Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 29



Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 29

_________

Sau đó anh sử dụng nó để thắp sáng xung quanh mình.

Quả nhiên là chiếc đèn pin thần kỳ a, dù có đập phá bao nhiêu lần đi chăng nữa thì nó cũng sẽ không vỡ ……..

May mắn thay, anh có đèn pin. Nếu bị giam trong bóng tối không thể nhìn thấy gì, chắc chắn anh sẽ phát điên mất.

……… Nhưng anh vẫn rất sợ!! Chỉ có anh ở đây. Có vẻ như Lệ Thanh đã bị điều khiển bởi chiếc vòng cổ và chỉ có bạch Nghiễm ở trên đó. Anh không biết liệu Bạch Nghiễm có thể đối phó với nó hay không nhưng hy vọng anh ấy không sao ……..

Thừa Chí Chu hiểu sâu sắc anh bây giờ chỉ có thể dựa vào chính mình. Anh dũng cảm đứng dậy và hít thở sâu. Sau nửa giây, anh nhận ra không khí dày đặc bụi và có mùi khó chịu. Anh không khỏi ho khan một tiếng.

Khi ngã xuống, trên người anh đã tích tụ một lượng lớn mạng nhện. Thậm chí có rất nhiều thứ trên đỉnh đầu. Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng mười mảnh vũ khí để tổng hợp một thanh gỗ. Mặc dù nó không hữu ích cho việc phòng thủ, nhưng vẫn tốt hơn là không có gì. Nó giúp anh tăng thêm lòng can đảm, cũng có thể sử dụng nó để dọn mạng nhện.

Thừa Chí Chu một tay cầm đèn pin và tay kia cầm thanh gỗ. Anh vùng vẫy nó xung quanh để đánh sập mạng nhện, cuối cùng anh cũng có thể nhìn thấy căn phòng như thế nào.

Dựa trên những manh mối mà họ đã tìm thấy trước đó, đây có vẻ là tầng hầm nơi Charlie bị giam giữ. Sau khi nhìn thấy những vết xước trên sàn và tường, Thừa Chí Chu càng cảm thấy chắc chắn hơn. Lông tay không khỏi dựng đứng.

Anh không biết liệu mình có thể quay lại hành lang trên tầng hai hay không nếu đi qua dãy cầu thang đó. Nếu anh không thể, anh sẽ cần phải tìm một lối thoát khác. Nhưng ngay cả khi anh có thể thoát ra, có lẽ anh sẽ không thể dễ dàng quay lại lần nữa ……. Tóm lại, anh nên tập trung vào việc thu thập bằng chứng ở đây trước đã.

Thừa Chí Chu thở ra và lấy hết can đảm. Khi kỹ năng của anh cuối cùng có thể sử dụng, anh một lần nữa khởi động nó. Lần này anh chỉ nhìn thấy một đốm sáng từ mặt đất phát ra không xa phía trước anh.

Anh cầm đèn pin và dũng cảm lướt qua. Khi nhặt nó lên, anh thấy đó là một gói trang của một cuốn sổ bị dính nhiều máu - Đó là nửa sau cuốn nhật ký của bà Mei Jie đã bị xé ra.

【Phát hiện ra manh mối. Bạn nhận được 50 điểm kinh nghiệm và 100 điểm sinh tồn.】

【Tên vật phẩm: Nhật ký của bà Mei Jie (2/2)】

【Loại vật phẩm: Dự án phiên bản】

【Bạn có thể mang nó ra khỏi: Không】

【Mô tả: Nhật ký của chủ nhân đầu tiên. Dường như nó chứa đựng những bí mật mà không ai biết.】

“……”

Thừa Chí Chu nhìn xuống những trang nhật ký nhuốm đầy máu trên tay, vừa định mở nó ra, anh đột nhiên cảm thấy tòa dinh thự rung chuyển dữ dội xung quanh mình. Anh sợ đến mức ném cuốn nhật ký đi rồi cuộn mình thành một quả bóng trên mặt đất.

Nhưng điều này chỉ kéo dài trong vài giây trước khi nó một lần nữa trở lại sự im lặng chết chóc và các âm động không còn được nghe thấy nữa. Thừa Chí Chu lặng lẽ ngước đôi mắt tròn xoe cảnh giác quét xung quanh tầng hầm. Sau khi xác nhận rằng sẽ không có gì xuất hiện, anh di chuyển đến nhặt cuốn nhật ký lên rồi thu mình lại trong góc phòng. Với một bức tường phía sau, anh đã có thể cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Chuyện quái gì đang diễn ra ……. Dường như không phải do cuốn nhật ký gây ra. Có vẻ là từ trên xuống ……… hình như có liên quan đến Bạch Nghiễm?

Thừa Chí Chu có chút lo lắng cho Bạch Nghiễm. Dù quen nhau chưa được bao lâu nhưng Bạch Nghiễm đã từng giúp đở và cứu anh rất nhiều lần nên anh lo lắng cho Bạch Nghiễm là điều đương nhiên.

__________

Nhật ký của Bạch Nghiễm (Phần 10)

Vào một ngày nào đó sau khi bước vào trò chơi này, tâm hồn tôi đã tan nát. Chỉ có tôi là giữ nguyên hình dáng ban đầu của mình. Các mảnh vỡ khác của tôi bay đến các phần khác nhau của trò chơi và xuất hiện khác nhau. Cũng chính vì điều này mà nhiều trường hợp chưa từng thấy trước đây đã xuất hiện.

Một số người trong số họ đã mất trí nhớ "của tôi". Một số vẫn giữ lại nó. “Tôi” trong trường hợp này thuộc về cái sau. Anh ấy đã biết mọi thứ.

Những gì anh ấy nói là đúng. Chúng tôi không thể làm bất cứ điều gì với nhau. Cho dù tôi giết anh ta hay anh ta giết tôi, tất cả đều có khả năng dẫn đến sự đổ vỡ thứ hai của tôi.

Nếu bất kỳ phần nào của tôi biến mất, tôi có thể sẽ phát điên. Tôi có lẽ sẽ trở thành một tồn tại thậm chí không có ý thức. Và nếu tôi chết, mọi mảnh vỡ của tôi cũng sẽ chết theo tôi.

Nhưng nó thì sao? Nếu anh ta dám động đến Chí Chu, tôi nhất định sẽ giết anh ta.

Cuối cùng tôi trở thành gì không còn quan trọng.