Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 197: Thiên sứ cổ đại



- ---

Một toà không trung nham thạch thành thị đồ sộ, chấn động đến cực kỳ khủng khiếp, bao quát trải dài hết tầm mắt từ bên rặng Lưu Viên Tuyền kia cho đến mon men chân đại địa mặt này, dĩ nhiên đây là thủ đoạn ngâm xướng một trong được Bee chuẩn bị trên đường­ đến Bạch Đằng Sơn.

Vậy mà cái này Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân quơ tay một cái, xuất hiện vết băng bích trên bầu trời, băng tích cắt ngang thiên thạch nham tinh, trong khoảnh khắc mảnh thiên thạch khổng lồ này bắt đầu tan chảy, có thể nhìn thấy toàn bộ cái cung điện thành trì dĩ nhiên đã biến thành một đám tuyết vụn vô hại, triệt để thả mình đổ trôi xuống đất.

Hồn năng thiên sứ của hai vị Thánh Ảnh giả lúc này cũng mở ra rồi; cả hai đồng thời là bốn cánh thánh ảnh tông đồ tồn tại.

Hai vị thánh ảnh mới đầu còn vực dậy được một ít phấn chấn tinh thần nhờ vào cái kia Bee thủ đoạn đánh úp thời điểm, bọn họ lập tức triệu hoán hồn thiên sứ tới, chỉ là vừa định lao đến tiếp theo trợ lực, bỗng nhiên thấy một cảnh tượng kinh dị này cả người cũng đình trệ lại, lại như là bị món đồ gì thu hút ở nơi đó một dạng, bao quát hai chân đều có chút không tự chủ được run lên bần bật.

Cần phần nói Bee phô diễn lực lượng thổ hệ là mạnh ngoài sức tưởng tượng, hắn tuyệt đối là cực hạn nhân loại cấm chú bên trên, Thiên Không Tinh Thạch vừa triển khai là hoàn mỹ cấm chú giáng lâm, bọn hắn chắc chắn là không có thực lực đó, kể cả hình thiên sứ Farl cũng chưa đạt đến mức độ nhuần nhuyễn hạng mục này.

Cấm chú ma pháp đều là một loại đặc biệt cần phải tuân thủ áp tải cực kỳ nặng kiết thiết tòa Tinh Tượng. Việc lắp nối trên tòa thần sơn lên đến 100352 tinh tử, nhất thiết phải sở hữu tinh thần lực cao cường trọng yếu, cũng tương đương có khác biệt rất lớn về uy lực.

Giả dụ không tính những đặc thù hỗ trợ như chúc phúc hay cổ lão, thần bí ma pháp, cấm chú cấp độ sẽ được phân biệt theo số lượng tinh tử lắp được trình độ. Hay nói cách khác, việc tinh thần lực chịu nổi bao nhiêu dày đặc tinh tử sẽ đại biểu cho thang đo cấp bậc trong cấm chú.

Rõ ràng hơn, cấm chú sư không thể độc lập thi triển tự nhiên chỉ nối được trên dưới mười ngàn tinh tử. Một ít phổ thông cấm chú sư có thể độc lập thi triển, cần tương đối nhiều thời gian để hoàn thành từ 30 ngàn đến 60 ngàn tinh tử; cao hơn nữa là tinh thần của họ rất dễ bị tổn thương, càng không có khả năng.

Một ít pháp sư ở mức độ tốt hơn một chút, có thể coi như thượng vị giả cấm chú bên trong, họ có khả năng chịu đựng được bảng mạch khoảng 60 – 70 ngàn tinh tử. Nhị vị thánh ảnh Tadan cùng Sudan vừa mới gia nhập cảnh giới này.

Từ 70 ngàn đến 95 ngàn tinh tử được nối, dĩ nhiên càng mạnh mẽ ma pháp triển khai, được gọi là chân chính cấm chú giáng lâm; đại biểu gần nhất có thể kể đến hình thiên sứ Farl, đỉnh vị giả cấm chú.

Trên 95 ngàn tinh tử, có thể là thế gian không đếm đủ một bàn tay những vị nắm giữ năng lực này, Đại thiên sứ trưởng Michael nằm trong một vị. Họ chính là cực hạn cấm chú, cũng tương đương ma pháp được gọi là hoàn mỹ cấm chú giáng lâm.

Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân, rốt cục nó là cỡ nào tồn tại a?

“Phụt ~~!”

Bee chỉnh trang lại một chút y phục của mình, vai của hắn có một vệt băng tinh siết qua, máu hàn đông lại rỉ xuống một ít. Bất quá, cái này không thành vấn đề. Còn may, Bee nếu không phải nhanh trí cẩn thận theo dõi động tác của vị Dị Thú Chi Vương kia, rất có khả năng chính mình thực sự ngậm trái đắng.

“Tê tê ~~~~~~~~~~~~~!”

Chưa dừng lại, đầu đại đế cấp bậc này thậm chí còn muốn hung hăng đánh tới, một tiếng gầm nhẹ, long dực mở rộng giữa trời mây, băng tuyết trong thế giới đột nhiên lay động, mấy trăm ngàn km băng chi nguyên tố trên Côn Lôn sơn này không ngừng hội tụ, không ngừng tiếp thu.

Bay múa băng chi nguyên tố ôn nhu dần dần hóa thành rét lạnh lăng lệ.

Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân xoay mình cuộn một vòng trên không trung, theo tất cả băng chi tinh thể chen chúc thành một đạo vòng xoáy màu trắng, để cho thân thể Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân càng tại trong bạo vũ màu trắng càng ngày càng mãnh liệt huyễn hóa thành một cái Nam Cực Băng Giới.

Thần thú ma pháp!? Băng hệ ma pháp!?

Lân nhãn lấp lánh hồ thủy đồng tử, bầu trời đục ngầu tuyết rơi kia đột nhiên có thác nước long lanh màu trắng nghiêng rơi, chảy xuôi chính là vô cùng chậm rãi như hoàng tuyền băng tinh đổ xuống trần gian.

Đếm mãi không hết băng hạt hợp thành thác nước, hợp thành màn trời, liền như thế treo ngược trên đầu ba cái nhỏ bé nhân loại, óng ánh sáng long lanh có thể xuyên qua từ Nam Cực Băng Giới vị diện đến thế giới, nhưng lại có thể cảm giác được hoàn toàn khác biệt thế giới, một cái rãnh triệt để phân chia!

Bee đứng tại Nam Cực Băng Giới bên dưới, có chút giật mình nhìn qua mảnh vết tích hoàng tuyền không cách nào vượt qua này, sau đó đem ánh mắt rơi vào đầu Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân kia trên thân...

“Ngươi thực sự muốn chọn ta làm đối thủ phải không?” Bee cười khổ nói ra.

Hắn lợi dụng tâm lý “biết sử dụng não” của đế vương cấp bậc, hắn cố tình công kích lên người Đằng Sơn Cốt Bá Vương tâm điểm. Suy nghĩ một thoáng dưới tâm lý kẻ mạnh trọng kẻ mạnh, bản thân mình bỏ qua Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân, hi vọng nó cũng hiểu ý bỏ ngoài tầm mắt chính mình a, thế nhưng cuối cùng vẫn cứ không nghĩ tới con thần thú nhược trí này quả thật muốn giết tới hắn trước tiên, một loại tính cách đặc trưng ưa thích ngược kẻ mạnh.

Xem như hôm nay Bee hiểu ra lý do vì sao loài não tàn này bám váy Vĩ Linh Hoàng suốt rồi.

Thì cũng thơm a…

Bee mặc chiếc len đỏ khá dày, đằng nào cũng là đi trong Côn Lôn âm hàn, áo len có máu chính mình, máu đỏ thấm vào sợi chỉ, nhưng như cũ không có để cho người ta thấy được hắn có nửa điểm vết thương.

Nam Cực Băng Giới rót từ trên đỉnh đầu hắn xuống, nhiệt độ sớm hạ thấp, tay chân đông cứng, cơ mặt đông cứng, mí mắt tràn đầy tuyết động ý vị, vậy cũng là không cách nào chừa đường thoái lui được.

Đương nhiên, Bee chính mình cũng không có ý định tránh.

“Lóe Lóe ~~~~~~!”

Chung quanh cơ thể có tử sắc hào quang, tử sắc hào quang đan dệt vô số chi nhung tạo thành một cái Thánh Nguyệt Khải cực kỳ kiên cố, Thánh Nguyệt Khải tinh khiết có tử kim phi phong hai bên vai, như Chiến Thần Chấp Pháp thủ vệ, tử kim phi phong tung bay trong gió lạnh, nhẹ nhàng tô điểm cho một mực cái óng ánh lông vũ phía sau lưng hắn nhô ra.

Một cánh trái tử sắc lông vũ, một cánh phải tử sắc lông vũ…

Hai cặp tử sắc lông vũ…

Ba cặp tử sắc lông vũ...

Bốn cặp, năm cặp, sáu cặp, bảy cặp…

Là Tám cặp tử sắc lông vũ!

Thần hồn cổ đại trở lại!!!

Thánh Nguyệt Khải trên thân, sau lưng xòe ra mười sáu cánh tử kim chi vũ, triệt triệt để để mở rộng thành một cái Nhật Nguyệt quang minh lộng lẫy giữa ban ngày, Bee lúc này ánh mắt toàn vẹn chiến ý không còn khoan nhượng nửa bước.

Vậy cũng là sí thiên sứ 16 cánh quyền uy nhất!!!

“Thiên… Đại thiên sứ trưởng…” Thánh ảnh Tadan nhìn thấy hào quang trên người Bee thời điểm, con mắt hắn là không cách nào tin tưởng được.

Bee nhìn Tadan, sau đó nhìn sang Sudan một dạng.

Hắn cũng không có nói gì, đơn giản chỉ tay vào hai vị thánh ảnh này trên thân.

“Du ~~~~~~~!”

Đỉnh đầu hai vị thánh ảnh giả này lập tức xuất hiện một cái Nham Thổ cực cường cứng cáp, trên nham thổ được chúc phúc một tầng thuẫn tử giới, trên thuần tử giới lại một tầng Chi Sa dày đặc, đây hiển nhiên là pháp lực thần chỉ của Bee bảo vệ xuống.

Nhật Nguyệt chi vũ phong kín cơ thể Bee lại bên trong, một mực không để cho hắn có nửa điểm vết thương nào.

“Ầm ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~!”

Băng man đổ tới, mang theo cực kỳ đáng sợ hủy diệt chi lực, sợ là kim loại cũng vô pháp tiếp nhận dạng này âm hàn nhiệt độ nhiễu xuống.

Cũng vậy,

Băng lan nhanh chóng, Nam Cực Băng Giới đã chẳng biết lúc nào hóa thành nối liền hai mặt cầu vị diện, đất hóa thành màu xanh, màu xanh sau đó tiếp tục đông đến nứt vỡ, vỡ xong sẽ đổ xuống, tạo thành hố sâu giữa Côn Lôn Thánh Sơn đại địa.

Nhưng là thiên sứ 16 cánh vẫn đứng ở nơi đó, lơ lửng tại hố băng sâu thẳm, thuẫn vũ bay múa, phi phong bồng bềnh, không nhuốm bụi trần, thật giống như hắn cùng thế nhân ở trong một thế giới khác, cùng Luyện Ngục và Quang Minh hòa hợp, nhưng không cách nào biết được chính mình vị trí.

Hai vị thánh ảnh giả cũng được bảo vệ sống sót.

“Ta...Tadan, ngươi có nhớ tử sắc chi vũ kia…là thiên sứ nào không?” Sudan thần sắc đen kịt hỏi.

“Tử sắc chi vũ… cánh của Đại thiên sứ trưởng nhưng hoàn toàn khác biệt. Tử sắc chi vũ càng là một trong số những tồn tại cổ đại thiên sứ, vốn dĩ hàng ngàn năm qua không có loại thần hồn này tại thế.” Tadan dụi dụi con mắt chính mình xem xét.

Sudan nhìu mày nhìn Tadan một cách tương đối thiếu bình tĩnh, đồng tử hắn nói lên rằng đừng lấp lửng nữa, đây cũng là thời khắc sinh mệnh.

“Ta có nhớ một cái tên, vị này theo truyền thuyết chỉ xuất hiện một lần duy nhất trong hàng ngũ Đại thiên sứ trưởng. Kể từ trận chiến cổ đại ngày đó… Tên của hắn…” Tadan vừa nói, thùy não vừa cố nhớ ra tên người này.

“Azazel!” Một cái giọng âm vô cùng bình tĩnh vang lên.

“Đúng rồi, là Azazel, nhật nguyệt thiên sứ Azazel, cánh của hắn là tử sắc lông vũ!” Tadan được có người nhắc, lập tức ý thức ngay cái danh tự này.

“Ah… người vừa nói...”

Từ lưng của Tadan, một loại rợn tóc gáy cảm giác không ngừng truyền đến, hắn ánh mắt chỉ lén lút chứ không dám nhìn trực tiếp vào vị chí cao sí thiên sứ 16 cánh này.

Bee mỉm cười, cũng không có nhìn lấy bất kì vị thánh ảnh giả nào.