Toàn Thế Giới Tham Gia Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 8: Trò Chơi "Cờ Vua"



Tô Vân không biết nên bày ra biểu cảm gì, có tấm gương của những người đi trước rồi mà vẫn có người như con thiêu thân lao đầu vào chỗ chết.

Đội đen từ bỏ quyền khiêu chiến nên lượt tiếp theo đến đội trắng. Những người còn lại đều vô cùng bình tĩnh, mà dù trong lòng đang gào thét thì bên ngoài cũng không lộ ra cảm xúc gì.

[Mời người chơi số 5 đội trắng khiêu chiến.]

Người chơi số 5 được đưa lên sàn đấu, là một chàng trai đeo kính, trông dáng vẻ giống thư sinh nho nhã, trên người vẫn còn mặc nguyên bộ quần áo của nghiên cứu sinh.

Anh ta nhìn về phía đội Tô Vân nói, "Tôi muốn khiêu chiến người chơi số 9 đội đen."

Người chơi số 9 là một chàng trai bộ dáng hơi lưu manh, nghe thấy mình được khiêu chiến thì cười nhạt một cái. Cậu ta làm khẩu hình nói 'Tới đi.", trông cà lơ phất phơ như không sợ bất cứ thứ gì.

Nhưng sự thực chứng minh những người xốc nổi thường không sống quá 3 phút. Chỉ thấy chàng trai thư sinh trong nháy mắt biến thành một con báo đốm, toàn thân phát ra ánh sáng rực rỡ của ngọn lửa, hàm răng ghê rợn hung mãnh nhe ra.

Kỹ năng của anh ta là 'Báo Đốm'. Có thể biến thành một con báo đốm được cường hóa cơ thể, thời gian biến hình kéo dài 1 phút, trong trò chơi có thể sử dụng một lần.

Người chơi số 9 sững sờ đứng yên một chỗ quên cả sử dụng kỹ năng, hai mắt trợn to như thấy thứ gì vô cùng đáng sợ. Con báo đốm ở trước mặt nhanh chóng vồ lấy con mồi, cắn nát cổ họng cậu ta, còn không ngừng day qua day lại một hồi.

Kết quả đã ở ngay trước mắt. Đồng hồ đếm ngược vừa chỉ trôi qua 10 giây, khiêu chiến đã kết thúc. Rất nhanh, người chơi số 9 đã nổ tung, máu bắn lên người báo đốm.

[Khiêu chiến thành công. Người chơi số 5 đội trắng chiến thắng.]

Báo đốm biến lại thành chàng thư sinh, được đưa về vị trí ban đầu hệt như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Lúc chàng trai thư sinh biến thành báo đốm, Tô Vân thấy đồng tử mắt người chơi số 9 co lại, không có thần hồn, giống như bị thôi miên, lại không khác gì bị hút mất hồn thể, không thể làm gì. Kỹ năng này cũng quá mạnh rồi. Tô Vân còn cho rằng kỹ năng của mình đã rất ghê gớm nhưng xem ra người tài giỏi luôn có người còn giỏi hơn, không thể đánh đồng với nhau.

[Mời người chơi số 4 đội đen khiêu chiến.]

Đến lượt Tô Vân, trong lòng cô có chút khẩn trương, hít một hơi thật sâu điều chỉnh tâm trạng.

Đứng trên sàn đấu, Tô Vân nhìn những người chơi đội trắng, xem có thể từ biểu cảm đoán ra người nào là vua hay không. Nhưng bọn họ đều mang vẻ mặt lạnh nhạt, sắc mặt không được tốt lắm nhưng không có đến nửa điểm chột dạ. Tô Vân không đoán được chỉ đành chọn người chơi cũng là nữ.

Là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trông không kém tuổi Tô Vân bao nhiêu.

"Tôi muốn khiêu chiến người chơi số 15 đội trắng."

Cô gái được đưa lên sàn đấu có phần hốt hoảng, rất nhanh lấy lại tư thế.

Đồng hồ đếm ngược bắt đầu. Trên tay cô ta xuất hiện một cái roi sắt, trên thân toàn gai nhọn, còn rỉ ra chất lỏng màu xanh đặc sệt. Kỹ năng của cô ta là 'Roi Độc', có thể sử hữu một cái roi có cực độc, chỉ cần chạm vào da cũng đủ khiến người khác bị tê liệt đến chết. Có thể sử dụng một lần, sau khi dùng xong không thể triệu hồi được nữa. Khi vào trò chơi khác vẫn có thể lấy ra.

Kỹ năng tuy mạnh nhưng chắc chắn sẽ có hạn chế, giống như hạn chế thời gian hoặc số lần sử dụng. Như vậy mới tạo ra sự công bằng. Tô Vân cười lạnh, trò chơi này mà còn có sự công bằng hay sao?

Khi nhìn thấy roi trên tay cô gái kia Tô Vân thực sự cảm thấy không ổn. Cô nhăn mặt tìm cách ứng phó. Chưa đợi Tô Vân nghĩ xong, cô gái kia không kiên nhẫn vung roi lên đập về phía cô.

Tô Vân phát giác nhanh nhẹn lăn sang một bên, máu dưới sàn đấu bị roi đập vào biến thành màu đen, sôi sục bốc ra khói. Mặt cô biến sắc, roi lại lần nữa đập ngang tới từ bên trái. Tô Vân cong chân lại bật lên không trung rồi lăn sang bên khác. Ngàn vạn lần không thể bị đập trúng.

Cô cần tìm cách tiếp cận đối phương nhưng không được để roi đập vào người. Nhưng tốc độ tay này cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy bắt lực quá đi.

Cô gái thấy Tô Vân tránh được không khỏi nghiến răng, nóng nảy đập càng nhanh hơn. Cô nhìn thời gian đếm ngược. Tránh cũng hơn một phút rồi. Nếu cứ dây dưa chỉ tốn kém thể lực, qua 3 phút cũng chắc chắn phải chết.

Tô Vân nghĩ nghĩ rồi quyết định nghênh chiến trực diện.

Vậy nên khi roi của cô gái tóc đuôi ngựa đập đến lần nữa, Tô Vân đứng yên một chỗ không tránh, cô gái kia khẽ cười vui vẻ, cho rằng chỉ cần đập trúng người là mọi việc sẽ kết thúc.

Nhưng cô ta không ngờ Tô Vân trực tiếp dùng tay bắt lấy chiếc roi, gai nhọn sắc bén đâm sâu vào lòng bàn tay tạo ra cảm giác đau nhức tê liệt, máu đen bắt đầu túa ra từ miệng vết thương. Chỉ thấy cô nắm chặt roi giật về phía mình. Cô gái thấy Tô Vân chạm vào roi mà không hề bị trúng độc liền hoảng sợ, dùng sức giữ chặt roi.

Giằng co chừng mười mấy giây, Tô Vân nghiến răng giật mạnh một cái, roi tuột khỏi tay cô gái rơi về phía cô. Sau đó, cô cầm lấy cán roi, vung lên đập về người đối diện. Cô gái tóc đuôi ngựa bị roi đập trúng kinh ngạc mở to miệng, da thịt trên cơ thể bắt đầu sôi sục bốc khói màu đen. Trước khi chết, cô ta không tin nhìn về phía Tô Vân, khẽ lẩm bẩm,

"Rõ ràng...roi có...độc."