Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 151



Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 151

_________

Tất nhiên, nếu là trong trường hợp bình thường, anh nhất định phải kêu cứu.

Nhìn thấy hai thiếu niên đã rời đi, Chu Lẫm Nhiên đóng cửa lại. Y lắc đầu và bắt đầu cười khẽ khi nói nhỏ, “Cậu sẽ không bao giờ gặp lại nhóc ấy nữa đâu. Từ nay, nhóc ấy sẽ là của một mình tôi. Của một mình tôi thôi ”.

Biến đi! Anh ấy thà chọn Tần Hàn tên sát nhân tâm thần từ Sơ cấp còn hơn là một kẻ biến thái như y!!

Thừa Chí Chu đang nổi cơn thịnh nộ bên trong. Anh cúi người bên trong lỗ thông hơi và ném cho Chu Lẫm Nhiên một ngón giữa. Đúng lúc này, anh nhìn thấy Chu Lẫm Nhiên đột nhiên đi tới thủy cung lớn. Y nhặt một cái lưỡi dao và có vẻ như đang cố lấy một thứ gì đó ra khỏi bể cá.

Đó là ………

Khi Thừa Chí Chu có thể nhận ra rõ ràng thứ đang được giữ bên trong bể cá, da đầu của anh lập tức tê dại.

Trước đó, khi lần đầu tiên bước vào biệt thự và nhìn thấy bể cá trống rỗng, anh đã nghĩ rằng nó được sử dụng để nuôi cá và nước đã cạn vì không có con cá nào được nuôi nữa sau cái chết của Chu Lẫm Nhiên. Nhưng, bằng cách sử dụng ánh sáng từ hành lang, anh thấy Chu Lẫm Nhiên đưa ra một vài con rắn từ nó và lưu trữ nó bên trong một hộp kính bên cạnh đôi chân của mình.

Tên biến thái này định cho rắn cắn mình sao??

Thừa Chí Chu cảm thấy ớn lạnh khắp cơ thể. Anh không khỏi vui mừng vì đã thoát ra khỏi tầng hầm. Nếu không, anh chắc chắn đã bị rắn cắn. Sau đó anh nghe thấy Chu Lẫm Nhiên lẩm bẩm một mình.

“Mình đã rời khỏi tầng hầm một thời gian rồi nên thuốc an thần lẽ ra đã hết tác dụng. Có lẽ Chí Chu đã thức dậy và thoát ra ngoài qua ống thông gió chăng? ”

Những lời nói đó của y khiến cho sắc mặt của Thừa Chí Chu đột nhiên biến sắc. Anh hoàn toàn không ngờ Chu Lẫm Nhiên có thể đoán được anh đã trốn thoát. Nói chính xác hơn, việc Chu Lẫm Nhiên đã cố tình để lại một lối thoát hiểm không hề nghĩ tới —– Có thể một trong số những đứa trẻ đã cố gắng trốn thoát khỏi ống thông gió?

“Nếu nhóc ấy vẫn ở trong lỗ thông hơi ……..”

Chu Lẫm Nhiên nhấc hộp thủy tinh đựng rắn lên. Một nụ cười nhỏ hiện trên khuôn mặt điển trai của y.

"Có lẽ em ấy sẽ rất thích những chàng trai nhỏ bé này."

“Chúng rất nhạy cảm với mùi máu. Chúng sẽ tìm thấy em ấy, và chơi với em ấy một chút vậy ”.

"Em ấy sẽ không còn cô đơn nữa."

Sắc mặt của Thừa Chí Chu đã hoàn toàn biến mất.

Chu Lẫm Nhiên tên khốn điên rồ đó. Chắc y đang nghĩ đến việc đặt những con rắn đó vào ống dẫn để buộc anh phải hét lên hoặc đuổi anh ra ngoài!

Nhìn thấy Chu Lẫm Nhiên cùng chiếc hộp thủy tinh bước ra khỏi phòng khách, máu của Thừa Chí Chu lạnh đi, tay chân tê dại. Anh không thể tin được rằng ai đó lại có thể làm điều gì đó tàn nhẫn và khủng khiếp với trẻ nhỏ như vậy. Ngoài ra, nhìn thấy những hành động trôi chảy đó của y, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên y làm điều đó.

Hóa ra, những thứ dưới tầng hầm mà khi xếp tất cả chỉ đủ để một đứa trẻ chui vào ống dẫn là thứ mà Chu Lẫm Nhiên đã cố tình để lại.

Các lỗ thông hơi dẫn đến các phòng khác không được bịt kín và hương hoa được dùng để che đi mùi xác thối vì y muốn lũ trẻ trèo ra khỏi lỗ thông hơi và chơi trò trốn tìm với y trong biệt thự!

Con thú này chỉ đang tận hưởng cảm giác hồi hộp khi chơi đùa với những đứa trẻ đó trong lòng bàn tay của mình. Khi xong việc, y sẽ giết chúng và tiến hành gieo hạt giống hoa hồng vào cơ thể chúng và biến chúng thành phân bón cho hoa!

Đầu ngón tay của anh đã bị cắt một cách có chủ ý. Mặc dù không còn chảy máu nữa nhưng cơ thể anh vẫn còn sót lại mùi máu tanh. Một khi những con rắn đó cảm nhận được điều đó, chúng sẽ có thể tìm thấy anh gần như ngay lập tức.

Thừa Chí Chu không biết rắn có độc không. Trước đó, Chu Lẫm Nhiên đã nhặt chúng bằng kẹp và không tiếp xúc trực tiếp với chúng nên điều đó có nghĩa là những con rắn này ít nhất không phải là một giống chó hiền lành. Anh không thể ở trong lỗ thông hơi lâu hơn nữa. Anh phải tìm một lối thoát và thoát ra. Anh cố gắng rũ bỏ tấm lưới che trong phòng khách, nhưng có lẽ bởi vì Chu Lẫm Nhiên sợ bọn trẻ trực tiếp thoát ra khỏi cửa phòng khách, tấm che được cố định rất chắc chắn và không thể mở ra.

Và vì vậy, anh phải thay đổi hướng đi. Anh cố gắng trèo lên trên và cuối cùng tìm thấy một tấm lưới che không được cố định chắc chắn. Anh cố gắng gỡ bỏ một nửa tấm bìa với càng ít âm thanh càng tốt và sau đó cẩn thận nhảy xuống sàn.

Trước khi nhảy, anh đã cởi giày và để nó trong ống dẫn, vì vậy anh chỉ đi tất.