Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!

Chương 18: Công Nương Đào Hồn (17)



" Cảm ơn quý ông và quý bà đã thưởng thức món hàng đầu tiên. Nhưng xin hãy yên tâm vẫn còn 4 món hàng thú vị đang chờ mọi người ạ." Gã đeo mặt nạ thỏ diễn đạt một cách thành thục.

Ngay khi gã vừa nói xong thì có một nhân viên của buổi đấu giá này mang lên kháng đài một chiếc hộp, anh ta đứng giữa sân khấu và mở chiếc hộp ra. Ngay khi chiếc hộp mở ra một thứ ánh sáng chiếu rọi từ trong chiếc hộp bắn ra như chứa ánh sáng của thần vậy.

" Thưa quý ông và quý bà, đây chính là trái táo thứ 2 trong chiếc hộp pandora của chúng ta. Nó có tên gọi là' Tình yêu nàng thơ '. Đây là một viên đá có chứa ma thuật cấm, viên đá này được chúng tôi tìm thấy ở tàn tích Gereven ngàn năm trước, thời kỳ tồn tại các ma pháp sư. Công dụng của nó rất đơn giản, chỉ cần nhỏ máu lên viên đá thì ngài chính là chủ nhân của nó. "

"Sở dĩ nó được gọi là 'Tình yêu nàng thơ ' là bởi vì nó chính là một viên đá giúp ta tìm được tình yêu đích thực của cuộc đời mình. Các ngài chỉ cần đeo trang sức được làm từ viên đá này vào tay người mình yêu thì họ sẽ yêu các ngài, họ sẽ là của các ngài, yêu các ngài đến khi cái chết chia lìa mà thôi. Cho dù là kẻ bạc tình, vô tâm thì họ cũng sẽ cảm nhận được tình yêu nòng cháy của các ngài dành cho bọn họ. Ôi, tình yêu thật đẹp~" Diễn giải về món hàng xong, bước kế tiếp vẫn như món hàng đầu anh ta gõ chiếc búa và ra giá khởi điểm cho nó.

" Giá của món hàng này không dưới 6 số không. Xin mời các quý ngài của tôi ạ" Tiếng búa tiếp tục vang dội kháng phòng.

" Tôi trả 5,000,000$"

" Tôi trả 10,000,000$"

" Tôi trả 10,500,000$"

"...."

Món hàng thứ hai này giá có chút chênh lệch với món hàng thứ nhất, viên đá chứa ma thuật trong mắt họ chắc chỉ là viên đá bình thường thôi nhĩ, chủ yếu là nó có phát ra ánh sáng hồng nhạt mà thôi. Tôi nhìn về phía người cha gia của tôi, ông ta vẫn không có động tĩnh gì. Có lẽ đây không phải món hàng mà ông ta nhắm đến. Tôi tự hỏi liệu món hàng ông ta nhắm đến là gì.

Đột nhiên một giọng nói khàn đặc vang lên bên tai tôi khiến tôi có chút giật mình

" Không mua gì sao?" Giọng noi này phát ra từ gã đeo mặt nạ đi vào cùng với tôi lúc nãy

Nhờ giọng nói bất chợt của gã tôi mới nhớ ra là mình đi cùng gã vào buổi đấu giá này. Tôi hoàn toàn quên mất sự tồn tại của kẻ ngay bên cạnh tôi.

" Còn đằng ấy?" Tôi hỏi ngược lại

" Viên đá đó rất đẹp." Vừa nói vừa nhìn về phía kháng đài.

Kẻ này bị sao vậy chứ. Tôi không hỏi về viên đá đó được chưa!

" Vậy sao. Tôi thấy nó không đẹp ". Tôi cũng nhìn về kháng đài theo ánh mắt của gã ta

" Um, đúng là không đẹp" Anh ta đáp

Tôi cảm thấy tai mình đang có vấn đề, một giây trước anh ta nói nó đẹp, một giây sau liền phủi ngay câu đó nói nó xấu. Hắn chắc chắn là một tên kỳ cục.

Hồi lâu sau, cái giá của viên đá đó cũng đã được xác định là 18,000,000$ thuộc về một gã đàn ông béo ú ụn đeo chiếc mặt nạ báo đen. Sau đó là một màn thao thao bất tuyệt của gã trọng tài đấu thầu

Tiếp đó là món hàng thứ ba của buổi đấu giá được đem lên, đây là một bức tranh bị nguyền rủa nó có tên là 'Quý bà máu'.Trong bức tranh ấy là một người phụ nữ, bà ta mặc một chiếc váy đỏ tươi khuôn mặt trắng bệch, đôi môi đỏ mộng đang cười, đôi mắt nhắm nghiềm, mái tóc đen. Người phụ nữ mang một chiếc mạng che mặt, bà ta trong bức ảnh chỉ làm một động tác duy nhất. Đó là suỵt.

Mặc dù là bức tranh bị nguyền rủa nhưng những cái giá được đưa ra để mua nó lại rất cao, tiếng ra giá, tiếng búa gõ liên hồi cuối cùng cũng tìm được chủ nhân của nó. Tôi có thể chắc chắn một điều rằng, đám quý tộc ở đây rất thích chơi những trò mạo hiểm từ việc một con rắn có nọc độc chết người, viên đá chứa ma thuật cấm đến bức tranh bị nguyền rủa. Tôi thầm cảm thán trong lòng: tất cả bọn họ đều chê mạng mình sống lâu à.

" Quý tộc giàu có thời xưa là vậy đấy ký chủ, chừng nào hết mạng chơi thì họ mới dừng mà thôi" Moah hiện ra và cảm thán theo tiếng lòng của tôi.

Kẻ thì lo nay chết mai kẻ thì chê mạng quá dài. Quý tộc giàu có chính là như vậy à. Tôi cười giễu bản thân mình, tính ra bản thân họ còn biết mình là ai, bản thân muốn cái gì. Còn tôi đến cả tên của mình cũng không biết, những ký ức của lúc trước đều trống rỗng. Chỉ có thể nắm lấy sợi dây ' Hệ thống ác nữ' thông qua nó mới tìm được bản thân mình rốt cuộc là ai, từ đâu đến. Có khi giống như Moah đã nói trước khi tôi đến đây, tôi có thể sẽ là bọn họ, và bọn họ có thể là tôi trong lúc trước.

Món hàng thứ 4 được đem lên, đó là một bức tượng thiên thần nhỏ, chiều cao của nó bằng với giá nến. Hình thái của bức tượng không có gì đặc biệt, đôi cánh rộng ôm hướng vào bên trong bảo vệ những đứa trẻ lầm đường lạc lối. Đây là món đồ cổ vì vậy màu sắc có nhiều vết phai màu. Ở món hàng này, gã trọng tại không nói gì thêm hắn chỉ nói đây là đồ vật cổ được truyền qua nhiều năm của một gia tộc lớn, cấu trúc và nguyên liệu để tạo bức tượng này phải do chính tay người chủ mua nó tự tìm hiểu. Sau đó hắn liền ra giá khởi điểm

Không quá 8 số không.

Cái giá này khiến tôi khá kinh ngạc. những món trước đều có giá khởi điểm là 6 số không, nhưng với một bức tượng cổ thiên thần này lại tới 8 số không. Điều này chứng tỏ, bên trong bức tượng có một vật gì đó vô cùng đáng giá với đám quý tộc.

" Là nó, là nó, phước lành của thần đã đến"

" Cuối cùng cũng xuất hiện, ta phải mua, phải mua"

" Thuốc của thần, bệnh của ta sẽ khỏi thôi"

Đám đông trong kháng phòng bắt đầu xôn xao, định giá của bọn họ dành món hàng ngày càng cao. Tất cả mọi ánh mắt đều nhìn dồn về phía món hàng trên sân khấu. Ánh mắt tham lam, cao hứng và đầy dục vọng được thể hiện ra rất rõ ràng. Và món hàng này nó chắn chắn là thứ bọn họ nhắm đến. Nó là... Đam Mỹ Cổ Đại