Tôi Muốn Chinh Phục Em

Chương 2



Chớp mắt một cái đã đến giờ cơm trưa, Mộ Tư Chân cầm điện thoại đến nhà ăn tùy tiện gọi phần cơm. Khi đang lướt bản tin cô nhận được tin nhắn từ số lạ,nội dung khiến cô có chút muốn đập luôn điện thoại. Một số hình ảnh rõ nét như hiện rõ trong tâm trí cô,thật sự muốn quên cũng rất khó,mặc dù cô không hiểu rõ và chưa trải qua những chuyện xấu sa trong cuộc sống. Nhưng một người lạnh nhạt như cô cũng rất khó sợ hãi thứ gì quá lâu,nếu đổi lại một cô gái yếu đuối khác trải qua những chuyện như hôm qua.Có lẽ đã bị dọa đến phát hoảng, nhưng người đó thật sự không muốn buông tha cho cô sao. Mộ Tư Chân còn đang chìm trong hồi tưởng và suy nghĩ của bản thân thì lại có tin nhắn đến nhưng lần này là Tô Sâm Ngọc,bạn thân của cô từ cao trung.

Sâm Ngọc: "sắp nhập học rồi mình đã sắp xếp mọi thứ rất tốt,cậu mau mau chuyển đến chổ mình."

Chân Chân: "mình đang thực tập,có thể sẽ không cùng cậu được"

Sâm Ngọc: "Chân tiểu thư,mình nói cho cậu biết nếu cậu dám bỏ rơi mình,mình sẽ khiến nơi cậu thực tập phá sản."

Sâm Ngọc: "còn nữa,mình sẽ dính lấy cậu không buông tha,cậu dám không."

Chân Chân: "nhập học còn một tháng,mình sẽ đến trước một ngày"

Mộ Tư Chân tắt điện thoại bắt đầu ăn cơm,cô có chút bất đắc dĩ với Tô Sâm Ngọc.Cô ấy là thiên kim tiểu thư của Tô Thị,từ nhỏ lớn lên trong gia đình quý tộc muốn gì được đó.Mà cô ấy trở nên thân thiết cùng Mộ Tư Chân cũng là tình cờ,vì lần đó Mộ Tư Chân giúp cô bắt một con sâu liền bị bám lấy kết bạn không buông.Tô Sâm Ngọc tính tình có chút ranh ma lại bệnh tiểu thư nên không có bạn, và Mộ Tư Chân rất xinh đẹp cũng không mấy ai muốn chơi cùng.Vì vậy hai người trở nên thân thiết không rời, cuộc sống cô sung túc phần lớn là Quách Hàn cho, còn trước đó đều được Tô Sâm Ngọc chiếu cố.

"âydu, Chân tiểu thư còn mặt mũi mà đến đây sao?" Bên cạnh bàn từ khi nào xuất hiện nhiều hơn vài thân ảnh,giọng cô ta lanh lãnh mà nói,khiến tai của Mộ Tư Chân gần như phát đau.

"đúng đó,cô ăn mặc lộng lẫy như vậy muốn câu dẫn ai đây?" một người khác lại tiếp lời khiến họ cười như điên dại,là đám người hôm qua lừa cô đến cái nơi phứt tạp đó hôm nay lại đến gây chuyện rồi,Mộ Tư Chân lười để ý bọn họ muốn đứng lên rời đi nhưng lời tiếp theo khiến cô không nhịn được nữa.

"chắc hôm qua cùng bọn..." Một người vừa cười vừa nói nhưng chưa hết câu đã bị hắt đầy nước vào mặt.

"tôi ăn mặc thế nào không đến lượt các người quản, còn có sự việc thế nào cũng tự các người rõ,nhớ kĩ lần sau không chỉ là nước lạnh đâu" Mộ Tư Chân cầm lấy khay cơm đứng lên,bước đi hai bước lại quay đầu nhìn bọn họ cả người nhếch nhác câm tức trừng mắt cô.

"còn có dù tôi muốn câu dẫn ai,thì dựa vào bộ dáng các người cũng không với tới được đâu " nói xong liền kiêu ngạo quay đầu bước đi,để lại ba người tức đến dậm chân.Họ không ngờ Mộ Tư Chân bình thường lạnh nhạt,hôm qua dễ bị lừa hôm nay lại trở nên hung dữ như vậy.

Cô cả ngày làm việc cũng không quan tâm đến sự việc buổi trưa,chuyện công sở nếu tránh không được thì đối mặt. Mộ Tư Chân chưa trải qua sóng gió nhưng bản chất thông minh không dễ bị bắt nạt,dù sao cũng chỉ một tháng nữa cô liền rời đi rồi. Nhìn đồng hồ trên bàn đã đến 7 giờ hơn,cô nhanh chóng sắp xếp lại hồ sơ gọn gàng,cầm túi tan làm.

Trên đường đông đúc đèn xe,không khí buổi tối tấp nập người ồn ào náo nhiệt.Mộ Tư Chân đứng ở trên đường gọi taxi, cô không có thói quen đi xe buýt lại có chút sợ hãi phương tiện công cộng đó.Nhưng cô chưa đợi được taxi thì một chiếc limousine màu đen dừng lại trước mặt, cửa sau vừa mở lộ ra dáng vẻ người ngồi bên trong khiến cô liền muốn bỏ chạy. Không đợi cô thực hiện ý định đã bị hai nam nhân áo đen mạnh mẽ đẩy vào trong khoang xe, cửa xe lạnh lẻo đóng lại trước mắt cô. Mộ Tư Chân chưa kịp phản ứng xe đã bắt đầu di chuyển không chừa cho cô một đường lui nào.

Trong căn phòng hỗn loạn mùi vị,trên giường nam nhân đang nằm sấp,chiếc chăn màu xám che ngang hông lộ ra thân trên để trần.Đầu tóc có chút rối,tư thế ngủ đặc biệt thoải mái,khuôn mặt vùi trên gối đầu bất giác nhăn mày trở người.Tay anh xoa thái dương chống người ngồi dậy,vẻ mặt có chút đờ đẫn nhìn căn phòng bừa bộn.Anh sốc chăn đứng lên đến phòng tắm bên cạnh,để dòng nước lạnh lẽo sối rửa thân thể.Cơ thể săn chắc được dòng nước miêu tả không chút thiếu sót,khuôn mặt cũng khôi phục vẻ cao ngạo như cũ.Quách Hàn ngồi trên sofa lau tóc tay cầm điện thoại ấn gọi,nhưng gọi mãi đầu bên kia vẫn không bắt máy.Anh có chút mệt mỏi ngã đầu ra phía sau,nhìn màn hình điện thoại một lúc thật lâu. Đã 10 giờ tối,hôm nay anh lại lở hẹn đưa cô về với tính cách của cô có lẽ đã về nhà đi ngủ. Anh cười như tên điên dại,anh không biết cuộc tình này sẽ kéo dài bao lâu,anh có chút bất lực với người con gái anh yêu sâu đậm này.Không qua bao lâu như hoàn toàn thông suốt,anh mặc kệ mọi chuyện dở giang sau đầu thay quần áo ra ngoài,bắt đầu cuộc sống mà anh luôn che dấu,con người mà anh không muốn cô biết.

Khi bạn trai của Mộ Tư Chân nghĩ cô đã trở về nhà đi ngủ,thì cô lại đang bị người đàn ông khác giam cầm.Trong khoang xe rộng rãi sang trọng Mộ Tư Chân ngồi sát vào góc,không động đậy cũng không dám thở mạnh.Không biết đã trôi qua bao lâu kể từ khi lên xe cô vẫn cúi đầu nhìn hai tay đang xếp ngay ngắn trên đùi,cả người căng thẳng đến cứng đờ.Mà nam nhân bên kia cũng không làm khó cô,chỉ yên lặng ngắm nhìn mái tóc cô để lại trong tầm mắt anh.Lại qua một lúc cả người cô mỏi đến run lên nhè nhẹ nhưng càng không dám thay đổi tư thế,sợ một chút sơ sót liền bị người trước mặt xử.