Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 144: Đa sắc vũ trụ…



Siêu cấp thức tỉnh thạch cũng không có một cái kiểu khuôn mẫu cầu tròn giác tỉnh. Trên thực tế, bản thân Thiên Châu Các mới đại diện cho hạch tâm dẫn dắt, bao quát từ ngoài cổng lớn cho đến các vách tường thiết bị xây dựng đều tuân phủ một nguyên tắc chung nhất: cung cấp năng lượng.

Mạc Phàm tiến đến một cái bệ lục cấp dễ nhận thấy ở trung ương tòa ốc, trên bệ có một cái tấm kính màu huyền thanh vừa vặn bàn tay người lớn đặt vào.

“Đầu tiên ngươi cần đặt tay lên màn kính, sau đem tinh thân ý niệm của mình nghĩ đến hệ mong muốn là được. Siêu cấp thức tỉnh thạch như cũ sẽ tự động cảm thụ qua truyền đạt". Quách Lập Ngữ không có rườm rà thêm thời gian, trực tiếp ngắn gọn hướng dẫn cho Mạc Phàm.

Một hai thước xung quanh ngó ngó, Phong Ly thì đang đứng cạnh Tùng Hạc, Đường Nguyệt đứng cùng Quạch Lập Ngữ đối diện về phía hắn, xa xa hơn ở góc ngoài thì thấy một nhóm hai người Tiểu Mei và Apase đang mãi mê mò mẫm một chút ma pháp hệ.

“Thình thịch thình thịch thình thịch~~~~”

“Thình thịch thình thịch thình thịch~~~~”

Nhịp tim hơi nhanh nhanh đập, có chút hồi hộp, có chút muốn ôm lấy phần này tận hưởng, có chút cảm giác của một cái thời khắc khó quên trong đời, Mạc Phàm gương mặt bộ dáng đều là nghiêm túc nhất từ khi lọt lòng ra tới giờ một trong.

Cấm chú thức tỉnh, nhân loại cực hạn cuối cùng thức tỉnh, có thể nào đối với lần đầu tiên tại trung cấp ma pháp đều khiến con người ta bồi hồi đến da diết.

Vậy cũng mang ý nghĩa định nghĩa cuối cùng pháp sư của hắn đấy!

Chỉ chốc lát nữa thôi…

Lôi hệ, hỏa hệ là anh cả. Các ngươi cho ta thêm một vài khắc nữa thôi, chính là một nhà 10 hệ, các ngươi có thể biết mình em út.

Thu liễm lại mấy phần khí tức nội tâm kia, mỗi một cái động tác cùng thần thái, đều tựa hồ trải qua một phen nghĩ sâu xa tính kỹ. Mạc Phàm nén một hơi thật sâu rồi thở dài ra, con ngươi động động bao nhiêu mãnh tính dứt khoát đều phút giây này muốn lột tả.

Lần cuối cùng thức tỉnh, bắt đầu!!!!

“Hấp hấp hấp!!”

Tắt điện, mọi thứ hoàn toàn tắt hết điện.

Là một màn tối đen như mực xảy ra.

Vòm mái thức tỉnh ốc chính là một cái giao thoa không gian tái hiện ma cụ. Ngay trong thời khắc Mạc Phàm hạ xuống quyết tâm, chìm vào minh tưởng thế giới, dĩ nhiên là lập tức lực lượng muốn theo hắn tích trữ phải bung ra toàn bộ.

Khác với Apase và Tiểu Mei, nhưng ngược lại mọi người khác cũng không có tỏ ra bất ngờ, quá chăng đôi chút giật mình lùi về sau một bước.

Dù sao cấm chú thức tỉnh cơ mà, muốn dẫn dắt tới, tầm này năng lượng cần rút đi cũng không tính là gì.

Trước đây, thế giới tinh thần lại như một vũ trụ mênh mông, nơi tinh trần sống là nơi ý niệm có thể đến. Nhưng là, tại khoảng không mù mịt đó, còn có vô ngần điểm mù hiện hữu, nơi ý niệm không cách nào chạm đến, cũng vẻn vẹn chẳng khác gì mong mỏi cái giải tỏa một chút địa phương ảm đạm.

Thức tỉnh, chính là triệt để thắp sáng tân khu vực trong thế giới ảm đạm đó.

Thoạt đầu, Mạc Phàm chuẩn bị cho mình một vài linh tâm truyền đạt tới Thủy hệ, với Phong hệ, thậm chí còn lén lút tham lam thử nghiệm. Giả sử bản thân cố ý thêm nhiều nhiều các hệ lần lượt Vong Linh, Trớ Chú, Độc, Quang, Huyền Âm… thì sẽ thế nào?

Nhưng rất nhanh… Mạc Phàm phát hiện không có chút hiệu quả nào, hắn chỉ biết hắc hắc cười khổ. Khôn lõi chính là không qua mặt được siêu cấp thức tỉnh ốc!!!

Ài, vậy cũng phải chọn thôi, bất quá nhiều như thế liền không biết nên phải lựa thứ gì. Đại khái vốn dĩ mọi ý nghĩ đều không thông suốt, thích cái này nhưng trong lòng có tạp niệm nghĩ tới cái kia.

“Như cũ đi, cùng đến, lần cuối cùng vẫn càng phải có một chút kích thích a!” Mạc Phàm độc thoại trong vũ trụ minh tu với chính hắn.

Buông lõng bản thân, để cho ý thức tự mình tùy duyên mà kết nối, Mạc Phàm tỏ ra hết sức kiên nhẫn tại vũ trụ mênh mông.

“Tách tách tách ~~~”

Cái này đồng hồ trên tay Đường Nguyệt kim phút đang chậm rãi trôi qua từ từ, cũng không xác định được nàng tâm trạng thế nào đang hồi hợp trông ngóng học sinh của mình.

Mười phút, mười lăm phút, hai mươi phút, mãi đến một giờ trôi qua rồi…

Nhưng giờ phút này, vũ trụ mênh mông trên mái vòm lại chỉ có thiên hà duy nhất của Mạc Phàm, nó đen và tăm tối hơn khoảng không bên ngoài rất nhiều, có thể là do ác ma hệ hạch tâm dẫn đạo. Đường Nguyệt cũng không tiện đặt câu hỏi gì giờ phút này.

Bất quá, không có Tinh Trần nào khác nổi lên…

Không có nổi một cái nào khác lóe sáng được cả! Triệt để là một vũ trụ vô tận cùng thiên hà đen mực duy nhất của Mạc Phàm!

“Quách Lập Ngữ, ngươi cho ta một lý do, vì cái gì có thể thức tỉnh thất bại đây?” Phong Ly, người thứ nhất bắt đầu không còn kiên nhẫn nói.

“Cái này, có chút kỳ lạ, Thánh Thành bên trên khẳng định qua, dưới siêu cấp thức tỉnh ốc đều sẽ không có chuyện thất bại. Lẽ nào trời sinh song hệ chính là bị bài xích đi?” Quách Lập Ngữ theo dõi ý thức Mạc Phàm thông qua đài thiên văn ma pháp trên mái vòm, hắn lắc đầu không tin vào mắt mình.

Mạc Phàm đã rất nỗ lực, cố gắng tìm tới tinh điểm, cái kia loay hoay dần dần có chút nóng vội, hắn đồng dạng cũng đang phi thường sốc tinh thần. Liền là làm sao thất bại thế này nhục nhã?

A!!! 300 ức, 300 ức tiền cả. Còn chưa nói nghĩ tới vẻ mặt kia Phong Ly cùng Tùng Hạc lão sư đang nhìn mình qua mái vòm minh tu thể hiện.

Thất bại, lẽ nào ông trời cảm thấy ta đã cho ta đủ may mắn rồi sao?

Giờ khắc này, Mạc Phàm triệt để đem mình toàn bộ tinh thần lực lượng trút hết vào bạt ngàn vũ trụ minh tưởng. Hắn một không làm, đã làm liền bùng hết hết thảy, không giữ lại chút gì nữa rồi, ai nấy cũng có thể nhìn ra tỉ tỉ thước sóng chuyển động bạo phát, gần như nổ tung bạo phát đang rung chuyển.

“Thức tỉnh hệ là do lão tử, không phải các ngươi trên cao tùy ý có thể ngăn chặn!!!!!”

“Hắn ta đang làm gì vậy, định hủy diệt minh tưởng vũ trụ à?” Tùng Hạc hai mắt đều muốn sửng sốt tột độ nói.

“Chờ một chút, có tín hiệu…” Phong Ly vừa nói vừa một tay giữ lại người Tùng Hạc.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ~~~~”

Đột nhiên nhìn thấy rất nhiều luồng huỳnh quang ở đâu trong màn đen tĩnh mịt lóe lên, tại quá trình không khác gì một cái bức xạ chòm sao mới ra đời giữa vũ trụ, mang nhiệt khí hưng thịnh lan tỏa, thấp sáng cả mái vòm thức tỉnh ốc.

“Nóng, nóng quá, ở đâu trong vũ trụ đang điên cuồng có khí nóng vậy?” Mạc Phàm liền cảm giác mình ở trong một cái nham tràng nhật quang cực kỳ dồi dào, nồng nặc quang chi nguyên tố.

"Màu vàng?"

Màu vàng, a màu vàng chính là quang hệ!

Mạc Phàm trong lòng âm thầm kinh ngạc, hắn làm sao cũng không nghĩ tới Quang hệ lại là cái đầu tiên dám len lỏi vào loại kia mình thiên hà rất đậm đặc hắc ám.

“Đông đông đông ~~~~”

“xoa xoa xoa ~~~~”

“Lạnh quá, chuyện gì thế này?"

Cũng không hẳn là rất lạnh, chỉ là bên trong cái lành lạnh đó, Mạc Phàm tựa hồ giống như vừa thả mình vào một bàn tay mềm mại nhu mì bao bọc.

Quay đầu lại, hắn phát hiện một tinh điểm khác màu xanh trắng hiện lên. Không là hai tinh điểm hiện lên, một xanh trắng lạnh giá và một xanh lam nhu mềm nhưng sâu thẳm.

“Băng hệ cùng thủy hệ?”

“A… ta thức tỉnh một lúc ba hệ sao?” Mạc Phàm cái này tình huống diễn ra quá nhanh khiến hắn có chút chưa thích nghi kịp.

Khoan đã, màu xanh lục…

“Là Phong hệ?”

“…”

Thất kinh, hoảng sợ, điên cuồng háo hức! Tâm trạng Mạc Phàm đang không giấu nỗi những cảm xúc dưng trào được nữa. Chỉ cách đây hơn một giờ thôi, hắn còn tự khẳng định mình đã thất bại đấy!

Cũng là tại các ngươi ban đầu không chịu ló mặt, phải để lão tử dùng đến biện pháp mạnh nha.

“Xoẹt xoẹt xoẹt ~~~~~”

Chưa có dừng dừng lại, liên hồi là những tiếng âm thanh xoẹt xẽo xuất hiện bên tai Mạc Phàm, đồng thời để cho vũ trụ tăm tối chẳng mấy chốc như được muôn ngàn đom đóm tụ tập. Là một cảnh liên hoan sắc màu không sai lệch!

Màu trắng sứ, màu hồng nhạt, màu cam, màu xanh lá chuối. Là bạch ma pháp! Toàn bộ bạch ma pháp đều hiện ra cả rồi, như thế nào cuối cùng mình cũng sở hữu toàn bộ bạch ma pháp.

Trì dũ, chúc phúc, tâm linh, thực vật ….

Vũ trụ xung quanh Mạc Phàm đang dần dần chuyển mình, trung tâm thiên hà dung hợp tạo thành một vòng xoáy, giống như một lỗ đen vũ trụ hiện ra.

Chính lực hút của vòng xoáy lỗ đen vũ trụ này đang kéo tất cả những tinh trần ló mặt ra.

Mọi người ở bên ngoài, tám con mắt một khắc cũng không hề rời khỏi vòm chiếu thức tỉnh ốc.

Họ triệt để ngã khụy xuống đất, không nói lên được một lời nào, khí tức hơi thở suy yếu đến cùng cực, đây giống như một màn tra tấn tim mạch cực đại vậy.

Dĩ nhiên, Phong Ly chính là người tồi tệ nhất tình trạng, hắn nhất định có cái cảm giác mình sắp trụy tim chết đi rồi a!

Xa xa hơn, Apase và Tiểu Mei cũng đã bắt đầu chú ý đến vòm sao trên đầu, đặc biệt chạy lại gần hơn Mạc Phàm mà đắm đuối ánh nhìn.

Bọn họ, chính là đang dưới đế vương tồn tại ngưỡng mộ nhân loại đệ nhất nhân đi!!!

Trở lại Mạc Phàm mà nói, đến cả bạch ma pháp còn hiện ra thì còn gì không thể?

Màu xám vong linh, màu xanh đen độc hệ, màu tím đỏ trớ chú hệ, màu xám than huyền âm hệ…

Toàn bộ tất cả các hệ còn lại đều được thức tỉnh ngay sau.

Tinh Trần đang chầm chậm thành hình, không bao lâu, Tinh Tử cũng bắt đầu dựng dục ra rồi.

Một viên, hai viên, ba viên... Bảy viên Tinh Tử toàn bộ hiện lên, liền đại biểu thức tỉnh viên mãn thành công.

Trong giây phút, hắn cũng không biết được bản thân mình là ai nữa rồi, một con người… 20 hệ?

“Ta chính là toàn chức pháp sư sao?” Mạc Phàm tại trung tâm đa sắc vũ trụ đều không kiếm chế được phấn chấn tinh thần.

Lăng kính lúc này trong gian phòng thức tỉnh.

“Quách Lập Ngữ!” Tùng Hạc run run giọng nói ra.

“Phó... phó viện trưởng... người có gì chỉ giáo?” Quách Lập Ngữ trạng thái nằm bệt xuống đất đồng dạng.

“Tí nữa... ra ngoài chúng ta kết bái huynh đệ!” Tùng Hạc thở hổn hển nói rằng. Mắt của hắn vẫn không thay đổi, duy trì sợ hãi nhìn lên phía trên kia vòm vũ trụ.

“Ý của người là gì?” Quách Lập Ngữ đầu óc rỗng tuếch, bây giờ cũng chẳng có chút bình tĩnh để động não hiểu được lời lẽ gì.

“Khụ khụ... ngươi nói xem, thiên phụ nhi tử, có phải đã đầu thai thành hắn rồi không?” Tùng Hạc chỉ tay lên Mạc Phàm nói.

“Chẳng lẽ ngươi muốn kết bái huynh đệ với ta là vì...” Quách Lập Ngữ giờ phút này tuy có hoảng sợ, nhưng ánh mắt bắt đầu có nhiều phần kỳ lạ nhìn tới Tùng Hạc.

“Rõ ràng, ngươi với hắn ban nãy đã là huynh đệ kết giao, bây giờ phụ phỏng thêm ta với ngươi, chúng ta một nhà ba người đi!” Tùng Hạc mặt dày nói ra.

Quách Lập Ngữ cùng Đường Nguyệt trước nghe xong đều tỏ ra mấy phần khinh bỉ nhìn cái này Tùng Hạc bộ mặt đê tiện.

“Khụ khụ khụ ~~~” Phong Ly một bên tồi tàn bộ dáng đang ho.

“Viện trưởng, người không có chuyện gì chứ!” Đường Nguyệt vội chạy đến đỡ Phong Ly gượng dậy.

Chỉ là hắn đều không ngừng run run cả người, một tay cố gắng chỉ vào Tùng Hạc và Quách Lập Ngữ như cố ý muốn nói gì đó: “Thêm…thêm...”

“Lão bằng hữu, ngươi nói gì?” Tùng Hạc không nghe rõ.

“Thêm… ta nữa..” Phong Ly cố dứt lời.

………………….

“Ầm ầm ầm ~~~~~”

Đột nhiên lỗ đen vũ trụ kia đã xoáy mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thiên hà ác ma của Mạc Phàm đang không ngừng giãn nở dữ dội….