“Anh với em mà còn phải cảm ơn,” Tạ Ngộ nhướng mày, “Chi bằng gọi tiếng ông xã em nghe thử.”
Tạ Ngộ đã rất lâu rồi không được nghe đối phương gọi mình ông xã.
Nói thật, trong lòng hơi ngứa ngáy.
Lục Doanh Châu: “…… Khụ khụ.”
Quá xấu hổ.
Hắn không trơ trẽn như nhân cách thứ ba, nhất thời không nói nên lời.
Nhân cách thứ ba: “Ê ê, tôi không trơ trẽn.
Học tập đi, bạn trai biết làm nũng mới có sữa uống.”
Lục Doanh Châu: “……”
Không bỏ qua được chuyện sữa này à?
Tiễn Lục Doanh Châu lên xe rồi, Tạ Ngộ vẫn không nỡ.
Bọn họ vừa mới quay lại được mấy ngày đã phải chia xa.
Nhưng vì sự nghiệp, Tạ Ngộ có thể thấu hiểu.
Hắn chỉ hận giờ bụng mình to như vậy, không thể cùng đối phương sang đó.
Lục Doanh Châu nhìn hắn, nói: “Nhiều nhất không quá một tháng anh sẽ về, em ở nhà có việc gì hoặc nhớ anh thì cứ gọi điện.”
Tạ Ngộ: “Ừm, em sẽ nhớ anh.”
Tài xế thúc giục: “Thiếu gia, Lục tiên sinh chúng ta phải xuất phát, bằng không không kịp giờ máy bay cất cánh…”
Tạ Ngộ vẫy vẫy tay, lùi về phía sau nửa bước: “Anh đi nhé.”
Lục Doanh Châu đặt tay lên trên cửa xe.
Hắn chần chừ rồi đột nhiên đi xuống ôm lấy Tạ Ngộ, hôn nhẹ lên trán đối phương:
“Anh cũng sẽ nhớ em.”
Âm lượng câu này rất nhỏ.
Tim Tạ Ngộ lại đập thật nhanh.
Lục Doanh Châu xoay người lên xe, quay đầu vẫy tay chào hắn: “Tạm biệt ông xã.”
Lần này, người khác đều nghe thấy.
Quản gia đứng bên cạnh nở nụ cười.
Mặt Tạ Ngộ tức thì đỏ bừng.
–
Tin hai người họ tái hợp thực ra không giấu giếm được lâu trong giới thượng lưu.
Chủ yếu là bởi vì sau khi được người nào đó đồng ý, Tạ Ngộ không nhịn được đăng lên vòng bạn bè.
Nội dung là ảnh Lục Doanh Châu nấu cơm trong bếp.
Vừa đăng ảnh lên, phần bình luận đã nổ tung.
[ Hai người quay lại? ] [999] [ chúc phúc chúc phúc ] [ Bao giờ sếp Tạ dẫn Lộc ảnh đế ra ngoài chơi đấy ]
……
Hạ Lạc Lạc trước đó may mắn add wechat của Tạ Ngộ WeChat kéo xuống update liền lăn lộn trên giường.
A a a thuyền cô chèo real rồi!
Mối tình ngoảnh đi ngoảnh lại vẫn là anh này thực sự khiến người ta vui sướng.
Tạ Thừa An gửi tin nhắn cho hắn: [ Hai người lại về với nhau? ]
Tạ Ngộ: [ Ừ.
]
Tạ Thừa An: [ lần này đối tốt với người ta đấy, đừng có dọa người ta chạy nữa ]
Kỳ thật mới đầu hai người li hôn, Tạ Thừa An đã từng khuyên Tạ Ngộ chi bằng tìm một ai đó khá khá, như Phó Tu Chi cũng được, đã theo đuổi hắn nhiều năm như vậy.
Nhưng hiện tại, nghe nói hồi trẻ Phó Tu Chi đã bao nuôi một thế thân trông giống Tạ Ngộ.
Chỉ mình Lục Doanh Châu vẫn còn trong trắng sạch sẽ.
Cho nên lần này bọn họ gương vỡ lại lành, Tạ Thừa An cũng bình thường trở lại.
Có vài người xem ra bẩm sinh sẽ hút nhau tựa như nam châm.
Tạ Ngộ: [ khỏi cần cậu nói]
Hắn vẫn luôn biết, gương vỡ dẫu dính lại với nhau cũng sẽ có vết nứt.
Cho nên lần này hắn tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ đó nữa.