Tôi Và Đỉnh Lưu Không Thể Nào

Chương 7



7

Suy nghĩ kết thúc.

Thấy mọi người lục tục quay về đông đủ.

Đạo diễn giơ loa lên tỏ vẻ hoan nghênh khách mời đến thăm, bể bơi của biệt thự sẽ mở thêm, mọi người có thể tùy ý sử dụng.

Tiết San San là người đầu tiên thay xong bikini nóng bỏng gợi cảm, nhiệt tình chào hỏi mọi người rồi nhanh chóng xuống lầu.

Khi nhìn thấy tôi, vẻ mặt cô ta có chút ghét bỏ:

- Mạn Mạn, sao bộ đồ bơi dài tay này của cậu thật không có chút nữ tính nào hết vậy? Ai không biết còn tưởng rằng cậu muốn đi bắt cá.

Tôi nhún vai:

- "Ban đêm gió lớn, con người tôi đang theo đuổi dưỡng sinh, sợ bị cảm lạnh sẽ tiêu chảy’’

Màn hình cười thành một mảnh:

- Lâm Mạn thật sự rất thành thật, cũng không để ý tới khiêu khích của Tiết San San. Ha ha ha!

- Ai nhìn thấy lúc Tiết San San trợn trắng mắt không? không chừng sắp bị tức chết rồi.

- Chỉ có tôi cảm thấy Lâm Mạn cho dù mặc đồ kín đáo, nhìn dáng người cũng tốt hơn cô ta sao, thật buồn cười ha ha.

Tiết San San đang chuẩn bị cãi lại, sau khi thoáng nhìn thấy Cố Kim Nghiễn cũng xuống lầu, lập tức thay bằng nụ cười ngọt ngào chạy tới.

- A Nghiễn, em…

Dưới chân cô ta trượt một cái, nặng nề ngã xuống bên cạnh chân anh.

Cố Kim Nghiễn ngồi xổm xuống, trước sau tìm kiếm thứ gì đó trên mặt đất.

Tiết San San ngồi ôm mắt cá chân nhỏ giọng rên rỉ nửa ngày, rốt cụộc không đợi được anh kéo cô ta lên bèn hỏi anh:

- Anh đang nhìn cái gì vậy?

Cố Kim Nghiễn lấy từ trong túi ra một tờ giấy, lau lau trên mặt đất.

- Tôi chỉ là đang tò mò, rõ ràng nơi này không có nước, vì sao cô cũng có thể ngã xuống được vậy.

Khán giả nhao nhao trêu chọc: ’’ cho dù trái đất bị người ngoài hành tinh xâm chiếm, Cố Kim Nghiễn cũng là thẳng nam cuối cùng trên trái đất ‘

Tiết San San không đợi được, đành phải tự đứng dậy.

Tôi đứng ở bên cạnh nhìn, không nhịn được chợt cười ra tiếng.

Trán Cố Kim Nghiễn nhăn lại, vẫy tay với tôi: "Lại đây’’

Tôi không tình nguyện thong thả đi qua, cảnh giác nhìn anh, sợ bị trả thù.

Khoá váy của em không kéo lên hết

Anh có chút bất đắc dĩ xoay mặt tôi lại, vươn tay vén mái tóc dài qua:

- Ngốc chết em khoá chưa kéo hết.

Đầu ngón tay lướt qua gáy, mang theo cảm giác ngứa khó nhịn, tôi nhịn không được cả người run lên.

- Đừng lộn xộn.

Anh giơ tay đè tôi lại,hơi thở phả vào bên tai khiến người tôi lâng lâng khó tả.

Màn hình đồng loạt thét chói tai.

- "Kéo cái khóa kéo mà thôi,đứng gần như vậy sao, Nghiễn ca tâm tư quả thực không cần quá rõ như vậy đâu!"

- Vốn tôi còn cho rằng anh ấy kẻ không biết lãng mạn, không nghĩ tới lại là hệ cao thủ nha!

- Anh ấy thật cẩn thận, thậm chí giúp Mạn tỷ đem tóc đều vén lên!"

- Nghiễn ca thật là nhìn chằm chằm nha ánh mắt không biết hướng đi đâu rồi.

- A Nghiễn, quần áo của em hình như cũng chưa kéo xong, anh có thể..."

Tiết San San cắn môi, vẻ mặt nhăn nhó chạy đến bên cạnh anh.

- Không thể....

Có thể, nhất định có thể.

Mắt thấy váy đã kéo xong, tôi đẩy mạnh Cố Kim Nghiên về phía trước, nhanh chóng chạy đi.

Dù sao nếu anh không có chuyện gì sẽ đổi thành tôi có chuyện.