Tôi Muốn Chinh Phục Em

Chương 8



Buổi chiều mùa thu mát mẻ,Quách Hàn ngồi trong xe đợi Mộ Tư Chân và Tô Sâm Ngọc,hôm nay họ sẽ dự dạ hội tuyển chọn hoa khôi của Đại Học Nhất Đại. Bình thường Mộ Tư Chân cũng không thích tham gia những hoạt động này,nhưng Tô Sâm Ngọc đeo bám muốn cô cùng đi. Hai năm trước cô tham gia tuyển chọn chính là gữi hình ảnh,sau đó chờ đến khi chính thức bắt đầu thi mới đến. Mà mọi công tác chuẩn bị từ hình ảnh cho đến trang phục điều một tay Tô Sâm Ngọc chuẩn bị chu đáo cho cô. Năm nay không có tham gia tuyển chọn,cô dự định sẽ ở nhà nghĩ ngơi không ngờ vẫn không thoát.

Ba người nhanh chóng đến buổi dạ hội thu hút bao ánh mắt của mọi người,ở trường không ai không biết Quách Hàn và Mộ Tư Chân là một cặp trai tài gái sắc. Nhưng vẫn không tránh được nữ sinh nhìn tam công tử Quách Thị liếc mắt đưa tình,cùng ánh mắt chiêm ngưỡng của nam sinh với băng sơn nữ vương Mộ tiểu thư. Tô Sâm Ngọc đi bên cạnh lâu lâu lại liếc mắt nhìn Quách Hàn, chuyện hôm đó cô nghe được không thể bỏ khỏi đầu. Mấy ngày trước Quách Hàn đã hứa hẹn thề thốt sẽ không tái phạm nữa, cô mới tạm thời bỏ qua. Hiện tại lại tức giận không có chỗ bộc phát, nhìn khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Mộ tư Chân đang cười đùa cùng anh trò chuyện cô càng thấy khó chịu,cũng chỉ như vậy cố gắng nuốt hết tâm trạng vào lòng.

Sau khi phần thi tuyển chọn kết thúc Quách Hàn nhận điện thoại nên có chuyện cần đi trước. Nhờ Tô Sâm Ngọc chăm sóc cho cô cẩn thận,hôn trán cô tạm biệt mới rời đi bộ dáng có chút gấp.Mộ Tư Chân không nói gì cũng không phản ứng gì,vừa nãy cô rõ ràng nhìn được tên hiển thị trên màn hình,là Trần Mẫn. Cô tách khỏi đám người sôi động trong bửa tiệc,đi dọc theo đường mòn nhỏ đến gần khuôn viên trường.Một mình ngồi trên ghế đá nhìn đóa hoa mặt trăng nở rộ trong đêm,hoa mặt trăng hay còn gọi là Moon Flower loài hoa chỉ nở vào ban đêm.Cô đặc biệt thích loại hoa này vì chúng như có ánh sáng huyền ảo lấp lánh trong bóng tối, còn ban ngày khi mặt trời chiếu sáng thì thu mình lại. Đặc điểm này khiến những ai không đặc biệt muốn chiêm ngưỡng chúng sẽ không thấy được vẻ đẹp tuyệt diệu đó. Giống như nếu không thật sự muốn hiểu một người,thì dù ở cạnh bao lâu cũng không thể hiểu được.

Mộ Tư Chân ngồi một lúc khí trời bắt đầu hô lạnh dần, cô muốn quay lại nhưng chỉ đi vài bước cô liền dừng lại. Cách ngã rẻ trên hàng lang cô nghe được âm thanh rất ái muội,có tiếng hôn mút và tiếng nước tuyền vào tai. Nếu là trước đây cô sẽ không biết đó là tiếng gì,sẽ tò mò mà đi đến xem,chỉ là sau khi bị Cố Danh Quân hôn vài lần. Tiếng động này đối với cô có chút tỏ tường,cô quay đầu định đi hướng khác nhưng bị giọng nói kéo dừng bước chân.

"lần sau xử em,bây giờ tôi phải đi" giọng nói mang theo âm mũi khàn khàn,Mộ Tư Chân nghe có chút quen thuộc nhưng không nghĩ được là ai. Vì âm thanh rất quen khiến cô tò mò muốn biết chủ nhân giọng nói đó,lần nữa quay đầu đi đến ngã rẽ.

Trên hành lang chỉ còn nữ sinh khuôn mặt ngây thơ,hơi thở hơi loạn,quần áo trên người có chút nhăn nhún. Nhìn thấy cô đến con ngươi to tròn hơi co rút lộ vẻ sợ hãi, Mộ Tư Chân làm như không biết chuyện gì lướt qua người nữ sinh. Nam nhân kia đã rời đi, hình như có chút gấp cô chỉ vừa quay đầu đã mất dạng.Lúc nãy khi rời đi cô không nhìn thấy Tô Sâm Ngọc hiện tại cũng không thấy đâu,điện thoại cũng không bắt máy.Cô nhắn cho cô ấy một tin báo mình về nhà trước,sau đó cũng không lưu luyến rời đi, tâm tình có chút khó chịu.

Vừa nãy vậy mà cô lại cảm thấy nhớ đến Cố Danh Quân,đã hơn một tuần anh không tìm cô. Thói quen thật sự rất đáng sợ, vì anh đeo bám bên cạnh hằng ngày nên hiện tại không xuất hiện cô liền cảm thấy thiếu vắng. Mộ Tư Chân không nghĩ mình cầu được ước thấy,cô từ taxi bước xuống đã thấy nam nhân đứng bên đường,cả người dựa vào cửa xe BMW i8 màu cam trên tay có đốm cháy nhỏ,khói trắng lượn lờ nơi góc khuất.Cô không nghĩ nhiều mà đi đến dừng ở trước mặt anh,trong lòng lại có chút mong chờ vui mừng.

"anh chờ em sao?" cô đè thấp giọng thì thầm,người hơi hướng về phía trước do chênh lệch chiều cao mà nhìn như cô đang làm nũng muốn được anh xoa đầu. Một tháng cùng nhau tiếp xúc,cô không còn xa lạ với Cố Danh Quân,cứ như coi anh là một người bạn cũng được.Chính là cô không muốn suy nghĩ cô thật sự có tình cảm gì đó với anh,khiến cô cảm thấy có lỗi với Quách Hàn. Nhưng tình cảm chính là khó nói,cô không kiềm chế được mà để lộ những chi tiết nhỏ, làm sao có thể giấu được tầm mắt anh.

"còn có thể đợi ai?" Cố Danh Quân xoa đầu cô,vứt đi điếu thuốc trong tay,dùng giày da dẫm lên đốm lửa loe loét. Mộ Tư Chân không thấp,chiều cao 1m67 rất cân đối nhưng với anh vẫn là khoảng cách không nhỏ. Mà Cố Danh Quân đặc biệt thích vẻ đáng yêu này, ôm cô vào lòng rất thõa mãn cảm giác chiếm hữu của anh.

"đã ăn gì chưa? anh đưa em đi ăn ngon" không đợi câu trả lời anh đã trực tiếp nắm lấy tay cô,mở cửa xe để cô ngồi vào trong. Mà Mộ Tư Chân cũng không có ý định từ chối,vốn định sau khi dự tiệc sẽ cùng hai người kia đi ăn.Nhưng giữa chừng mọi người đều đi mất,cô còn đang suy nghĩ ăn cái gì, hiện tại Cố Danh Quân xuất hiện muốn cùng cô ăn tối,sao phải từ chối đây.

Trong phòng bao của nhà hàng sang trọng,Trần Mẫn ngồi bên cạnh Quách Hàn nói cười vui vẻ,hai người như một cặp tình nhân. Trên bàn ăn còn vài người ăn mặc sang trọng,đều là bộ dáng quyền quý bộ dạng khách sáo qua lại. Đây là tiệc mừng hợp đồng dự án Trần Thị và Quách Thị hợp tác đầu tư được kí kết thành công,một mình Trần Mẫn không đở nổi rượu của bọn họ.Cô đành cầu cứu Quách Hàn,mà anh thật sự rất nhanh liền đến giúp cô chỉ sợ chậm một chút cô sẽ không trụ nổi. Nói công khai là cùng bọn họ bày tỏ thành ý của hai tập đoàn,còn lại là ngầm nói quan hệ hai gia đình rất tốt.

"Hai người trong thật hợp đôi" một người đứng lên hướng rượu về phía hai người mời,miệng cười không ngậm được mà xu nịnh một câu.

"đúng vậy,tôi kính hai vị" một người nữa cũng đứng lên hùa theo,cười hề hề.

"Phó cục trưởng,chi cục trưởng khách sáo rồi" Quách Hàn cũng khách khí đứng lên cùng họ cạn chén,mà hành động này khiến Trần Mẫn có chút bất ngờ.Chẳng phải anh nên phủ nhận câu nói kia sao, anh như vậy là ngầm đồng ý sao,cô nhìn anh không rời như muốn hiểu rõ suy nghĩ của anh lúc này.

"Giám Đốc Quách cùng Trưởng phòng Trần không cần bận tâm,dự án này chắc chắn thông qua" Chi cục trưởng vừa uống hết rượu vừa vui vẻ mà lớn tiếng nói. Ai không biết Trần Thị và Quách Thị có mối quan hệ tốt là hai con rồng trong nghành bất động sản,địa ốc.Bọn họ có thể giúp đỡ một trong hai đã rất vui vẻ bây giờ là cả hai cùng lúc, còn được Giám Đốc Quách và Trưởng phòng Trần gặp mặt.Hai người này chính là tinh anh trong tương lai được đào tạo từ nhỏ để kế thừa tập đoàn, bọn họ sao dám từ chối giúp đở đây.