Toàn Chức Pháp Sư

Chương 255: Minh Châu VS Đế Đô






Dịch: Hoangforever

” Mày cũng đừng có mừng vội. Xuất chiến không có phần của mày đâu.”

Triệu Mãn Duyên vỗ vỗ bả vai Mạc Phàm nói.

” Vì sao?”

Mạc Phàm tụt cả hứng hỏi lại.

” Mẹ mày chứ! Hiểu rõ lời tao nói rồi hẵng hỏi lại. Hỏi thì phải hỏi mày đấy? Mày làm gì mà giờ này mới tới? Danh sách xuất chiến ván đầu tiên đã được ấn định xong, lúc này mày mới vác cái bản mặt mày tới là sao?”

” A! A! Tao lạc đường.”

Cũng may nhờ có hai bên học phủ thỏa thuận với nhau thành công. Cho nên mới có hai trận tỷ thí.

Ván đầu tiên, tất nhiên là  do 4 người Trầm Minh Tiếu, La Tống, Bành Lượng, Triệu Mãn Duyên của học phủ Minh Châu xuất chiến đầu tiên rồi.

Trầm Minh Tiếu và La Tống là hai tên không… đáng tin cậy nhất.

Hai người bọn họ khi nhìn thấy có nhiều lão sư các trường khác, học sinh trường khác, lại còn có rất nhiều mỹ nữ, nữ thần tới xem đông như vậy. Cho nên trong đầu 2 người bọn họ suy nghĩ rằng, nếu như bọn họ có thể đem học phủ Đế Đô kia đánh bại, chắc chắn bọn họ sẽ trở thành tâm điểm của mọi người.

Trầm Minh Tiếu là một nam thần có tiếng trong học phủ Minh Châu. Đương nhiên là hắn không có bỏ qua cho cơ hội lần này rồi. Vừa khéo lợi dụng ân oán giữa La Tống và Hứa Đại Long, hắn có thể thi triển ra thần uy của mình.

La Tống đối với Hứa Đại Long là thâm cừu đại hận. Hai người này vừa thấy mặt nhau liền nhào vô nhau, chào hỏi rất chi là ” Thân mật”. Đương nhiên, tên La Tống kia chủ động xin được xuất chiến ở lượt đầu tiên này. Hắn muốn đánh cho tên Hứa Đại Long kia phải quỳ xuống van xin bằng được.

Bàng Lượng và Triệu Mãn Duyên vào cái đội ngũ này cũng là do bị lão sư Cố Hàn điểm danh vào. Hai người cũng không dám cãi lại mệnh lệnh của lão sư.

……………

” Hứa Đại Long, Liêu Minh Hiên, Tinh Tinh, Triệu Minh Nguyệt. Bốn người các người sẽ đánh trận đầu tiên. Các người đừng có để ta thất vọng.”

Lô Nhất Minh lập tức gọi ra 4 người mà hắn cho rằng bọn họ có khả năng giành phần thắng nhất.

” Vâng! Lão sư!”

Bốn  gã học viên Đế Đô liền bước ra.

Hứa Đại Long là một tên nam nhân cơ bắp điển hình. Hắn nhìn không giống Ma Pháp sư một tí nào cả. Mà giống với huấn luyện viên thể hình chuyên lừa gạt các tiểu cô nương thì đúng hơn.

Tên Liêu Minh Hiên kia thì nhìn rất là phong độ. Khí chất tướng mạo của hắn không khác tên trai bao Trầm Minh Tiếu là bao. Hai tên này được mấy nữ sinh mê trai chủ động viết thư tình cho bọn hắn, cho nên đều tự cho rằng mình là vương tử cao quý!

Còn lại hai nữ Ma Pháp sư Tinh Tinh Và Triệu Minh Nguyệt.

Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên mới vừa rồi đứng nói chuyện với nhau cũng có xem xét các nàng một hồi. Thì thấy các nàng cũng không có gì gọi là đặc biệt. Cho nên cả hai nhất trí gọi các nàng là Nữ A và Nữ B.

A thì là A. Mà B là B. Dù sao hai nữ Ma pháp sư này cũng có khuôn mặt rất là xinh đẹp. Bất kỳ ai lần đầu nhìn thấy các nàng cũng đều yêu thích các nàng cả.

” Tao cá một bao bim bim. Bọn mày thất bại.”

Mạc Phàm nói với Triệu Mãn Duyên.

” Cái quái gì thế? Mày có thể nhìn ra tu vi của đối thủ sao?”

Triệu Mãn Duyên nhếch mày lên nói.

Người khác không biết. Nhưng Triệu Mãn Duyên thì biết tên này rất chi là rõ ràng. Ở nơi này, nếu xét về tu vi chắc tên Mạc Phàm này là cao nhất. Mà người có tu vi cao có thể thông qua cảm nhận dao động nguyên tố rất nhỏ kia để đoán ra được thực lực đối thủ.

Chưa đấu mà tên Mạc Phàm này đã to mồm phán đội ngũ của hắn thất bại như vậy. Chắc chắn hắn biết được chuyện gì đó.

Mạc Phàm chỉ cười một cách thần bí. Hắn cũng không có trả lời lại Triệu Mãn Duyên.

Tu vi đám người này như thế nào. Hắn quả thật không có nhìn ra được. Nhưng hắn lại có một mong ước tốt đẹp rằng, hi vọng bọn họ thua. Bởi vì nếu như bọn họ thắng, thì ván thứ hai, hắn làm sao có cơ hội thể hiện ra bản lĩnh phi thường của mình, để chinh phục toàn trường ở đây được cơ chứ?

…………

Ở hai bên đấu đấu trường còn có một vài người đang ngồi. Có lẽ đám người này là của học phủ Hạ Môn và học phủ Hoa Đông. Bọn họ có vẻ hả hê khi nhìn thấy học phủ Minh Châu và học phủ Đế Đô choảng nhau.

Mạc Phàm dùng ý niệm của mình quét qua một vòng bọn họ. Hắn phát hiện ra, bất kể là người của học phủ Đế Đô hay là người của học phủ khác. Thì đám người này cũng không có bàn về thứ hạng học phủ của mình sẽ đạt thứ hạng bao nhiêu trong hội thi lần này. Dù sao bọn họ tới nơi này làm trao đổi sinh. Đương nhiên tất cả đều có tu vi Trung cấp Ma pháp sư rồi. Hơn nữa phần lớn người trong số bọn họ cũng bước vào cấp bậc Trung cấp một khoảng thời gian khá lâu rồi.

Thử nghĩ mà xem, xếp hạng của các đại học phủ thì cũng đã xếp hạng rồi. Cho nên nhà trường phái học viên tới nơi này để làm rạng danh vẻ vang cho trường mình. Thì cái đám người này làm gì có thể là hạng tầm thường được. Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update mới nhất tại đây. Bọn họ đều là cao thủ trong cao thủ. Mà các khu vực lớn kia nhân tài đông đúc. Cho nên việc bọn họ kiếm được một tên học viên còn trẻ, đầy hứa hẹn như hắn, chắc chắn cũng có không ít người. Buổi sáng Mạc Phàm cũng không có tới nơi này. Cho nên hắn cũng không biết thực lực của đám người này như thế nào. Dù sao bọn họ cũng là người được nhà trường cưng chiều nhất mà.

Ở bên kia, học phủ Minh Châu và học phủ Đế Đô đang chuẩn bị cho tỷ thí.

” Để trận tỷ thí này được công bằng hơn. Tỷ thí đoàn đội lần này, ma cụ, ma khí cấm không được sử dụng. Học hỏi lẫn nhau là chính. Bên nào nhận thua trước thì trận đấu sẽ kết thúc!”

Cái quy củ này đối với mọi người mà nói là một chuyện vô cùng tốt. Đệ tử thế gia của Đế đô nhiều như chó. Cho nên việc trên người bọn họ có vài món ma cụ là chuyện đương nhiên. Mà quy định này đặt ra chính là cấm không được sử dụng ma cụ, ma khí… Chẳng phải là muốn nói với tất cả mọi người ở đây rằng hãy thể hiện ra bản lĩnh thực sự của mình để nói chuyện với nhau sao.

Giáo viên hai bên ra hiệu. Người trọng tài lên tiếng ra lệnh. Trận đấu bắt đầu!

Trong nháy mắt khoảng khắc hai bên giáo viên ra hiệu kia, mọi người ở đây cũng có thể cảm nhận được, giáo viên hai bên cũng đã phát sinh xung đột với nhau rồi.

Trận hình bên học phủ Minh Châu có chút tán loạn. Trận hình này cũng không có phân định ai là người tiên phong tấn công,  ai là người ở tuyến sau bảo vệ mọi người. Mà bên học phủ  Đế Đô thì khác hẳn. Ngay lập tức một đội hình hình chữ thập liền hiện ra. E rằng 4 người học phủ Đế Đô kia cũng không phải luyện tập với nhau chỉ có một ngày, hai ngày.

Nhìn tình cảnh trước mắt này, bất kỳ ai cũng có thể nhận ra được, về phương diện huấn luyện, hai bên cũng đã có sự chênh lệnh rồi.

Cũng may 4 bốn người học phủ Minh Châu cũng không phải là đèn đã cạn dầu. Sau khi nhìn thấy đối phương có chuẩn bị từ trước. Rất nhanh, bọn họ cũng chỉnh lý lại đội hình của mình….

Triệu Mãn Duyên đứng ở phía sau cùng. Hắn là một Quang hệ Ma pháp sư. Cho nên hắn phải đứng sau để có thể bảo vệ được cho đồng đội của mình.

Tốc độ thi triển ma pháp của đối phương rất nhanh. Nhất là cô gái có tên là Tinh Tinh kia. Dưới chân nàng nhanh chóng ngưng tụ ra một cái Tinh Đồ màu xanh lá cây. Từ trong Tinh Đồ, một dây leo dài hẹp đang từ từ hình thành. Nó bám vào đôi chân nàng chậm rãi mà lên.

Ma pháp quay xung quanh nàng. Nhìn cái dây leo này, mọi người liền nhận ra được nàng chính là  Trung cấp Mộc hệ Ma Pháp Sư. Kỹ năng này khá là quen thuộc đối với Mục Nô Kiều, người cũng sở hữu năng lực Mộc hệ.

” Là trung cấp ma pháp. Nhanh chặn nàng lại!”

Trầm Minh Tiếu liền lên tiếng chỉ huy. Hắn quay sang La Tống hô lên một tiếng.

Trên khuôn mặt La Tống liền hiện ra một nụ cười giảo hoạt. Hắn cũng không có tốn hơi tốn sức vẽ ra cái Tinh Đồ ma pháp đầy đẹp đẽ kia làm gì cho mệt. Ngược lại hắn chỉ tiện tay là tạo ra một cái sơ cấp Thổ hệ ma pháp.

” Tôi sẽ cho cô ta đứng không vững. Để xem cô ta làm cách nào hoàn thành xong Trung cấp ma pháp!”

Hai tay La Tống mập mạp vỗ mạnh xuống lòng đất, hung hăng nói.

Mặt đất vốn đang còn bằng phẳng đột nhiên xuất hiện nếp uốn. Những nếp uốn này phập phồng lên xuống không ngừng. Đồng thời nó còn kèm theo hiệu ứng chuyển động mặt đất kỳ quái. Mặt đất hoặc là kéo chân, hoặc là co vào. Các học viên học phủ Đế Đô vốn đang đứng thành hình chữ thập, thân thể cũng nghiêng ngả đi.

” Chẳng lẽ người nghĩ rằng chỉ có mình người  biết Thổ hệ ma pháp thôi sao!’

Hứa Đại Long cũng đã chuẩn bị từ sớm rồi. Trong lúc “Đích Ba” của La Tống đang uốn lượn, nhấp nhô lên xuống, với biên độ nặng nhẹ khác nhau kia. Hứa Đại Long liền đạp mạnh một phát xuống mặt đất!

Cú đạp mạnh này khiến cho mặt đất màu nâu tạo thành sóng gợn, khuếch tán ra xung quanh Hứa Đại Long.

Hứa Đại Long đứng ở vị trí trung tâm. Mà cú đạp ” Đích Ba” đang khuếch tán ra xung quanh kia của hắn thì làm cho bề mặt đất bằng phẳng trở lại. Thổ yêu quái vừa muốn gây ra sóng gió cho bọn họ liền không dám lỗ mãng nữa…

Mà cô gái có tên là Tinh Tinh đang còn vẽ ra ma pháp Trung cấp kia kiến thức cơ bản khá là vững chắc. Mới vừa rồi, đám người bọn họ đều ngã nghiêng hết. Thế nhưng Tinh Quỹ, Tinh Đồ ma pháp của nàng cũng không có bị đứt gãy.

Những dây leo xanh biếc kia leo từ chân nàng lên tới bộ ngực A cup của nàng. Kỹ năng trung cấp Mộc hệ Khôn Chi Lâm đã được vẽ xong!

” Khôn Chi Lâm – Tù Lao!”

Khí chất Tinh Tinh trong nháy mắt liền biến hóa. Ánh mắt cao ngạo nhìn chằm chằm 4 người học phủ Minh Châu kia.

” Hảo hảo mà hưởng thụ bị dây leo, bụi cây, yêu cành, bụi gai vây khốn đi.”

Tinh Tinh nói.