Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Cùng Một Ngày

Chương 202: Một trăm triệu USD tiền chuộc, suy nghĩ chút không?



Vẻ mặt của lão Đao bất thường nhưng Ngô Thần cũng không ngạc nhiên.

Từ Lúc Ngô Thần gọi điện thoại cho Lý Nhược Thái mới có mười mấy phút, Lý Nhược Thái và xe cứu thương chắc chắn vẫn đang đi trên đường.

Nhưng trước đó, Lý Nhược Thái đã ra lệnh cho tất cả mọi người trên đường Đông Hải phải đi tìm người!

Vì vậy nói, khi Ngô Thần gọi điện cho Lý Nhược Thái nói địa chỉ thì chắc chắn là có người của cậu ta, khá gần Song Kiều, chắc là bọn họ đã chạy đến trước để hỗ trợ cho Ngô Thần.

Đột nhiên hành lang ngoài cửa không có tiếng động.

Nhưng có thể phán đoán được chắc có một nhóm người đã tới, đột nhiên tất cả đều im lặng.

Cốc cốc!

Có tiếng gõ cửa.

Ngô Thần đứng lên, đi đến cửa rồi mở ra, bên ngoài là một người đàn ông trung niên mập mạp mặt đỏ, khoanh tay trước ngực, rõ ràng là đang nhét một khẩu súng trong ngực, lúc Ngô Thần mở cửa ông ta vẫn còn cảnh giác một chút nhưng thấy người mở cửa là Ngô Thần thì đã thả lỏng hơn nhiều.

Phía sau người đàn ông mập mạp mặt đỏ còn có một nhóm người rất đông, ước chừng hơn chục người, có vài người vẫn đang đứng ở cầu thang phía bên dưới.

“Cậu Ngô Thần,...” Người mập mạp mặt đỏ lên tiếng, ánh mắt vẫn nhìn về phía gian phòng phía sau lưng Ngô Thần.

Ông ta biết Ngô Thần vì bây giờ Ngô Thần rất nổi tiếng ở Đông Hải! Có lẽ mấy tên côn đồ không biết Ngô Thần trông như thế nào nhưng những đại ca côn đồ như tên mập mạp măt đỏ thì chắc chắn biết, ít nhất thì cũng đã xem ảnh!

Người này tên là Đới Lâm, là một trong những thân tín của Triệu què.

“Mấy người xuống dưới tầng đợi đi, lát nữa anh em đến thì nói họ đừng lên, không cần nhiều người vậy đâu, cần tản thì tản đi, chú ý đừng có quấy rầy.” Sau khi Ngô Thần mở cửa bèn nói với Đới Lâm.

“A... được.” Đới Lâm trả lời, ông ta không dám nói thêm điều gì.

Ngô Thần đóng cửa lại.

Nhưng sau đó vẫn nghe thấy tiếng bước chân lộn xộn xuống tầng.

Ngô Thần quay lại ngồi xuống sô pha, rồi nhìn lão Đao.

Lão Đao biết không sao, người đến chắc là người của Ngô Thần nên ông ta chú tâm vào điện thoại, xem tin nhắn, gõ một daỹ số điện thoại rồi gửi một tin nhắn.

“Anh Đao...” Giọng một người đàn ông trầm thấp vang lên trong điện thoại.

“Cậu đang ở Nam Quảng sao?” Lão Đao hỏi.

“Vâng.”

“Có mấy anh em đang ở cạnh cậu?”

“Hiện tại thì có sáu, bảy người... Sao thế anh Đao?”

Đàn em ở Nam Quảng của Lão Đao rõ ràng là không biết Lão Đao xảy ra chuyện, bọn họ không thể biết nhanh như vậy, nhà họ Đinh cũng không có khả năng thông báo cho bọn họ.

“Tôi vừa gửi một địa chỉ cho cậu, cậu đem người tới đây, lập tức! Tưởng Xuyên sẽ đến đây, các cậu bắt ông ta cho tôi!” Lão Đao ra lệnh.

“Bắt ông Xuyên? Anh Đao, anh muốn...”

“Mé nó, hỏi ít thôi, ông ta suýt nữa thì hại chết ông đây! Nhớ làm việc gọn ghẽ một chút, phải còn sống, đừng làm ông ta thị thương.”

“Vâng, thưa anh Đao, anh yên tâm...”

Sau khi sắp xếp xong Lão Đao cúp máy rồi nhìn Ngô Thần.

Thực ra ông ta không làm việc theo lệnh của Ngô Thần, bây giờ ông ta cũng không phải là người của Ngô Thần, thậm chí còn là kiểu quan hệ thù địch! Sỡ dĩ Ngô Thần nói gì ông ta làm theo là vì Tưởng Xuyên đã thừa nhận chính Đinh Thụy Long đã giết chết Ngang Thôn, Tưởng Xuyên là người trong cuộc!

Vì vậy đứng ở góc độ của lão Đao thì bắt được Tưởng Xuyên sẽ có thể biết được sự thật và những gì đã xảy ra!

Ngô Thần thấy lão Đao nhìn về phía mình bèn bắt đầu nói: “Năm năm trước, Ngang Thôn đem người vượt biên sang Trung Quốc để đích thân bàn chuyện làm ăn...” Anh muốn nói thẳng cho lão Đao biết tại sao Đinh Thụy Long lại giết Ngang Thôn!

Có một điểm đáng nói là tập đoàn Kim Hoa không có quan hệ gì với thuốc phiện, trưa ngày hôm qua anh đã đề cập đến nó với Lý Nhược Thái nhưng Lý Nhược Thái ngay lập tức hiểu lầm, cậu ta cho rằng Đinh Thụy Long và tập đoàn Kim Hoa hợp tác với nhau và có liên quan đến thuốc phiện!

Trên thực tế, cậu ta đã sai!

Bởi cậu ta không hiểu, cậu ta và phía Miến Điện không có giao dịch làm ăn với nhau, cũng không có ràng buộc về mặt lợi ích vì vậy cậu ta không hiểu biết nhiều về bên đó, cậu ta cũng giống như hầu hết mọi người, cứ nghĩ đến quân phiệt ở vùng biên giới Miến Điện là sẽ nghĩ ngay đến thuốc phiện!

Như vậy là sai lầm!

Khu vực chính liên quan đến Miến Điện và độc là khu vực Tam Giác Vàng chứ không phải là khu vực tiếp giáp giữa phía bắc Miến Điện và Trung Quốc.

Phía Bắc Miến Điện có lực lượng nhỏ quân phiệt, nguồn gốc lợi ích của bọn họ, thứ khiến bọn họ thường xuyên xảy mâu thuẫn và tranh giành là mỏ ngọc thạch.

Lợi ích của thứ này rất lớn, hơn nữa còn là kinh doanh không vốn, mỏ ở đó, ai chiếm được thì là của người đó, những khu quân phiệt kiểm soát khác nhau thì cách thức thu lợi cũng khác nhau, có kiểu sẽ thu thuế rất cao đối với chủ mở quặng! Mỗi năm là một con số rất lớn, còn có những khu vực do quân phiệt trực tiếp kiểm soát khu mỏ!

95% các sản phẩm ngọc thạch ngọc bích trên thị trường thế giới đến từ Miến Điện!

Có hàng chục nghìn mỏ khai thác ngọc thạch ở Miến Điện và lợi nhuận hằng năm từ việc buôn lậu ngọc thạch ở khu vực phía Bắc Miến Điện là hơn 30 tỉ đô la Mỹ!

Thương vụ làm ăn giữa tập đoàn Kim Hoa và Trung Quốc là buôn lậu ngọc thạch.

Năm năm trước, bởi vì việc điều tra nghiêm ngặt nên Ngang Thôn bèn đích thân đưa người qua biên giới đến tỉnh Vân đàm phán làm ăn, khai thông đường rồi sau đó mới đến Nam Quảng... Cũng không biết gã ta bị làm sao mà đột nhiên lại muốn hợp tác với Đinh Thụy Long.

Ngang Thôn đã tự quyết định tạm thời thay đổi lịch trình, gã ta muốn thể hiện một lần, khơi thông mối quan hệ này, nếu như gã ta thành công thì sẽ có được sự giúp đỡ của nhà họ Đinh vậy thì vị trí của gã ta trong nội bộ tập đoàn Kim Hoa sẽ từng bước nâng cao.

Nhưng! Đinh Thụy Long không đụng đến vụ buôn lậu.

Anh ta có rất nhiều cách để kiếm tiền và đều là những con đường hợp pháp và không cần phải chấp nhận rủi ro như vậy.

Nhưng cả hai vẫn gặp nhau một lần, Đinh Thụy Long gặp Ngang Thôn nhưng lại từ chối trước mặt gã ta, tỏ ý không có hứng thú!

Sau đó... Không biết Ngang Thôn bị làm sao mà lại tỏ ý đe dọa Đinh Thụy Long, bởi vì lão Đao làm vài chuyện cho Đinh Thụy Long, lão Đao là người Kim Hoa nên đương nhiên cũng chính Kim Hoa đã làm cho Đinh Thụy Long.... Ngang Thôn đánh giá mình quá cao và không hiểu về Đinh Thụy Long.

Gã ta dùng mấy chuyện này uy hiếp Đinh Thụy Long hợp tác với gã ta!

Vì vậy mà Đinh Thụy Long đã thay đổi thái độ, sau đó anh ta nói với gã ta rằng sẽ cân nhắc và cần phải xin ý kiến gia đình.

Ngang Thôn tràn trề mong đợi rời đi, muốn trở về đợi tin tức của Đinh Thụy Long, muốn cho cậu mình một bất ngờ... Khi rời tỉnh Vân trở về Miến Điện, trên đường trở về nhà, lúc đi qua tỉnh Vân thì bị Đinh Thụy Long phải người trừ khử!

Bao gồm cả năm người đi cùng Ngang Thôn, tổng cộng sáu người đã biết mất chỉ trong vòng một đêm!

Chuyện này do đích thân Tưởng Xuyên dẫn người làm!

Ngang Thôn, loại người ngoại quốc bất chính thậm chí còn đi theo con đường phạm pháp để vào Trung Quốc, việc Đinh Thụy Long phái người giết gã ta cũng chẳng mấy áp lực! Chỉ cần không để phía Kim Hoa biết ai làm chuyện này là được.

Cái chết của Ngang Thôn... gã ta sai ở chỗ lúc không nên nói chuyện với Đinh Thụy Long thì lại thẳng thắn nói với anh ta, đây là quyết định của chính gã ta! Gã ta bị Đinh Thụy Long gài, gã ta đã để cho anh ta biết Kim Hoa không hề có ý định hợp tác với anh ta, cũng không muốn uy hiếp anh ta, chỉ có Ngang Thôn muốn, gã ta muốn âm thầm làm xong việc rồi quay lại tranh công!

Vì vậy Ngang Thôn chết rồi!

Còn tập đoàn Kim Hoa thì không thể điều tra ra ai là người giết Ngang Thôn bởi vì bọn họ không biết Ngang Thôn từng đi tìm Đinh Thụy Long!

Lão Đao nghe xong im lặng một lúc lâu.

Ông ta hiểu rồi, Ngang Thôn tự đi tìm đường chết! Thực ra chuyện này không thể nói là lỗi của Đinh Thụy Long được, do Ngang Thôn gây chuyện! Thậm chí còn hủy hoại uy tín của Kim Hoa, dám dùng chuyện trước đây để ép buộc và bán đứng người thuê?

Và lão Đao cũng biết làm ra chuyện như vậy khá phù hợp với phong cách của Ngang Thôn! Ngang Thôn là người rất tham vọng, làm việc nóng vội, gã ta muốn kế thừa vị trí của người cậu Khôn Hán của mình! Trở thành ông chủ tương lai của tập đoàn Kim Hoa!

Khi lão Đao đang im lặng.

Ngô Thần lấy điện thoại ra nhập một dãy số đường dài quốc tế sau đó bấm gọi.

“Tút... tút... tút...” Hơn mười giây trôi qua nhưng không ai bắt máy.

“Lão Đao đang trong tay tôi! Đưa một trăm triệu USD tiền chuộc, suy nghĩ chút không?” Ngô Thần trực tiếp nói, nở nụ cười.

Người ở đầu dây bên kia chính là ông chủ của tập đoàn Kim Hoa, quân phiệt Khôn Hán.

Lão Đao nhìn về phía Ngô Thần với vẻ mặt kinh ngạc!