Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 64: Trận chung kết với món hầm cách thủy, đồ Nướng, súp



Với sự "trợ giúp" của Natasha, cả hai nhanh chóng giải quyết hết một nửa số cá sóc.

"Không nên uống rượu, lúc chạng vạng tối còn một trận đấu."

Tuy nói giữa trưa có không ít thời gian nghỉ ngơi, nhưng Bạch Anh vẫn khuyên bảo Natasha, buông bình Vodka xuống.

"Khi trận đấu kết thúc, chúng ta hãy uống một cách ngon lành! " Bạch Anh nghĩ tố tửu lượng của người Nga, im lặng không nói.

Lần tạm nghỉ này rất dài, nếu không phải không khí căng thẳng của trận chung kết, Bạch Anh thậm chí còn muốn về nhà chợp mắt một chút.

"Không bằng ra ngoài đi dạo?" Cô đề nghị với Natasha.

"Đi thôi, dù sao một lát này cũng không khiến trù nghệ cao lên.

" Hai người đi ra ngoài.

Cũng không lâu lắm, Bạch Anh liền phát hiện có cái đuôi đi theo phía sau, là Trình Ngọc Châu.

"Sao cô ta lại đi theo chúng ta?" Bạch Anh không hiểu lắm.

Natasha nhìn lại, phát hiện bóng dáng bối rối của Trình Ngọc Châu, "Loại người suy bụng ta ra bụng người này, chắc đang tưởng chúng ta định chơi xấu."

"......"

Đây là bệnh đau mắt 24k gì thế......

Bạch Anh còn chưa kịp cảm thấy phiền, thì có một người khác chiếm mất tầm mắt của cô.

Hamster béo! À không, là Thao Thiết! Chỉ thấy Thao Thiết chạy chậm, chạy thẳng về phía Bạch Anh.

Có thể là do bình thường ăn ngon, làn da của Thao Thiết bóng loáng, trắng hồng.

Hơn nữa dáng người ông thấp, tứ chi ngắn lại béo, cả người chạy cứ như đang bật nhảy.

Không đợi ông đến gần, trong đầu Bạch Anh đã tự động khớp tiếng chạy cho ông.

Biu! Duang! Âm thanh kỳ dị như tiếng slime bật lên, kkhông ngừng lặp lại trong đầu cô.

ắ ồ ế ấ Nhìn lại làn da trắng hồng kia của Thao Thiết, Bạch Anh càng cảm thấy giống như một viên kẹo dẻo đang nhảy về phía cô.

A.........

Cảm giác trên mặt có rất nhiều thịt......

Muốn bóp! Thao Thiết thở hồng hộc đứng trước mặt Bạch Anh, xoa xoa mồ hôi trên trán, nhếch môi cười cười, lộ ra hai cái răng thỏ, "Này~" Phì! Càng giống hamster thì phải làm sao? Bạch Anh cố nén cười ý, chào hỏi với ông: "Chào thầy Thao Thiết."

"Cá sóc ăn rất ngon, tạo hình cũng rất đặc biệt, không nên nản chí, siêng năng luyện tập kỹ năng dùng dao, rất nhanh sẽ tiến bộ."

Thao Thiết mập mạp hiền từ, nghĩ rằng Bạch Anh ra ngoài đi dạo do buồn vì điểm kỹ năng dùng giao của cô không bằng Miyakoji Ichiro.

Bạch Anh sửng sốt một chút, bỗng nhiên nở nụ cười, "Tôi sẽ cố gắng.

" Quả nhiên, thuộc tính của hamster béo này là quan tâm và tốt bụng.

"Tôi đã bảo có ít người được điểm cao như vậy trong mỗi trận mà, hóa ra là phía trên có người!" Trình Ngọc Châu đột nhiên xông ra từ phía sau như thể bắt gian.

Vẻ mặt Natasha trở nên rất không bình tĩnh, "Được rồi, làm đi! Câm miệng lại! Không phải cô là người sẽ đi qua cửa sau nhiều nhất sao? Cô không nghe thấy cảnh báo từ trực tiếp Ngân Hà sao? Có tin nếu cô nói ra điều mình vừa nói ra, cô sẽ bị loại ngay lập tức? " "Cô!" Trình Ngọc Châu tức giận.

"Nếu cô có thời gian đó, tốt hơn nên đi xem video của người ta đi, chỉ cần mắt ban giám khảo không mù, điểm Bạch Anh cao hơn điểm cô không phải là chuyện ván đã đóng thuyền à?" Dù sao nhà Natasha cũng nằm trong khu Ekaterina giàu nhất Đế Quốc, chẳng ngại chống lại Trình Ngọc Châu.

Trình Ngọc Châu bỏ lại một câu "Mây người đợi đấy!", liền tức giận chạy đi.

Cực kỳ giống học sinh tiểu học bị bắt nạt, hét to "Tan học gặp nhau ở cổng trường!".

Vẻ mặt Bạch Anh cùng Natasha đều rất bất đắc dĩ.

Đại khái chỉ là đại tiểu thư nóng nảy, sức chiến đấu cũng không cao.

Vẻ mặt Thao Thiết lập tức ghét bỏ, "Món ăn cô ta nấu rất cẩn thận, có lẽ do nhà cô ta thu thập không ít công thức.

" Một đầu bếp, nếu như vĩnh vviễn chỉ làm đồ ăn 100% theo công thức, như vậy tthì vĩnh viễn đừng mong phát triển được.

Huống chi công thức có thể sưu tập được ở Liên Bang......Đại đa số đều là ccác món ăn được đơn giản hóa ở địa cầu cổ.

Các món ăn tự nấu ở nhà rất ngon nhưng thường không có nhiều đặc điểm.

ế ố ế ề Nếu như Trình Ngọc Châu muốn tiến thêm một bước, điều cô ta phải làm không phải là để mắt tới đối thủ mà là vận dụng khả năng sáng tạo của mình chứ không chỉ làm theo một cách máy móc.

Thật đáng tiếc khi người này không biết tại sao lại luôn kiêu ngạo quy kết thất bại của mình cho người khác.

Tất cả đều có chút thất vọng, vì vậy họ bắt đầu chậm rãi quay về.......

Trong phòng nghỉ, Trình Ngọc Châu đang cãi lộn.

"Bạch Anh kia quen Thao Thiết, mấy người không báo cáo với tôi à? " "Mấy người...

Đồ nhát gan! " Các đầu bếp hai mặt nhìn nhau.

Thao Thiết là fans lớn của Bạch Anh, không phải ai cũng biết à? Bọn họ đều đã sớm xem video tuyên truyền của Bạch Anh, đã sớm thấy cái này rồi.

Huống chi một mình Thao Thiết, còn có thể tránh qua được hai Phó viện trưởng của hiệp hội đầu bếp à? Càng đừng nói đến Chu Trí Thăng, nổi tiếng nghiêm khắc, trong ánh mắt không chứa nổi một hạt cát.

Nếu như vậy còn có thể đi cửa sau, những cái...

Người dừng ở cấp bốn mấy năm nay đã sớm dùng tiền đi cửa sau rồi? Lúc mấy người Bạch Anh đi tới cửa, Natasha bỗng nhiên nói: "Nếu lúc nữa cô rút trúng cô ta thì sẽ đặc sắc lắm đây."

Cô vừa dứt lời, Trình Ngọc Châu liền ầm một tiếng đẩy cửa lớn phòng nghỉ ra.

"Đi cửa sau, vô liêm sỉ!" Cô ta oán hận trợn mắt nhìn Bạch Anh, rời đi.

Bạch Anh á khẩu.

Đại tiểu thư này có mệt không thế? Phát xong điên bỏ chạy, sau đó đến một chỗ chút khác tiếp tục nổi điên......

Thao Thiết nhìn bóng lưng Trình Ngọc Châu, "Thật sự vô lý quá đấy! Tôi đi trước!" Nói xong cũng một đường chạy chậm, rời khỏi phòng nghỉ.

Nếu không phải hai người đi khác hướng nhau, Bạch Anh sợ Thao Thiết đi tìm Trình Ngọc Châu đánh nhau.

Nghỉ ngơi qua đi, đã đến lúc rút thăm,một câu tiên tri của Natasha —— Bạch Anh thật sự rút thăm được Trình Ngọc Châu.

Đối mặt với đôi mắt lạnh như băng của Trình Ngọc Châu, Bạch Anh cười như được mùa, "Xin lỗi nhá."

"Cô còn dám xin lỗi!" Trình Ngọc Châu nghe không hiểu ý ngầm của cô.

"Ý tôi là, xin lỗi, có lẽ năm sau cô mới thi lên cấp 5 được."

Natasha ở bên cạnh thiếu chút nữa cười ra tiếng vịt.

Bạn học Trình Ngọc Châu triệt để rơi vào trạng thái tức run người.

Trận cuối cùng, thời gian dài nhất, đề là hầm cách thủy, đồ nướng cùng súp.

ề ố ề ắ ầ ế ề Cả ba đều tốn nhiều thời gian, vì vậy cuộc so sánh bắt đầu vào xế chiều, vừa lúc đến bữa tối.

Ba món này, Bạch Anh hạ bút thành văn.

Cô ấy đã chọn sài hùng chưởng, gà đắp đất và súp dưỡng sinh của hoàng đế.

Sài hùng chưởng cũng không phải là chân gấu thật, mà sử dụng nhiều nguyên liệu bổ dưỡng như da lợn, gân bò, hải sâm,...

để mô phỏng mùi vị của chân gấu.

Cụ thể có giống chân gấu thật không, thì Bạch Anh chưa từng ăn chân gấu, nên cũng không biết.

Chỉ là hương vị của món ăn này rất êm dịu, rất đáng để thử.

Bạch Anh ném một miếng da lợn to bằng chiếc đĩa vào nước nóng và nấu chín, sau đó cho vào khuôn hình chân gấu để tạo hình.

Sau đó, cô chặt gân bò tươi, cắt hải sâm và nấm hương thành từng khối vuông, ninh với xương ống heo, thêm giăm bông, sò điệp, muối, đường và xì dầu, trộn thêm gân bò, hải sâm và nấm hương cùng ninh nhừ.

Trong lúc này, Bạch Anh bắt đầu chuẩn bị gà đắp đất.

Cái gọi là vật liệu tại chỗ, thích ứng với điều kiện địa phương.

Ở trong này, Bạch Anh không thể ba chân bốn cẳng đào đất, bới bùn để bọc gà quay.

Vì vậy, cô đã chọn sử dụng bột nhào để thay thế.

Thịt gà trống non mềm được ướp với rượu gạo, nước tương nhạt, muối, đường, tiêu...

gia vị vừa ăn.

Lại làm bột mì, để một bên cho nở.

Khi các nguyên liệu trong nồi đã chín mọng ngôn miệng, Bạch Anh vặn lửa ở mức cao hơn, bắt đầu lấy nước cốt.

Lấy nguyên liệu hầm trong nồi ra, bỏ vào trong da heo đã thành hình, dùng tăm bịt kín lại, để vào đia, đổ lên một thìa canh rồi bỏ vào nồi hầm cách thủy, hầm nửa giờ.

Sau khi hấp chín, dùng nước tinh bột, nước dùng trong đĩa để làm nước lèo, rưới lên da heo.

Sau đó chần một nắm cải dầu nhỏ và đặt bên cạnh chân gấu, món đầu tiên đã sẵn sàng.

Món ăn này bày biện tinh xảo, nguyên liệu nấu ăn phong phú, vị tươi nồng đậm, so Trình Ngọc Châu cà chua hầm cách thủy với thịt bò, cao thấp đã rõ.

Vì gà sẽ cần được ướp trong một thời gian, Bạch Anh sẽ nấu món súp dưỡng sinh của hoàng đế trước.

Súp dưỡng sinh của hoàng đế, là món ăn yêu thích của Hoàng đế Càn Long, nguyên liệu rất đặc biệt.

Chỉ có điều với ánh mắt của Bạch Anh, dùng thịt công không phải lựa chọn tốt, bởi vậy đđổi thành thịt ức gà.

ế ế ấ Súp dưỡng sinh của hoàng đế, chỉ dùng cua hoàng đế, nấm thông, thịt gà, sò điệp và các loại thuốc bắc, hầm trong một chén dừa.

Món canh hầm không chỉ có vị tươi của thịt cua và sò điệp, mà còn có mùi thơm của dừa, vị ngọt nhẹ, quyện với hương thơm của dược liệu, vị đắng nhẹ, cả nước canh đậm đà nhiều tầng, ngọt và ngon có thể...

Làm dịu đường tiêu hóa.

Một bát súp được mang lên, Trình Ngọc Châu một lần nữa tức đến bay màu.

Bạch Anh liếc cô ta.

Xin lỗi nha, tôi cố ý đấy, giúp xã hội cho cô biết thế nào là nham hiểm.

Đã hơn nửa thời gian, thịt gà đã được tẩm ướp gia vị.

Bạch Anh ngâm lá sen khô vào nước nóng.

Sở dĩ dùng lá sen khô, là vì mùi lá sen khô thơm hơn.

Sau khi lá sen mềm ra, Bạch Anh đặt thịt gà ở phía trên, dùng lá sen gói kỹ.

Bột mì được Bạch Anh cuộn thành bánh, lá sen được gói chặt lại, chỉ bằng cách này, gà đắp đất mới có thể giữ được hương thơm ở mức độ lớn nhất.

Sau khi làm nóng lò trước mười phút, Bạch Anh cho bột vào lò và đặt thời gian nướng là 70 phút.......

Thời gian không ngừng trôi qua, "Đinh" Một tiếng, gà đắp đất.

Lớp da bên ngoài đã được nướng thành bánh mì giòn rụm, dùng dao cắt miếng vừa ăn, mở lá sen ra, ăn cùng với gà nóng hổi bên trong rất vừa miệng.

Bánh mì giòn rụm, thịt gà mềm dai, thơm mùi lá sen, do không nêm quá nhiều gia vị nên thịt gà tươi mát, không nhiều dầu mỡ, tạo cảm giác muốn ăn cả một con.

Vì vậy đến cuối cùng......Bạch Anh không kịp giữ lại cánh gà của mình, bị giám khảo ăn hết.

Ngay sau khi điểm số cuối cùng được đưa ra, Natasha chạy đến, "Tôi đã vượt qua!" Cô ấy ôm Bạch Anh một cái.

Người dẫn chương trình đã tiến hành một buổi lễ trao giải ngắn gọn, bảy chủ phòng cấp năm được sinh ra.

Natasha ở một bên đáng tiếc, "Cô nên nướng hai con gà đắp đất mới phải.

Nhân tiện, hôm nay cô có muốn đến thăm nhà tôi không? Có mình tôi ở nhà thôi.

Chúng ta có thể làm một chút đồ ăn nhẹ để mừng ngày thăng cấp hôm nay."

Bạch Anh gật đầu, gửi tin nhắn cho Lương Ô Ô.

Vì Liên bang luôn bảo vệ Bạch Anh, hơn nữa bản thân Bạch Anh thậm chí còn có thể phát hiện ra người đang bảo vệ mình ở đâu, nên việc Bạch Anh đi một mình cũng không nguy hiểm.

ầ Chỉ là bản thân cô cũng không quá coi trọng sức mạnh tinh thần này nên chưa từng đề cập đến việc có thể tìm thấy người bảo vệ mình.

Nhóm người Lê Phục, bởi vì loại sơ sẩy này, lại bỏ lỡ cơ hội làm rõ sự thật "người bí ẩn".

Ngay cả Lương Ô Ô, người biết tinh thần lực của Bạch Anh không thấp, cũng hoàn toàn không nghĩ tới điều đó.