Tạ Ngộ tức thì phản ứng, mình lại tái phát một sai lầm tai hại.
Lục Doanh Châu không thích hắn quá cường thế trên giường.
Chi tiết quyết định thành bại.
Tạ Ngộ nhanh chóng lật người, nằm ngửa nói: “Không, tôi là 0.”
Lục Doanh Châu thoáng ngần ngừ, bất kể là làm 1 hay 0, hắn hình như đều không có kinh nghiệm gì cả… ngộ nhỡ để cố chủ có trải nghiệm không tốt thì phải làm sao bây giờ?
“Không thì lần sau tiếp tục đi.” Lục Doanh Châu đứng lên, nghĩ bụng phải trở về bổ sung kiến thức cần thiết.
Tạ Ngộ: “…”
Quần tôi tụt xuống rồi anh lại nói với tôi câu này?
–
Ngày hôm sau, bác sĩ riêng Nghiêm An tới nhà, giả bộ kiểm tra Lục Doanh Châu một phen.
Tạ Ngộ ngồi bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, mặt lạnh.
Nghiêm An bị đe dọa, nơm nớp lo sợ.
Lục Doanh Châu mặt mày trông mong nhìn hắn, “Bác sĩ có thể khôi phục ký ức cho tôi không?”
Nghiêm An: “…”
Nhưng mà hắn đâu có phải là chuyên gia thần kinh.
“Anh Lục, anh chỉ bị tổn thương thần kinh não bộ thôi, về sau hẳn sẽ có khả năng khôi phục.” Nghiêm An cho một đáp án hình thức.
Lục Doanh Châu gặng hỏi: “Có cách nào giải quyết được không?”
Nghiêm An: “Chốc nữa tôi kê ít thuốc cho anh.”
“Được, cảm ơn bác sĩ Nghiêm.”
Nhìn Lục Doanh Châu vui vẻ nói cảm ơn, Nghiêm An lại thầm thở dài nặng nề.
Kể từ 5 năm trước, Nghiêm An chính là bác sĩ riêng Tạ Ngộ.
Hắn khám bệnh cho hai vợ chồng nhà này mấy lần, cũng tận mắt chứng kiến hôn nhân này đã tan vỡ như thế nào.
Lục Doanh Châu từng liều mình muốn thoát khỏi lồng sắt giam cầm hắn, đi về phía thế giới rộng lớn.
Nhưng sao giờ lại mất trí nhớ rớt về trong lòng bàn tay sếp Tạ rồi…
Nghiêm An nghĩ nát óc cũng không ra.
–
Sáng thứ hai.
Mạng nội bộ trong biệt thự đã được nối.
Nhưng Tạ Ngộ đã thuê hacker lập trình tự động gỡ bỏ mọi nội dung liên quan đến Lộc Kiến trên mạng.
Kể cả lên mạng, Lục Doanh Châu cũng sẽ không bao giờ tìm hiểu được thân phận thật sự của mình.
“Tối nay tôi phải đi xã giao, sẽ về muộn.” Tạ Ngộ nói.
“Vâng, ông xã đi đi, không cần lo lắng cho ạnh.”
Lục Doanh Châu vẫy tay sau lưng hắn.
Chờ thấy Tạ Ngộ đã đi rồi, Lục Doanh Châu trở về phòng ngủ, bật máy tính.
Trên màn hình hiển thị một video có tên “Tổng tài の anh trai kế xinh đẹp.avi”.
Từ khi được lên mạng, Lục Doanh Châu liên tục nghiên cứu nội dung liên quan đến đồng tính nam, tăng giá trị kinh nghiệm.
Chưa ăn thịt heo cũng nhìn thấy heo chạy, giờ hắn cảm giác trình độ lý thuyết của mình đã hết sức phong phú.
Hơn nữa, không hiểu vì sao, nhìn thấy vài cảnh cưỡi ngựa trên phim, Lục Doanh Châu lại cảm thấy chấn động, cũng quen thuộc.
Chẳng lẽ trước kia hắn cũng từng thử?
Rồi chẳng hạn như cái khóa tinh hoàn, người bình thường nhìn thấy chắc cũng không biết đó là thứ gì.
Nhưng Lục Doanh Châu nhìn thoáng qua, trong đầu lại lập tức hiện lên cách sử dụng, cùng với một vài mẩu ký ức vụn vặt làm người đỏ mặt.
Chuyện này càng làm cho Lục Doanh Châu giật mình hơn, trước kia mình chơi dữ tới vậy sao?
Cho nên, hắn không phải trai tơ.
Ít nhất, thân thể hắn đã không còn sạch sẽ.
Vậy người ngủ với hắn trong quá khứ là ai?
Vô số nghi vấn quẩn quanh trong đầu Lục Doanh Châu, lại không có lời giải đáp.
Hắn bỗng nảy sinh tò mò đối với ký ức bị mất đi.
Rất nhiều dấu hiệu cho thấy, trước khi mất trí nhớ, hắn là người đồng tính.
Nhưng Lục Doanh Châu xem phim không có cảm giác gì, nhớ tới Tạ Ngộ thì lại có.
“Làm sao tôi biết được.” Tạ Thừa An xoa vệt đỏ trên cổ, quyết định nói vài câu bùi tai miễn cho tên này lại phát điên: “Biết đâu là muốn tái hợp với anh, rồi lại ngượng ngùng chủ động mở miệng.”
Tạ Ngộ: “…”
Tạ Thừa An đúng là mõm chó, toàn sủa gâu gâu.
Bọn họ rõ ràng đều thừa biết, heo nái leo cây còn dễ xảy ra hơn Lục Doanh Châu muốn tái hợp với hắn.
“Anh biết giờ Lục Doanh Châu đang ở đâu không?” Tạ Thừa An lại hỏi.