Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 558: Giao hẹn



Tiên nữ Thanh Thủy tiếp tục tu luyện ở trong rừng cây, cô ấy muốn dùng hai ngày này trao lại quyền làm chủ cơ thể cho tôi, ổn định lại sức mạnh trong cơ thể.

Hoa Hùng và Thất trưởng lão bảo vệ cho tiên nữ Thanh Thủy.

Tiên nữ Thanh Thủy đặt nội đan của Huyết Kỳ Lân ở trước mặt, hai tay bắt đầu biến ảo pháp quyết, sức mạnh trong nội đan của Huyết Kỳ Lân không ngừng tiến vào cơ thể của tiên nữ Thanh Thủy.

Tiên nữ Thanh Thủy cẩn thận nuốt vào, cô ấy không thể luyện hóa sức mạnh của Huyết Kỳ Lân hoàn toàn, phải dần dần ổn định và thu nạp. Bởi vì sức mạnh và cảnh giới trong cơ thể tôi đã đạt đến đỉnh cao của người khu ma cấp năm, không cần thêm sức mạnh nữa.



Đợi sức mạnh của tôi ổn định lại, tôi hoàn toàn thích nghi với sức mạnh của cơ thể rồi, tôi sẽ tự nuốt sức mạnh của nội đan Huyết Kỳ Lân.

Mãi đến bảy giờ sáng ngày hôm sau, tiên nữ Thanh Thủy mới thu hồi nội đan, tiếp đó là ổn định các loại sức mạnh trong cơ thể.

Tiên nữ Thanh Thủy vừa tu luyện vừa giảng giải những việc cần chú ý, cách khống chế các loại sức mạnh trong cơ thể cho tôi.

Trong cơ thể người khu ma cấp năm là sức mạnh ngũ hành, sinh sôi không ngừng, nội đan của tiên nữ Thanh Thủy đang được sức mạnh ngũ hành bao bọc.



Tiên nữ Thanh Thủy muốn làm lại từ đầu cần phải có nội đan và linh hồn.

Ngoại trừ sức mạnh ngũ hành còn có sức mạnh Cửu Dương đang ẩn giấu trong dòng máu của tôi.

Các loại dị năng của tôi như thị lực, thính lực, năng lực nhận biết đã được tăng cường đến trạng thái cao nhất.

Tiên nữ Thanh Thủy giải thích cặn kẽ cho tôi hơn một tiếng đồng hồ, sau đó bắt đầu đưa hồn phách của tôi trở về chỗ cũ, trả lại cơ thể cho tôi.

Trong nháy mắt, tôi cảm thấy cả người tràn đầy sức mạnh như sắp nổ tung. Sức mạnh ngũ hành trong cơ thể không chịu khống chế xông thẳng vào kinh mạch, máu trong cơ thể cũng vận chuyển nhanh chóng.

Chuyện gì đây…

Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Đừng lo, thích ứng cần phải có quá trình, ngươi hãy vận chuyển công pháp, tu luyện theo những gì ta dạy, lần lượt làm quen với sức mạnh”.

Thế là tôi lập tức vận chuyển công pháp một cách cưỡng ép. Trong đầu tôi không những có công pháp tu luyện và cách khống chế sức mạnh của tiên nữ Thanh Thủy giao cho tôi mà còn có của kí ức kiếp trước.

Dần dần, tất cả sức mạnh trong cơ thể đã bình lặng lại, tôi tu luyện liên tục, tiến vào trạng thái quên đi tất cả.

Tôi mất ba ngày để tu luyện, vào chạng vạng ngày thứ ba, tôi đã hoàn toàn khống chế được sức mạnh trong cơ thể.

Lúc tôi xuất hiện trước mặt Hoa Hùng và Thất trưởng lão, ánh mắt hai người họ nhìn tôi đầy tôn trọng, thậm chí là… hơi sợ hãi.

Thực lực hiện tại của tôi đã ở trạng thái cao nhất giới tu luyện, tôi nhìn lướt qua Hoa Hùng và Thất trưởng lão, cảm nhận được khí tức tự nhiên tỏa ra từ trên người họ, giống như… giống như cảm giác khi nhìn người bình thường trước đây, không có bất cứ uy hiếp nào với tôi.

Hoa Hùng nói: “Sơn Thành, thực lực hiện tại của cậu… Cho dù tôi có ở thời kì đỉnh cao cũng không phải đối thủ của cậu”.

Sau khi bị sức mạnh của trận pháp Tru Tiên đả thương, mấy năm qua Hoa Hùng vẫn đang hồi phục vết thương. Thế nhưng ông ấy vẫn chưa hồi phục được hoàn toàn, chỉ mới ở trạng thái cấp ba đỉnh phong, còn chưa đạt đến người khu ma cấp bốn.

Trận pháp Tru Tiên quá đáng sợ, ngay cả Huyết Kỳ Lân cũng có thể giết chết, thậm chí có thể giết được cả thần tiên.

Tôi nói: “Hội trưởng Hoa, ông yên tâm, đợi đến được Bạch Long Sơn gặp Lý Giai Dao, tôi sẽ hợp sức với Lý Giai Dao, sử dụng sức mạnh của ngọc bội Cửu Âm trong cơ thể cô ấy, âm dương giao hợp, chữa thương cho ông”.

Hoa Hùng mừng rỡ, cám ơn tôi liên hồi.

Bất kể Hoa Hùng bị thương nghiêm trọng đến thế nào, tôi cũng sẽ có cách chữa khỏi cho ông ấy.

Vậy là chúng tôi bàn bạc với nhau một hồi, tôi lấy chiếc vòng tay mà Trần trưởng lão đưa cho tiên nữ Thanh Thủy trước kia ra, đó là pháp khí truyền tin.

Pháp khí truyền tin rất hiếm thấy, trên đời khó mà gặp được, cho dù là Đạo Hội hay Bạch Long Sơn cũng chỉ có vài món mà thôi.

Tôi truyền sức mạnh vào pháp khí, pháp khí được kích hoạt thuận lợi, có thể nói chuyện với đối phương giống như điện thoại di động vậy.

Tiếp đó, bên trong pháp khí truyền tới giọng nói của Long Tần.

Tôi kể chi tiết mọi việc cho Long Tần, thuật lại kế hoạch của chúng tôi.

Sau khi Long Tần biết được mọi kế hoạch thì không đồng ý ngay với kế hoạch của chúng tôi, bởi vì sự xuất hiện của Hoa Hùng là ngoài dự liệu, đương nhiên Long Tần phải bàn bạc với Bạch Long Vương và tầng lớp cấp cao của Bạch Long Sơn.

Long Tần nói: “Bây giờ các cậu hãy đến núi Đông Dương ở thành phố Long Kinh, đợi tôi ở khách sạn Vân Hải dưới chân núi”.

“Đến lúc đó, bố tôi sẽ ra mặt trao đổi kế hoạch cụ thể lần này với các cậu”.

Thành phố Long Kinh?

Núi Đông Dương?

Trụ sở của Đạo Hội vốn đặt sâu trong núi Đông Dương!

Núi Đông Dương nằm phía sau một thị trấn nhỏ ở ngoại ô phía Đông, cách thành phố Long Kinh ba mươi dặm, là thắng cảnh loại AAAAA của quốc gia, quanh năm khách du lịch đến tham quan nối thành hàng dài. Thị trấn nhỏ nơi đó vô cùng sầm uất, có thể sánh với thành phố loại ba.

Tôi hỏi: “Vì sao lại gặp ở núi Đông Dương? Chúng tôi dự định sẽ đến thẳng Bạch Long Sơn”.

Long Tần nói: “Không dám giấu cậu, lần này tôi trở về Bạch Long Sơn, bố tôi nói nửa tháng trước, người của Đạo Hội đã âm thầm theo dõi người của Bạch Long Sơn chúng tôi”.

“Thậm chí người của Đạo Hội đã nghe được phong thanh chúng tôi hợp tác với tộc yêu quái”.

“Mấy hôm trước, ba hộ pháp của Đạo Hội thường trú ở Bạch Long Sơn chúng tôi đã điều tra chuyện này một cách công khai”.

“Có thể nói… trong tầng lớp cấp cao của Bạch Long Sơn có gian tế của Đạo Hội”.

“Nếu những chuyện này bị bại lộ, Đạo Hội sẽ lợi dụng nó để đối phó với Bạch Long Sơn, tình hình vô cùng nghiêm trọng”.

Trong các môn phái lớn có gian tế của môn phái khác là chuyện bình thường, nhưng gian tế rất khó lọt vào được tầng lớp cấp cao.

Dù bây giờ chúng tôi không thể đến Bạch Long Sơn, nhưng gặp ở núi Đông Dương cũng không hợp lý.

Bạch Long Sơn ở vùng biển, cách núi Đông Dương mấy nghìn cây số, nhưng Bạch Long Sơn có trận pháp dịch chuyển thần bí, có thể dịch chuyển từ Bạch Long Sơn đến thẳng thành phố của con người.

Nhưng gặp mặt ở núi Đông Dương thì vô cùng kì lạ.

Long Tần giải thích: “Người của Đạo Hội theo dõi sát sao, bố tôi không thoát thân ra được. Ngày kia vì một số chuyện, bố tôi sẽ đến núi Đông Dương tham gia hội nghị cùng với người của năm môn phái lớn”.

“Ngày đó chúng tôi đến dưới chân núi Đông Dương sẽ có cách tách ra một khoảng thời gian, gặp các cậu bàn bạc cụ thể”.

“Tối ngày kia, khoảng mười một giờ chúng tôi sẽ đến”.

“Đợi chúng tôi”.

Long Tần nói xong thì ngắt liên lạc với chúng tôi.



Trong lòng tôi đầy mơ hồ, Hoa Hùng tỏ vẻ nghiêm nghị: “Người của Đạo Hội theo dõi người của Bạch Long Sơn sát sao vậy sao?”

“Lẽ nào họ hạn chế luôn cả sự tự do của người Bạch Long Sơn?”

Tôi nói: “Chúng ta nán lại đây đã năm ngày rồi, có khi nào Bạch Long Sơn đã xảy ra chuyện?”

Hoa Hùng nói: “Thất trưởng lão, ông có thể liên lạc trực tiếp với người của Đạo Hội, bây giờ hãy làm rõ chuyện gì đã xảy ra cho tôi”.

Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Cho dù xảy ra chuyện gì cũng không cần lo lắng. Sơn Thành, hãy tin vào chính mình, thực lực hiện tại của ngươi không ai cản nổi, cho dù là trận pháp Tru Tiên cũng không nhốt được ngươi”.

“Trận pháp Tru Tiên ở thế giới con người là trận pháp hàng đầu thời thượng cổ, đứng đầu trong mười trận pháp lớn, nhưng ở Tiên giới thì nó chỉ là một trận pháp nhỏ bình thường mà thôi”.

Vậy nên tôi nói với mọi người: “Chúng ta xuống núi trước, sau đó để Thất trưởng lão liên lạc với người của Đạo Hội xem có xảy ra chuyện gì không”.

Chúng tôi cưỡi thú bay xuống núi. Đây là lần đầu tiên tôi ngồi trên thú bay, nhưng lại vô cùng thành thục, là vì ở kiếp trước tôi thường hay đi lại bằng thú bay.