Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 115: H



"Nếu em muốn sờ, có thể nói với tôi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng mọi mong muốn của em vô điều kiện. Cần gì phải chờ đến nửa đêm mới ra tay thế này!".

Mục Diệc Thần_ Người vốn đang ngủ say, lúc này lại đang rất tỉnh táo mà lật người dậy, trở mình đè Lâm Hàm ở dưới thân. Gương mặt yêu nghiệt nở một nụ cười gian tà.

"Không...không phải...um". Lâm Hàm còn đang định mở miệng biện minh, thế nhưng còn chưa có nói xong đã bị Mục Diệc Thần dùng môi chặn lại.

L.ư.ỡ.i hắn cứ như con cá trạch tinh ranh, không ngừng luồn lách khuấy đảo bên trong khoan miệng cậu.

Hai tay Lâm Hàm chống lên ngực hắn, ban đầu ý chí vẫn rất hùng hậu kiên quyết đẩy hắn ra. Nhưng mà, đợi khi mùi hương hormone đậm đặc kia lan tràn bên chóp mũi, cậu cũng đã từ bỏ vùng vẫy. Thuận theo bản năng của một Omega.

Mục Diệc Thần thấy cậu từ bỏ chống cự thì hài lòng nhếch mép, tay hắn ấn giữ lấy gáy cậu, khiến cho nụ hôn ngày càng sâu thêm. Đọc 𝑡ruyện chuẩn không quảng cáo -- Tr ùmTruyện.𝑽𝗡 --

Vừa hôn, hắn vừa tự tháo gỡ đai lưng buộc hờ trên eo, áo choàng tắm lỏng lẽo cũng theo đó mà trượt xuống.

Thân thể cường tráng rắn chắc ngay lập tức lồ lộ ra ngoài không khí, xương quai xanh cùng cơ ngực thì khỏi phải nói, lúc nãy Lâm Hàm cũng đã chiêm ngưỡng đủ.

Thế nhưng xuống chút nữa chính là hai hàng cơ bụng màu đồng rắn rỏi, cơ liên sườn đều đặn hoàn mỹ đến khó tin.

Hắn buông môi cậu ra, Lâm Hàm lúc này mới liều mạng hít lấy không khí. Mục Diệc Thần nắm lấy tay cậu, đặt trên cơ bụng săn chắc của chính mình mà sờ loạn, nhỏ giọng ám muội thì thầm bên tai cậu.

"Xúc cảm này có làm em hài lòng không?!".

Lâm Hàm khuôn mặt nóng đến đỏ bừng, nghe hắn hỏi, cậu theo bản năng liền gật đầu. Sau đó liền nhận ra bản thân lại sa ngã, cậu lại liên tiếp lắc đầu.

Nhưng mà...sờ vào quả thực, quả thực rất s.ư.ớ.n.g.

Mục Diệc Thần cũng không để ý lắm, chỉ là nụ cười trên môi càng thêm sâu.

"Vậy còn nơi này thì sao?!". Hắn vừa dứt lời, tay đang cầm lấy tay Lâm Hàm liền đột ngột di chuyển xuống dưới, chạm đến cái thứ vừa cứng vừa nóng còn nổi đầy gân xanh kia.

Cảm nhận được xúc cảm chân thực từ 'thứ đó' trong bàn tay mình, Lâm Hàm lúc này mới kinh hoảng cúi đầu. Thì ra, Mục Diệc Thần ngoài cái áo choàng tắm kia ra thì không hề mặc thêm bất cứ cái gì bên trong hết.

Lâm Hàm giống như đã nhận ra bản thân bị lừa rồi, còn tưởng hắn hôm nay đột nhiên hắn đổi tính. Thế nhưng không ngờ, tất cả lại đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Nói hắn không cố ý, có quỷ mới tin. Nếu không có ý đó, vậy vì cái gì hắn không mặc cái gì bên trong cơ chứ?!.

Tức ở chỗ là cậu còn rất hồn nhiên ngây thơ nhảy vào trong bẫy, bây giờ còn nằm sẵn trên giường đợi bị 'thịt'?!.

Trong lúc Lâm Hàm còn đương thất thần, Mục Diệc Thần đã nhanh chóng lột sạch cậu từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới.

Quần áo nằm rải rác bừa bộn trên đất, hai thân ảnh trên giường hiện tại trần trụi không một mảnh vải.

Mục Diệc Thần đem thân thể nóng bỏng cường tráng của mình đè ép lên thân thể non mềm mát dịu của Lâm Hàm.

Tay hắn không ngừng du tẩu trên người cậu, miệng cũng không ngừng để lại chi chít những dấu hôm ám muội. Môi l.ư.ỡ.i hắn dừng lại ở hạt anh đào đỏ mọng trước ngực cậu liền dừng lại, tham lam mê luyến l.i.ế.m h.ú.t.

Một tay đặt bên hạt anh đào còn lại không ngừng day ngắt, xúc cảm vừa đau vừa s.ư.ớ.n.g khiến Lâm Hàm cũng không biết chính mình bị làm sao nữa.

Tay còn lại của Mục Diệc Thần rất nhanh đã thâm nhập xuống dưới, chen vào giữa hai bắp đùi cậu mà chạm đến bộ vị tư mật phía bên trong.

Cảm nhận được phía dưới có dị vật đi vào, vì đã 'làm' với Lăng Xuyên và Triệu Mặc không ít lần nên nơi đó không còn quá bày xích ngoại vật nữa.

Vì thế Lâm Hàm cũng không cảm thấy quá khó chịu, chỉ là bên trong dù đã trải qua không ít cuộc vui ái tình. Đã thế còn là 'song long nhập động' nhưng dù thế nào, sau cuộc hoan ái thì bên trong vẫn lại thít chặt như cũ.

Mục Diệc Thần cho ba ngón tay vào trong đ.â.m c.h.ọ.c, cảm nhận được tầng tầng lớp lớp m.ị t.h.ị.t quen thuộc đang bao bọc lấy ngón tay mình. Hắn không khỏi cảm thấy lâng lâng vui sướng.

Hắn lật Lâm Hàm nằm úp sấp lại, mông vểnh cao lên. Tay hắn siết chặt lấy eo cậu, môi l.ư.ỡ.i lại tiếp tục để lại từng vệt ám muội dày đặt trên lưng và m.ô.n.g cậu.

Mục Diệc Thần đem c.ô.n t.h.ị.t đã c.ă.n.g c.ứ.n.g trướng bạo của chính mình đặt ở ngay k.ẽ m.ô.n.g của Lâm Hàm mà ma sát. Chỉ là dường như vẫn chưa có ý định cho vào bên trong.

Miệng h.u.y.ệ.t bị người không ngừng cọ sát, thế nhưng chờ mãi vẫn không nhận được khoái cảm. H.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u bên trong liên tục co rút mấp máy, cảm giác trống rỗng ngứa ngáy này khiến Lâm Hàm không khỏi vặn vẹo eo m.ô.n.g.

# Ước gì toi cũng được sờ thử hàng múi sầu riêng như Lâm Hàm nhể╮(╯▽╰)╭.