lõm vào, vô số mũi nhọn bắn ra, thậm chí có mũi nhọn lõm vào phân nửa thân dù.

Mãi cho tới khi chấn động dừng lại, mũi nhọn biến mất, cây dù mới khôi phục nguyên dạng.

Quý Hủ phong hóa thành luỹ, cầm cây dù xem xét, hoàn toàn không có dấu vết hao tổn, nhưng vừa rồi bị lõm vào cũng thật kinh tâm động phách.

Tần Nghiễn An:

- Tính dai đủ rồi, nhưng cường độ không đủ, tài liệu còn phải điều chỉnh.

Quý Hủ đã rất hài lòng:

- Thời điểm chiến đấu chân chính em không có khả năng ở vị trí gần như vậy ném ra siêu cường thạch anh lớn như thế, em lại dùng tinh thần năng lượng gia cố thêm mấy tầng, vậy hoàn toàn không thành vấn đề.

Hai người quay vào phòng khách, Quý Hủ tiếp tục gia cố cây dù, Tần Nghiễn An đi tắm rửa ăn chút gì, cuối cùng xem như giải quyết xong một tâm sự.

Nghe có người kêu bên ngoài, Quý Hủ buông dù đi ra, thấy Chung Phong Dân đứng bên ngoài.

- Tôi tới hỏi một chút nhà kính của cậu có chỗ trồng cây ăn quả hay không?