Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 11



Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 11

_________

Hắn tiếp tục hành động nói chuyện yêu đương sến súa trước đó để cố gắng lấy lòng đối phương, Chí Chu có thể dễ dàng biết được chuyện gì đang xảy ra. Vương Kiến Minh rất có thể là chú chó trung thành của Thiến Thiến. Sau khi xoay xở để mọi việc có thể có lợi cho mình, hắn có lẽ sợ rằng ai đó sẽ cướp bạn gái của mình và sẽ đối xử với tất cả người đàn ông khác vô cùng cảnh giác.

Nhưng khi lời nói của Thiến Thiến có chút dừng lại, rõ ràng là cô không thích Vương Kiến Minh cho lắm. Cô gặp khó khăn trong việc thừa nhận rằng hắn là bạn trai và có vẻ như cô sẽ không ngần ngại vứt bỏ hắn bất cứ lúc nào.

Về phần Vương Kiến Minh, hắn chắc chắn coi Thiến Thiến như một nữ thần. Lý do tại sao ở đây có lẽ vì hắn đã đi theo nữ thần của mình. Nếu nữ thần nói rằng cô rất sợ hãi, hắn ở có lẽ sẽ vỗ ngực đầy tự tin và trở thành một người chơi bằng cách chấp nhận nó thông qua ứng dụng

Lúc này, Thiến Thiến đưa tay về phía Bạch Nghiếm, nhưng Bạch Nghiễm chỉ nhẹ nhàng cười mà không giữ lấy. Cậu dẫn đầu và nói: "Nếu mọi người ổn với rồi, chúng ta hãy vào trong đi."

Thiến Thiến cắn chặt môi dưới và để lộ biểu cảm bị tổn thương trên khuôn mặt. Vương Kiến Minh cảm thấy đau khi chứng kiến điều cảnh này. Hắn tức giận trừng mắt nhìn Bạch Nghiễn rồi vỗ ngực: “Tiểu Thiến, đôi khi chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể biết được ai đó không đáng tin cậy. Em không cần phải quá thân thiện với anh ta. Đừng lo lắng, em đã có anh ở đây rồi. Anh nhất định sẽ bảo vệ em! ”

"…………….Ho."

Chí Chu hắng giọng để nén tiếng cười sắp bật ra. Không, anh không thể cười. Nó sẽ quá thô lỗ. Anh sẽ hướng tất cả sự thù hận về phía mình nếu anh làm vậy.

Vì vậy, anh duy trì một vẻ mặt nghiêm túc và đáp lại cậu: "Vậy thì chúng ta vào đi."

"Được chứ."

Bạch Nghiếm một lần nữa mỉm cười với anh, chủ động đi tới bên cạnh anh. Cậu thậm chí còn vui vẻ nói thêm vài lời với anh.

Nhìn thấy Bạch Nghiễm tỏ ra thân thiện với mình như vậy, Chí Chu cảm thấy có phần chạnh lòng. Vừa rồi, anh đã chứng kiến thái độ lạnh nhạt của Bạch Nghiếm đối với Thiến Thiến và nghĩ, dù có ngoại hình đẹp nhưng cậu có lẽ là một người khó hòa hợp. Nhưng, hóa ra anh thực sự khá dễ gần.

Khi trò chuyện, họ đến lối vào của dinh thự. Cánh cửa gỗ chạm khắc sẫm màu đã mục nát và ở một số chỗ, lớp sơn đen đã bong ra để lộ một lớp bụi và mạng nhện. Cạnh cửa là một tờ báo cũ được ghim trên tường.

“Kinh hoàng! Một vụ án khác tại Dinh thự Sorcha. Ngôi nhà ma đúng với tên gọi của nó ……….. ”

Chí Chu lấy đèn pin trong ba lô ra, tiến lại gần để soi dòng chữ. Với đôi lông mày nhíu lại, anh đọc tiêu đề.

Chiếc đèn pin là thứ mà anh đã nhận được từ gói quà dành cho người mới bắt đầu. Nó sẽ luôn được sạc đầy và mọi người chơi sẽ sở hữu một trong số chúng.

Ngoài ra, từ gói quà còn có ba lọ thuốc bổ máu cấp thấp, mười mảnh vũ khí và hai kỹ năng.

Các mảnh vũ khí có thể được sử dụng để tổng hợp vũ khí. Càng sử dụng nhiều mảnh vỡ, vũ khí sẽ có cấp độ cao hơn. Chí Chu vẫn chưa sử dụng các mảnh vỡ vì mười mảnh vỡ chỉ có thể kết hợp để tạo thành một tấm ván mỏng hoàn toàn vô dụng.

Đối với các kỹ năng, một trong số đó là kỹ năng “Phiên dịch Văn bản Cấp độ thấp” cho phép anh ta hiểu nội dung của tờ báo được viết bằng tiếng nước ngoài. Kỹ năng còn lại là kỹ năng “Nhắc nhở đầu mối cấp độ thấp”. Sau khi sử dụng kỹ năng này, anh sẽ có thể nhìn thấy các manh mối sáng lên nhưng kỹ năng này có thời gian là nửa giờ sau mỗi lần sử dụng và nó chỉ có thể được sử dụng trong những trường hợp dưới mức độ Khó.

Mặc dù hai kỹ năng này rất thực dụng, nhưng lý do khiến Chí Chu muốn khóc là vì anh không có bất kỳ vũ khí nào. Về cơ bản anh đang ở trong tình trạng hoàn toàn bị động, vì vậy nếu ma hoặc quái vật xuất hiện và đồng đội bỏ rơi anh, anh sẽ hoàn toàn bị xử lý. Rốt cuộc, khả năng ‘Kiss to Clear’ của anh chỉ hữu ích với boss và nó không có tác dụng gì với những con quái vật khác.

Anh vẫn chưa nói với đồng đội về tình trạng khó khăn hiện tại của mình vì anh không chắc liệu họ có phải là đồng đội mà anh có thể tin tưởng hay không. May mắn thay, có vẻ như anh là người duy nhất trong nhóm có khả năng dịch văn bản nên họ chỉ có thể dựa vào anh để đọc manh mối.

___________

Nhật kí của Bạch Nghiễm (Phần 4)

Người phụ nữ đó muốn bắt tay tôi, nhưng tôi tự nhiên từ chối.

Làm sao tôi có thể bắt tay cô ấy?

Mỗi inch trên cơ thể tôi đều thuộc về Chí Chu. Chỉ em ấy mới được phép chạm vào tôi.