Toàn Trường Đều Cho Rằng Tôi Là O Giả A

Chương 127: Tinh Ninh & Bùi Giáng



127. Sở Tinh Ninh x Bùi Giáng

Sở Tinh Ninh cũng không phải người để mặc kẻ khác xâu xé. Anh nhanh chóng khởi tố công ty truyền thông phát tán ảnh chụp kia.

Dù sao Kinh Đạt cũng là một trong bốn đoàn luật sư lớn nhất nước, Sở Tinh Ninh có thể xin giúp đỡ từ rất nhiều vị tiền bối, thậm chí ngay cả Uông Phúc từng gây phiền toái cho anh cũng tự mình viết công hàm luật sư.

Công ty truyền thông kia bị buộc bất đắc dĩ lên tiếng xin lỗi cũng đưa ra video hoàn chỉnh.

Bọn họ đưa ra lời thanh minh cũng như lời xin lỗi,

Lời thứ nhất là đối với Sở Tinh Ninh với lời xin lỗi cực kỳ chân thành và có ý hối lỗi, thật là biết vậy chẳng làm.

Còn đối với Kỷ Sầm Dư lại mang theo vẻ trào phúng, chỉ cây dâu mắng cây hòe. Mà thật ra chút gợn sóng này đối với bọn họ không mệt dù cho có phải bồi thường Sở Tinh Ninh 2 vạn đồng, nhưng mức độ nổi tiếng của công ty lại được đẩy lên một bậc, bởi vì có dính dáng tới Bùi Giáng họ được lăng xê cho nên đã vượt qua cả mong đợi. Truyện Xuyên Nhanh

Hơn nữa bọn họ theo dõi Kỳ Sầm Dư không phải chỉ lần này, át chủ bài trong tay còn không ít, họ mượn cơ hội này có thể gõ của đối phương không ít.

Người gặp khó khăn chân chính ở đây là Kỷ Sầm Dư.

Hình tượng của hắn đang ở bên bờ vực sụp đổ, bên trong fanclub cũng đang hỗn loạn, không ít người thoát fans, hội trưởng hội Nguyệt Quang cũng bị buộc từ chức, ngay cả những nhãn hàng nhận thấy tiếng gió cũng dần dần uyển chuyển tạm dừng hợp tác.

Không ít công ty truyền thông đã liên lạc với official của Kỷ Sầm Dư muốn họ giải thích rõ ràng và minh bạch nhưng đều bị từ chối.

Bởi vì video biểu hiện rất rõ ràng.

Kỷ Sầm Dư chủ động đưa tay sờ mặt Sở Tinh Ninh, còn Sở Tinh Ninh trong nháy mắt đã né tránh, sau đó không lâu thì xoay người rời đi.

Sở Tinh Ninh không hề có hành động thông đồng với Kỷ Sầm Dư, ngược lại hành động của Kỷ Sầm Du lại không hề có lý do để giải thích đích đáng.

Đùa bỡn cảm tình của fans là một việc cực kỳ đáng lên án, dù cho là một nghệ sĩ thành danh nhiều năm cũng khó mà vượt qua đạo khảm này. Huống chi Sở Tinh Ninh không phải là fans bình thường, anh là người của Bùi Giáng. Mà bản thân Bùi Giáng lại có độ chú ý nhất định.

Dưới sự thúc đẩy của dư luận, có không ít minh tinh đã chia sẻ và đồng tình với Bùi Giáng, đứng về phía Sở Tinh Ninh chống lại hành vi quấy rối tình dục fans.

Trong đó có Thẩm Lam.

[@Thẩm Lam: Nghe được việc này tôi thật sự khiếp sợ! Không thể tưởng tượng được Sở tiên sinh đang phải chịu đựng áp lực lớn thế nào, thật đau lòng cho hai bạn trẻ, hy vọng họ sớm thoát khỏi bóng ma, cũng hy vọng trong giới này không còn những kẻ đạo mạo tự mang danh là tiền bối.]

Tuy rằng Thẩm Lam không có quá nhiều fans nhưng địa vị trong giới của bà lại không tầm thường. Bà không chỉ là ảnh hậu có vô số tác phẩm tiêu biểu mà còn là tấm gương người phụ nữ độc lập tự lực tự cường.

Fans của Bùi Giáng cực kỳ hưng phấn, trong mắt các cô, Bùi Giáng có thể vì chuyện này mà kết giao được với Thẩm Lam thì đối với cậu là một cơ hội không tầm thường. Nói không chừng chị Thẩm Lam còn có thể đề cử Bùi Bùi nhà bọn họ vào một nhân vật trong phim mới đó.

[@Cô gái nhỏ nhà Bùi Bùi: A a a a a a em thật sự rất vui mừng nha! Cảm ơn chị Thẩm đã duy trì anh bạn nhỏ nhà chúng em!]

[@Nước quả Tiên Đường: hu hu hu em cảm động quá, chị Thẩm Lam vẫn luôn là nữ thần của em, lúc trước em hạ quyết tâm ly hôn với gã tra nam kia cũng do lời cổ vũ của chị ạ.]

[@Tiểu Tiên Nữ A: Cảm ơn chị đã cổ vũ, em thay Bùi Bùi nhà em tặng chị một cái hôn, moah moah!]

[@Thịt bò xào cà chua: Cảm ơn chị, chị là một người cực kỳ xinh đẹp lại thiện tâm.]

....

Weibo của Thẩm Lam đã hoàn toàn bị fans của Bùi Giáng chiếm cứ. Lời cảm tạ đã lên đến 1 vạn.

Fans của Bùi Giáng vừa thiết lập quan hệ ngoại giao thân thiết với fans của Thẩm lam vừa sốt ruột thay Bùi Giáng.

Một vị tiền bối đã cổ vũ ủng hộ như vậy, theo lý thuyết thì Bùi Giáng phải ngay lập tức đứng ra cảm ơn như vậy mới phù hợp quy tắc kết giao trong giới giải trí. Nhưng từ khi bản thân đứng ra công kích Kỷ Sầm Dư xong Bùi Giáng vẫn không có hiện thân.

Fans lo lắng Bùi Giáng thất lễ cho nên nhanh chóng thúc giục weibo của official.

[@Nước quả Tiên Đường: Hello official, tỉnh ngủ chưa?]

[@Thịt bò xào cà chua: Béo má, đừng ngủ nữa, chị Thẩm Lam đã chia sẻ bài viết 3 giờ rồi, chính chủ ngủ thì thôi mà official cũng ngủ luôn sao?]

[@Cô gái nhỏ nhà họ Bùi: Có việc gì vậy hả, có việc gì vậy hả, có thể suy nghĩ vì Bùi Bùi hay không? Hiện tại vì sao còn không cảm ơn hả?]

[@Tiểu Tiên Nữ A: Tuyệt vời, official làm gì vậy, lúc ăn cơm thì đi đầu, mẹ nó, khi xảy ra chuyện thì giả chết, mà trang trí còn thật rác rưởi.]

....

Trong lúc fans đang phát tiết với official thì Bùi Giáng đang nói chuyện điện thoại với bà Thẩm Lam.

Trong khoảng thời gian này đoàn phim của bà đang đuổi tiến độ, mỗi ngày phải quay tới 0 giờ, sau khi về khách sạn còn phải đọc kịch bản cho ngày tiếp theo, vất vả lắm mới có chút thời gian nhàn rỗi để ngủ cho nên đối với thông tin bà khá lạc hậu.

Bà cũng chỉ trong lúc vô ý nghe được mấy chuyên viên trang điểm nói chuyện phiếm mới biết Bùi Giáng công khai công kích Kỷ Sầm Dư.

Bà lo lắng muốn chết.

Bà vẫn luôn không tán thành Bùi Giáng gia nhập giới giải trí. Bởi vì tích cách của cậu không hợp, cái tôi của cậu quá lớn, không chịu quản giáo lại không theo quy tắc. Có đôi khi quá thông thạo với tính kế nhưng mục đích của cậu phần lớn lại li kinh phản đạo.

Trong mắt bà, Bùi Giáng chính là có đầu óc nhưng lại không dùng đúng nơi đúng chỗ.

Mấy năm nay Bùi Giáng đắc tội không ít người trong giới, có không ít người ngang hàng và cả tiền bối. Cậu không để bụng sự ghen ghét của người khác, càng không để bụng giữ gìn tự tôn của tiền bối.

Bà không thể không thu thập cục diện rối rắm do cậu gây ra nhưng vì quan hệ không thể hấp thụ ánh sáng của hai người mà bà không thể dùng danh nghĩa của chính mình, bà cố trằn trọc chu toàn, phí không ít tâm lực.

Lúc này mới hai tháng không thấy, Bùi Giáng đã thọc ra một đống chuyện lớn như vậy.

Địa vị của Kỷ Sầm Dư trong giới ca sĩ không thua gì bà trong giới điện ảnh, đối đấu với Kỷ Sầm Dư thật sự không phải cách làm sáng suốt.

Người này có bạn bè, có học sinh, có công ty, còn có các bên lợi ích tương quan. Bùi Giáng hủy hình tượng của hắn sẽ gián tiếp động tới lợi ích của những người này.

Đặc biệt là vào đúng lúc mấu chốt khi giải ước với Thiên Diệu.

Nhớ tời Thiên Diệu bà lại càng cảm thấy đau đầu. Thật ra bà đã hoàn toàn không xem trọng Giản Chinh, lúc trước chỉ vì mê luyến bề ngoài của hắn. Sau khi trải qua một trận hồ đồ mới gặp được càng nhiều đàn ông có mị lực, Giản Chinh không là gì cả.

Khi bà nghe nói Giản Chinh ở rể cho nhà một phú bà, lúc ấy thậm chí bà còn không thèm phí sức lực để cười nhạo hắn. Bởi vì không quan tâm cho nên từ trước tới nay bà chưa từng đề cập hắn trước mặt Bùi Giáng.

Nhưng hiển nhiên Bùi Giáng không nghĩ như vậy.

Bà không biết từ khi nào, Bùi Giáng đã hận người làm cha chưa từng xuất hiện kia. Bà rõ ràng đã cho cậu một cuộc sống tốt nhất, sự tự do lớn nhất vậy 'người cha' này còn cần phải tồn tại ư?

Nhưng bà không ngăn cản được Bùi Giáng, từ khi cậu bỏ học để gia nhập giới giải trí bà đã không quản được cậu nữa rồi.

Bà từng cho rằng, giới giải trí là một nơi hỗn tạp, có rất nhiều diễn viễn chính quy chìm nổi 10 năm cũng chưa từng được nhắc tới, Bùi Giáng mới 16 tuổi, nhất định sẽ bị hiện thực đẩy ngã một cách nhanh chóng, rồi ngoan ngoãn trở về học tập.

Nhưng bà xem nhẹ lối tắt như những cuộc thi tuyển chọn người mới. Bùi Giáng chỉ tham gia 1 lần đã nổi tiếng, và từ đó bà càng không thể chi phối được cậu nữa.

Bà chỉ có thể ở sau bí mật giải quyết hậu quả khi Bùi Giáng quá mức liều lĩnh, tạo một ít phiền toái cho những người khác để họ không đến mức tới tìm Bùi Giáng.

Nhưng là một người mẹ, bà vẫn không thể nhịn được lúc nào cũng quan tâm chú ý, đề điểm cậu.

Bà ngồi trên sô pha trong phòng khách sạn, vì thói quen nhiều năm chẳng sợ khi ở một mình dáng ngồi của bà vẫn khéo léo ưu nhã như cũ, với đường cong lả lướt cùng với phong vận điển nhã thành thục.

"Bùi Bùi, mẹ đã thấy chuyện của con, tại sao con lại có thể xúc động như vậy hả?"

Bùi Giáng ngáp một cái, ngửa mặt nằm trên sô pha, đầu lung lay làm cho máu dồn lên não.

"Xúc động ư?"

Bà Thẩm Lam thở dài, vừa bất đắc dĩ lại sủng nịch nói:

"Thôi, chuyện đã tới nước này rồi hiện tại chỉ mong Kỷ Sầm Dư hoàn toàn lật xe, bị người trong nghề ghét bỏ, chỉ cần hắn ta thất bại thì con mới nhẹ nhàng được."

Bùi Giáng cười cười, cậu thấy huyệt thái dương bắt đầu căng lên giật giật.

"Phó Ninh nói, mẹ đã share ủng hộ con à?"

Bà Thẩm xoa xoa phần eo đang mỏi nhừ, lại sờ sờ bụng lép kẹp thở dài:

"Mẹ có thể không share ủng hộ cho con ư, con gây hỗn loạn tới rối tinh rối mù như vậy nhưng dù sao vẫn phải có người duy trì con chứ, thứ nhất là để trấn an fans của con, để họ biết họ không chiến đầu một mình, thứ hai là để cho những bên đang hợp tác với con biết được con không phải là nghệ sĩ có hệ số nguy hiểm cao, con có người trong nghề tán thành.

Hiện tại tuy rằng con đang nổi tiếng, fans cũng nhiều nhưng ở trong lòng những người bình thường con không đủ để so với Kỷ Sầm Dư, có vài trường hợp con càng nổi tiếng, lượng fans càng nhiều thì càng có nhiều người ghen ghét."

Bùi Giáng dùng sức một chút, nâng người lên, làm cho máu dồn lên não nhanh chóng chảy xuôi, cảm giác căng trướng cũng biến mất trong khoảng khắc.

Câu quơ quơ cẳng chân, nói không đàng hoàng:

"Chẹp, quả là ảnh hậu đại nhân, nghĩ gì cũng chu toàn."

Trợ lý tới gõ cửa phòng Thẩm Lam, nói tổ đạo diễn đưa thêm một trang kịch bản ngày mai, vì người mới được nhét thêm 2 câu kịch bản cho nên nhờ Thẩm Lam hỗ trợ dìu dắt.

Người mới kia là cháu trai bên ngoại của đạo diễn nổi danh nào đó, mà vị đạo diễn kia cũng có giao tình với Thẩm Lam, việc nhỏ này đương nhiên là bà đồng ý giúp, mặc dù bà đã xem xong kịch bản rồi.

Bà khống chế lại dáng vẻ của mình, tâm bình khí hòa nói với trợ lý:

"Chị biết rồi, em tìm lý do thông báo với đạo diễn Đỗ một tiếng, chị vừa mới học xong lời kịch."

Trợ lý thấp thỏm nói: "Vậy em nên nói thế nào ạ, dùng tài khoản riêng của chị hay dùng tài khoản của official ạ?"

Thẩm Lam: "Thôi, chút nữa chị dạy cho em sau, giờ chị còn chút việc, không muốn bị quấy rầy."

Trợ lý: "Dạ, dạ, chị vội đi ạ."

Thẩm Lam lại mềm mại gọi Bùi Giáng: "Bùi Bùi?"

Nụ cười của Bùi Giáng vẫn treo trên mặt nhưng trong mắt đã không còn ý cười.

"Ảnh hậu đại nhân, không cần cố ý cường điệu nữa, con không thèm để ý mẹ bị công việc quấy rầy đâu."

Bà Thẩm Lam vui mừng cười cười, vừa điều chỉnh lại vị trí di động, vừa xoa xoa đầu gối mảnh khảnh. Nơi đó có một huyệt vị có thể làm bắp chân nhỏ gầy. Mỗi ngày bà đều mát xa một chút, giảm sưng tiêu phù bảo trì được cẳng chân thon nhỏ trước ống kính.

Bà biết mình là người mẹ thua thiệt rất nhiều đối với Bùi Giáng, tuy rằng bà có áy náy nhưng cũng không hối hận. Bởi vì bà không chỉ có một thân phận là người mẹ mà bà còn rất nhiều thân phận phải phụ trách.

Những người phụ nữ trong gia đình bà vĩnh viễn không thể dành tất cả thời gian cho con cháu bởi vì các bà chỉ muốn khẳng định chính mình và chấp nhận tất cả để phấn đầu vì nó.

Giang Thiệp nhà chị bà, Bùi Giáng của bà, tuy rằng tịch mịch hơn so với những đứa trẻ khác, nhưng những thứ chúng có được không phải nhiều hơn sao.

Cho nên bà không muốn nghe Bùi Giáng oán giận, và điều làm bà vui mừng là bà chưa từng nghe Bùi Giáng oán giận mình.

"Bùi Bùi, mẹ còn có một câu muốn hỏi, chuyện về Sở Tinh Ninh kia là như thế nào? Con yêu đương từ khi nào vậy?"

Bùi Giáng rầm rì có lệ nói:

"Con thích anh ấy, đang theo đuổi anh ấy."

"Con còn chưa đoạt tới tay mà đã xuất đầu vì người ta sao?" Thẩm Lam kinh ngạc thốt lên.

Tại sao nghe vào tai lại là một cuộc mua bán không có lời vậy, trừ bỏ tuổi trẻ bồng bột ra bà không có lời giải thích nào khác cho hành động này.

Bùi Giáng biếng nhác nói:

"Này thì có là gì, con thích người ấy tới nỗi còn có thể chết vì anh ấy nữa đấy."

"Đừng nói hươu nói vượn!" bà Thẩm Lam tức giận mắng, âm cuối còn nhấn mạnh.

"Mẹ không can thiệp vào chuyện của con, vì thời trẻ mẹ cũng từng tùy hứng, nhưng con phải nhớ rõ một điều là ngàn vạn lần đừng...."

"Đừng để có đứa nhỏ đúng không ạ." Mí mắt Bùi Giáng hơi rũ xuống, ngữ khí lại vẫn nhẹ nhàng, hoạt bát.

Bà Thẩm Lam chợt nhận thấy không khí có chút không tốt, cho nên nhanh chóng nói:

"Không phải ý này, mẹ tin tưởng con có thể nắm chắc hết thảy, nếu hai con thật sự ở chung vui vẻ thì tương lai, sau khi sự nghiệp ổn định rồi kết hôn sinh con cũng không muộn."

Bùi Giáng nhàn nhạt nói:

"Mẹ yên tâm đi, gen của con không cần di truyền đâu, về sau cũng sẽ không có con đâu."

Bà Thẩm dừng một chút, mềm mại nói:

"Bảo bối à, khoảng thời gian nay con vất vả rồi, nghỉ ngơi nhiều một chút, chuyện giải ước có cần mẹ giúp gì thì nhớ gọi điện cho mẹ, còn nữa, nếu có phỏng vấn nhắc tới mẹ thì...."

Bùi Giáng ngắt lời: "Con biết nói như thế nào, mẹ bận việc đi."

Bà Thẩm do dự vài giây, tựa hồ như đang chờ Bùi Giáng kết thúc cuộc gọi trước nhưng Bùi Giáng không ấn tắt đi, hai người trầm mặc tới nỗi bà thấy xấu hổ cuối cùng phải đưa tay kết thúc trước.

Sau khi trò chuyện với bà Thẩm Lam, Bùi Giáng đăng nhập vào Weibo phát hiện mình lại nhận được vô số lời nhắc @.

Cậu biết fan đang thúc giục cái gì, vì thế cậu trích ra những bài share của các minh tinh trên Weibo của mình, gửi lời cảm ơn tới từng người.

Người đầu tiên đương nhiên là bà Thẩm Lam.

[@Bùi Giáng trả lời @Thẩm Lam: Cảm ơn chị!]

Tuy rằng cậu đã cảm ơn nhưng ngữ khí lại không chút nhiệt tình, nhưng cũng may fans của Thẩm Lam phần lớn rất dễ tính, không ai so đo việc này.

[@Fanclub của Thẩm Lam: Em trai cố lên nhé, em thật siêu dũng cảm!]

Phó Ninh nhìn chằm chằm Bùi Giáng đáp lời xong cho toàn bộ minh tinh ủng hộ rồi mới thở dài.

"Ôi, chị à."

Bùi Giáng xoa xoa chân mày, rồi đứng dậy, dũ dũ lại quần áo đã nhăn nhúm.

"Ngày mai có bao nhiêu buổi phỏng vấn?"

Phó Ninh lật nhật trình, mệt mỏi nói:

"Có thể từ chối thì đã từ chối hết rồi, có vài người bạn cũ có quan hệ không tồi với chúng ta, không thể từ chối được, vừa lúc cậu cũng cần giải thích vài điều, dù sao vụ kiện của luật sư Sở cũng đã xong, cậu dứt khoát nói rõ ràng đi."

Bùi Giáng bĩu môi: "Đáng tiếc trong khoảng thời gian này anh ấy phải trốn tránh màn ảnh."

Phó Ninh rất bình tĩnh, vô tình nói:

"Nếu luật sư Sở mà đồng ý ở bên cậu thì sẽ tự chuẩn bị tốt khi bị đại chúng chú ý, trừ phi cậu rút lui không tham gia giới này nữa, nhưng tôi khuyên cậu đừng có ý nghĩ này, bởi vì nếu vì tình yêu mà cậu vứt bỏ mọi thứ, luật sư Sở nhất định sẽ không đồng ý đâu."

Bùi Giáng ghét bỏ liếc mắt nhìn hắn một cái:

"Tôi phải kiếm tiền chứ? Anh nghĩ gì vậy."

Hôm sau Bùi Giáng đồng ý lời mới phỏng vấn của <time star>, <tuần san thời thượng>, <easy new>.

Trung tâm của buổi phỏng vấn không ngoài ba sự kiện, một là giải ước với Thiên Diệu, hai là công kích Kỷ Sầm Dư và cuối cùng là quan hệ với Sở Tinh Ninh.

Bùi Giáng trả lời thẳng thắn.

"Việc giải ước đang được tiến hành rất thuận lợi, đại khái sẽ có kết quả trong nay mai."

"Kỷ Sầm Dư là mua dây buộc mình, tôi không hề hối hận, anh ta nên cảm thấy may mắn vì Sở Tinh Ninh không bị thương, bằng không chuyện này tôi sẽ không để yên như vậy đâu."

"Nói là bạn trai nhưng chỉ một mình tôi tình nguyện thôi, khi vừa mới gia nhập giới giải trí người tôi nói thích chính là anh ấy, hơn nữa vẫn luôn yêu thích."

Có một phóng viên bỗng nhắc tới chuyện Thẩm Lam ủng hộ cậu, hỏi cậu có cảm tưởng gì. Bùi Giáng suy tư một chút, rồi lộ ra một nụ cười thẹn thùng, đôi mắt hồ ly tỏa ra ánh sáng.

"Tôi rất ngoài ý muốn, thật sự không nghĩ tới chị Thẩm Lam sẽ chú ý tới chuyện này, còn ủng hộ tôi."

Vị phóng viên kia thừa thắng xông lên:

"Vậy cậu có từng chờ mong được hợp tác với chị Thẩm Lam hay không?"

Trên môi Bùi Giáng vẫn là nụ cười như tắm mình trong gió xuân:

"Tôi là ca sĩ, chị Thẩm là diễn viên, có thể hợp tác hẳn là trong những buổi tiệc tối, nhưng mà không biết khi nào mới có cơ hội như vậy."

Phía sau lưng, nơi phóng viên không hề nhìn thấy, Bùi Giáng đang không ngừng cọ xát bút ký tên vừa mới dùng. Thân bút bị cậu nắm chặt còn mang theo chút mồ hôi, móng tay cào vào thân bút vang lên những tiếng sột soạt mà chỉ mình cậu mới có thể cảm nhận được.

Phóng viên:

"Nghe nói cậu là người Hoài Nam, mà chị Thẩm Lam cũng là người ở đó, hai người là đồng hương đấy."

Bùi Giáng nhướng mày: "Ồ, tình cờ vậy sao."

Phóng viên: "Có fans nói cậu và chị Thẩm có góc nghiêng rất giống nhau, đúng là Hoài Nam toàn là soái ca và mỹ nữ nhé."

Bùi Giáng thở nhẹ một hơi: "Đó là vinh hạnh của tôi."

Có một phóng viên nữ giơ di động lên, đưa tới trước mặt Bùi Giáng:

"Bùi Bùi, chị Thẩm Lam ở sân bay cũng có phỏng vấn vừa nhắc tới cậu đó."

Bùi Giáng rũ mắt nhìn.

Trong clip Thẩm Lam trang điểm cực kỳ tinh xảo và diễm lệ không hề có một chút bóng dáng của người phụ nữ đã gần 40 tuổi cả. Khi có người nhắc tới Bùi Giáng, bà cười lãnh đạm, vừa lễ phép lại xa cách nói:

"Không quá quen thuộc, nhưng mà tôi rất chờ mong về sau có thể nhận thức cậu ấy."

Bùi Giáng cười rất sâu, đẩy chiếc di động của cô phóng viên ra, trả lời một cách thiên chân và nghịch ngợm:

"Vậy thật chờ mong về sau có thể nhận thức nha."

Sở Tinh Ninh xem được buổi phóng vấn này của Bùi Giáng là trong thời gian trưa. Đồng nghiệp biết được mối quan hệ của anh và Bùi Giáng cho nên đã nhiệt tình vơ vét các loại tin tức vụn vặt, còn giám thị động thái từ dư luận rồi báo cho anh.

Sở Tinh Ninh quá hiểu Bùi Giáng.

Nhìn trạng thái khi phỏng vấn này, Sở Tinh Ninh biết người này đang giả vờ. Đại khái là ngụy trang quá mức vất vả cho nên cậu đã để lộ sơ hở. Trước khi Bùi Giáng và Thẩm Lam không có bất luận một chút giao thoa nào, cho nên lúc truyền thông phỏng vấn cũng sẽ không nhắc tới tên của bà. Tuy rằng cùng tham gia giới giải trí nhưng bọn họ tựa như hai đường thẳng song song không bao giờ gặp gỡ.

Nhưng mà lần này lại khác, mỗi một lần phóng viên nhắc tới tên bà Thẩm, Bùi Giáng đều lộ ra nụ cười ôn nhu lại lạnh băng tựa như đang tự tra tấn mình.

Chính Bùi Giáng đã từng nói--

"Bởi vì, em không được người thừa nhận cho nên em hiểu cảm giác đó là gì."

Sở Tinh Ninh đau lòng, thở dài.

Buổi tối khi tan tầm, anh dọn dẹp lại bàn làm việc, thuận tay còn kiểm tra email. Điều làm anh kinh hỉ là anh nhận được câu trả lời của trường đại học Harvard.

Nhìn thấy chủ đề Congratulation, tâm anh đã nhảy nhót. Không phải là nằm trong danh sách chờ nữa mà trực tiếp trúng tuyển!

Sở Tinh Ninh đã rất lâu chưa hứng phấn như thế này, cho nên anh cũng không dám tin tưởng, hóa ra được như ý nguyện lại là việc sung sướng tới vậy.

Sự tiếc nuối khi thất bại trong kỳ thi đại học đã tiêu biến triệt để, cuối cùng anh không còn luyến tiếc gì nữa.

Sở Tinh Ninh nhanh chóng tắt máy tính rồi chạy tới văn phòng của Trần Khai Trạch, anh thiệt tình cảm tạ ông. Anh có thể thuận lợi trúng tuyển như vậy cũng có quan hệ rất lớn với bức thư đề cử của ông.

Ông Trần trêu ghẹo:

"Ba năm sau nhớ phải trở về giúp tôi đấy, đừng ở nước ngoài rồi không quay trở lại."

Sở Tinh Ninh tươi cười: "Cháu sẽ trở về."

Ông Trần cũng không muốn dùng đạo đức giàn buộc anh, cho nên rất hòa ái nói:

"Phải tin vào chính mình, cố lên người trẻ tuổi, cháu thực sự rất ưu tú."

Sau khi Sở Tinh Ninh từ biệt ông, anh đi ra khỏi sở, đứng dưới ánh chiều tà, anh thực sự rất muốn rất muốn làm càn hô to vài tiếng.

Nhưng anh không kêu được, chỉ đành hít sâu vài hơi sau đó vỗ vỗ mặt mình. Anh không về ký túc xá mà gọi taxi đi tới chung cư của Bùi Giáng.

Trong xe, anh đã chia sẻ tin tức này với Sở Thao và ba mẹ, nhưng Sở Thao còn đang thực tập tại phòng khám và cha mẹ thì chưa được tan tầm, cho nên trong nhóm gia đình vẫn còn im ắng, chưa nhận được hồi âm thì đã tới tiểu khu của Bùi Giáng.

Trong khoảng thời gian này ngoại trừ mấy buổi phỏng vấn ra Bùi Giáng không hề có công việc nào. Ý của Phó Ninh cũng là để Bùi Giáng nghỉ ngơi điều chỉnh thêm một chút, chờ phong ba qua đi lại tham gia những hoạt động khác.

Sở Tinh Ninh chủ động tới làm Bùi Giáng cực kỳ hưng phấn, cậu đeo khẩu trang tự mình xuống đón anh. Sau đó hai người lén lút, nhìn trái rồi ngó phải rồi cùng lên nhà.

"Thoạt nhìn hôm nay anh thật vui vẻ, có chuyện gì tốt hay sao ạ?"

Bùi Giáng cầm dép lê tới cho Sở Tinh Ninh, còn ngồi xổm xuống đích thân cởi dây giày cho anh, Sở Tinh Ninh nhanh chóng tránh ra.

"Để tự tôi, cậu ngồi lên đi."

Sở Tinh Ninh tự mình đổi dép, rồi bình tĩnh nhìn Bùi Giáng vài giây, làm cả người Bùi Giáng nổi da gà.

"Anh ơi, hôm nay em biến xấu xí à?"

Sở Tinh Ninh lắc đầu, cười nói:

"Không phải, tôi muốn nói với cậu một việc."

"Dạ?"

"Tôi nhận được thông báo trúng tuyển ngành luật của đại học Harvard rồi."

Đôi mắt Bùi Giáng dần sáng lên, cậu vui mừng túm lấy cánh tay anh:

"Em biết anh sẽ thành công mà, em biết mà, anh vẫn luôn ưu tú như vậy!"

Sau khi kinh hỉ qua đi, Bùi Giáng khựng lại chợt như nhớ ra gì đó, biểu tình trở nên cứng đơ rồi chần chờ buông lỏng tay ra.

Sở Tinh Ninh nghi hoặc nhăn mày.

Bùi Giáng cố nặn ra nụ cười miễn cưỡng, nhẹ nhàng đung đưa cánh tay, lẩm bẩm:

"Anh... anh muốn tới nói cho em biết giữa chúng ta phải kết thúc ư?"

Phó Ninh đã từng ám chỉ cho cậu, vì Sở Tinh Ninh sẽ đi du học cho nên anh không muốn chậm trễ thời gian của nhau.

Mặc dù cậu không thèm để ý việc chờ đợi 3 năm, nhưng mối quan hệ giữa bọn họ tựa hồ như chưa bao giờ do cậu quyết định cả.

Mắt thường cũng có thể nhận thấy được cảm xúc của Bùi Giáng trầm xuống, đôi mắt hồ ly gục xuống, ánh sáng trong mặt dần ảm đạm, nhưng cậu không muốn làm Sở Tinh Ninh mất hứng cho nên cố gắng nhếch khóe môi lên. Kết quả nhìn bộ dạng có vẻ cực kỳ uất ức.

Sở Tinh Ninh khựng lại vài giây, anh giơ tay lên sờ sờ cằm Bùi Giáng, nhẹ nhàng chạm vào làm cho Bùi Giáng cảm thấy chút ngứa ngứa.

"Không, tôi tới là muốn chia sẻ niềm vui này với bạn trai của tôi."

Lập tức hai mắt Bùi Giáng mở to kinh ngạc, tựa hồ như không kịp phản ứng lời nói của Sở Tinh Ninh.

Từ nhỏ cậu đã rất thông minh, đây là lần đầu tiên cậu phải lặp đi lặp lại nhấm nuốt từng từ từng chữ mà còn không dám xác định ý nghĩa của câu chữ.

Sở Tinh Ninh thu tay lại, anh tiến lên vừa trịnh trọng vừa ôn nhu ôm lấy Bùi Giáng đang mặc bộ quần áo ngủ lông xù xù:

"Mọi sự trước kia đều đã qua, Bùi Giáng, tôi là.... tôi là bạn trai của cậu."

Nếu không có ai thừa nhận cậu, thì hãy để tôi thừa nhận.

Nếu không có ai làm người nhà của cậu thì tôi sẽ là người nhà của cậu.

- -----------------------