[Toàn Chức Cao Thủ Fanfic] Toàn Chức Chi Thương Thần Lại Lâm

Chương 1-1: Mở đầu : Tự chương



[ Bắt đầu câu chuyện ]

Kiếp trước Mộc Thu, kiếp này Lam Mộc

Luân hồi chuyển thế, 1 lần nữa bắt đầu

Ký ức trôi đi, Vinh Quang như cũ

Thương thần giá lâm, hướng tới đỉnh cao

Khu 10 Vinh Quang, phong vân kinh khởi

Sàn đấu chuyên nghiệp, vượt mọi chông gai

Giấc mơ chuyên nghiệp, kiếp này trọn vẹn

Vòng nguyệt quế vinh quang, vì người mà lên ngai vàng

Nếu như Toàn Chức là huyền thoại về Diệp Tu, thì đây chính là trang sử truyền kỳ về Thần Thương Thủ

Khi khu 10 mở cửa, Tô Mộc Thu chuyển kiếp thành Lam Mộc, 1 lần nữa bắt đầu Vinh Quang, chuyện xưa sẽ phát sinh như thế nào?

Khi Lam Mộc có ngoại quan hoàn toàn mới, cùng với giới tính bất đồng cùng Diệp Tu và Tô Mộc Tranh gặp lại, bạn thân cùng anh em năm xưa, liệu có nhận ra nhau, tiếp tục tiền duyên?

Rõ ràng có thiên phú siêu phàm, kiếp này Tô Mộc Thu lại bắt đầu 1 lần nữa, liệu anh có thể cùng đồng đội, dùng đôi tay của chính mình nhận lấy Vinh Quang đã trễ mất 8 năm???

-

Tác giả chuyển lời: Ở nguyên tác, vào lúc Liên Minh vừa được thành lập chưa được bao lâu, mùa giải đầu tiên còn chưa khai màn, Tô Mộc Thu lại ra đi 1 cách vô cùng thương tiếc. Tuy rằng anh vẫn sống mãi trong ký ức của Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, nhưng nếu như truyền thuyết luân hồi chuyển kiếp là có thật, tôi vẫn ước mong cậu thiếu niên này có thể tồn tại thực sự, theo đuổi ước mơ đấu trường chuyên nghiệp của chính mình. Ít nhất, tại loạt truyện này, dưới ngòi bút của tôi, tôi hy vọng Tô Mộc Thu với thiên phú và sức mạnh tuyệt vời, tạo nên vinh quang cho chính mình, cùng sánh vai với Diệp Tu trên trang sử vàng truyền kỳ

Mong các bạn thưởng thức câu chuyện do tôi tự vẽ ra theo mộng tưởng của chính mình, cũng để phần nào xoa dịu nỗi tiếc thương của chính tôi với nhân vật kỳ tài nhưng mạng sống ngắn ngủi này

Tô Mộc Thu, chúc anh may mắn...!

- ------------------------------------------------------------

Cũng không biết ở trong bóng đêm bao lâu, Tô Mộc Thu nghe được 1 thanh âm văng vẳng:

[ Nếu có cơ hội đi vào thế giới này 1 lần nữa, cậu nguyện ý sao? ]

[ Đương nhiên ] - Tô Mộc Thu đáp lời

[ Chẳng nhẽ cậu không sợ phải vứt bỏ mọi thứ cậu có sao? ]

Tô Mộc Thu im lặng 1 lúc lâu, rồi sau đó lại nói:

[ Tôi vốn dĩ đã không còn gì, hiện tại ngoài 2 bàn tay trắng ]

Cũng chẳng sợ mất đi những gì mình sở hữu, tôi cũng muốn gặp lại bọn họ

Lại 1 lần nữa, bắt đầu Vinh Quang của tôi

[ Được, nếu như vậy, như cậu mong muốn ]

Ánh sáng trắng chói lòa hiện lên, Tô Mộc Thu lại mất đi ý thức

- ---------------------------------------------

P/S: Cứ thích đào hố, nhưng đừng có lo, hố sẽ được lấp, mỗi tội hơi lâu:)

Đây là lần đầu Bạch Dương mình edit, nên sẽ chỉ đúng 70% - 80% bản gốc, trình vẫn còn non tay, nhiều khi văn sẽ bị nửa nạc nửa mỡ

Nên, nếu ai không ưa truyện, thì xin click back nhé, vì tui chỉ là editer not phải tác giả:)

Và, đừng có thúc ra chương, đừng có giục á, tui mà cáu là xóa luôn fic đấy:)

END MỞ ĐẦU