Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 95: H+



Nền gỗ cứng được lót bên trên một lớp thảm lông dày êm ái, Lăng Xuyên một cước đạp mở toang cửa, đem Lâm Hàm ở trên vai quăng tới trên thảm.

Tuy có thảm lông bên dưới làm đệm, nhưng mà động tác Lăng Xuyên khá mạnh bạo, Lâm Hàm liền không tránh khỏi ăn đau đến nhăn mặt.

Cậu bất mãn trừng mắt nhìn hắn, chân giơ lên, chuẩn bị bồi cho hắn thêm một cước. Thế nhưng, còn chưa có động thủ thành công, chân đã bị người ta một phát giữ chặt, có rút cũng rút không ra.

"Chết tiệt! Anh cmn có buông ông đây ra không thì bảo?!!". Lâm Hàm nghiến răng trừng mắt, chưa từng buông tha vùng vẫy. Chân còn lại cũng quẩy đạp liên hồi, tựa như muốn đem cái phiền toái Lăng Xuyên này đá bay.

"Ha, hôm nay còn dám mắng tôi cơ đấy! Xem đêm nay tôi làm thế nào trừng trị em!". Lăng Xuyên chẳng những không nhượng bộ, trái lại còn tà mị nhếch mép, xem chừng thực hưng phấn. Vừa nói, tay còn trên m.ô.n.g cậu vỗ bồm bộp.

Có hơi men trong người, Lăng Xuyên vốn dĩ đã không phải người dịu dàng gì, khi say còn mạnh bạo hơn. Hắn đem m.ô.n.g cậu nhấc lên, sau đó rất dễ dàng mà đem cả quần tây lẫn quần con của cậu đều lột sạch.

Lâm Hàm dường như thấy tình thế không ổn, thừa cơ Lăng Xuyên buông lỏng liền lật người lại, lồm cồm bò đi.

Chỉ là, cái m.ô.n.g cong cong vểnh vểnh kia không mảnh vải che đậy, theo tư thế bò dậy của cậu, h.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u phấn hồng bên dưới càng lộ ra thấy rõ.

Lâm Hàm lại không hay biết điều này, cậu chỉ nghĩ, bản thân hiện tại đi đứng không vững. Thôi thì bò đi cho nhanh, hoàn toàn quên mất việc bản thân còn không có mặc quần.

Cố sức dùng cả tay lẫn chân mà bò, cố sức đến mồ hôi đều chảy đầm đìa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng một mảng.

Nhưng là, tưởng chừng bò sắp đến cửa, trước mắt lại bị một đôi chân thon dài hữu lực chắn ngang. Lâm Hàm hiện tại thực sự muốn chưởi thề, cậu ngước đầu lên, quả nhiên đụng phải gương mặt tuấn mỹ vô trù đương hứng thú xem kịch vui của Triệu Mặc.

Trước có hổ, sau có sói, này kêu cậu phải lựa làm sao? Thôi thì đằng nào cũng nát cúc, biết thế không bò làm gì. Vừa mệt lại làm trò cho hai tên kia được xem kịch vui. Thật tức chết ông đây mà.

Trong khi Lâm Hàm còn đang chưỡi rủa lầm bầm trong miệng, Lăng Xuyên ở phía sau đã đi tới, ở trên cặp m.ô.n.g cong mẩy kia đánh một cái thật kêu.

Cái m.ô.n.g nộn thịt rung rung lên, ngay lập tức, trên phần da thịt oánh nhuận trắng hồng kia liền hiện lên năm dấu ngón tay đỏ chói.

"Ah!". Lâm Hàm giật mình kêu lên một tiếng, quay phắt lại trừng mắt nhìn 'hung thủ' vừa ra tay đánh mình.

"Không ngoan thì bị tét m.ô.n.g thôi~. Đây là trừng phạt dành cho em!". Lăng Xuyên vô tội nhún nhún vai, tỏ vẻ bản thân làm chuyện hết sức đạo mạo có nguyên tắc. Nói xong liền nắm lấy cổ chân cậu, một phát kéo về phía mình.

Cơ thể Lâm Hàm lọt thỏm vào trong lòng Lăng Xuyên, bị một cánh tay rắn chắc của hắn vòng ngang siết lấy trước ngực, đem hai cánh tay đang vùng vẫy không yên kia đều kẹp lấy. Tay còn lại rất nhanh liền đem cái áo lỏng lẽo treo trên người cậu tuột xuống đến tận rốn.

Triệu Mặc bên kia rất nhanh cũng đã gia nhập cuộc chơi. Không biết từ khi nào, trên tay hắn xuất hiện một chén rượu, không nói hai lời liền trực tiếp đổ xuống trên người Lâm Hàm.

Hương men say của rượu tràn ngập lan tỏa, dòng nước mang cảm giác ấm nóng chảy từ yết hầu, trượt xuống xương quai xanh, lướt qua hai đầu nhũ đỏ thẫm. Chạy dọc một đường xuống vùng bụng mềm mịn, đảo ở rốn vài vòng liền trượt dài xuống bộ vị bên dưới của Lâm Hàm.

Cả cơ thể ban đầu là một trận mát lạnh dễ chịu, nhưng khi rượu thấm vào da thịt, cảm giác nóng rát lập tức lan tràn. Nhất là khi chúng đã chảy đến 'tiểu Hàm Hàm' bên dưới của cậu, thậm chí là thâm nhập vào bên trong l.ỗ nhỏ.

Lâm Hàm bị cảm giác không nói bên lời bủa vây, thân mình vặn vẹo muốn vùng ra. Nhưng là, Lăng Xuyên bên trên siết quá chặt, có vùng cũng vùng không ra.

Hai chân cậu khép vào cùng một chỗ, co lại hướng bộ vị khó chịu bên dưới của mình mà cọ cọ.

Triệu Mặc lại không để cậu được như ý, hai tay mạnh mẽ cường thế đem hai chân cậu tách ra.

"Hư..ức. Bên dưới khó chịu~, không muốn...ha..ah!". Lâm Hàm nức nở r.ê.n r.ỉ, đôi con ngươi tràn ngập ánh nước mông lung.

Bộ dạng này của cậu khỏi phải nói có bao nhiêu mê người, có bao nhiêu dụ người đến chiếm đoạt. H.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u bên dưới cũng không ngừng mấp máy, tựa như mời gọi bọn hắn nhanh đến t.h.a.o cậu.

Triệu Mặc cũng không nhịn nữa, giải khai khóa quần, c.ô.n t.h.ị.t c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g lập tức liền nảy ra.

Lăng Xuyên bên kia cũng đã đem g.ậ.y t.h.ị.t sưng tấy của mình để ở trước h.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u. Triệu Mặc hiểu ý, hai n.a.m c.ă.n t.h.ô t.o kề sát vào nhau, cùng một lúc đ.â.m vào cái miệng nhỏ d.â.m đ.ã.n.g kia.

"Ha ahh~!". Lâm Hàm bị ăn đau chấn kinh hô lên, mười đầu ngón chân đều co lại, mười đầu ngón tay ở trên tấm lưng trần của Triệu Mặc mà cào cấu. Dường như là phát tiết, miệng nhỏ hé ra, ở trên bả vai Lăng Xuyên cắn xuống.