Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!

Chương 40: Công Nương Đào Hôn (39)



" Mưu mẹo! Những giấy tờ này là giả sao! " Moah hốt hoảng lên

" Không, nó là thật" Tôi lắc đầu

" Nhưng phương hướng của chúng ta về ông ta đã sai rồi " tôi nhíu mày

" Sai, bị phát hiện sao. Hay là ông ta biết chị có ý định lật đỗ ông ta"

" Ha, chưa tới lúc biết đâu. Việc chị nói phương hướng về ông ta chính là ông ta không trực tiếp tham ô số tiền cứu trợ của hoàng gia mà là ông ta sẽ thông qua bên người khác để có được nó"

" Thông qua người khác! Là ai cơ?" Moah hỏi

" Đầu tiên chúng ta phải làm rõ việc tại sao có giấy cam kết tham ô của 10 gia tộc ở đây nhưng không hề có dấu mộc của gia tộc Henry bởi vì số tiền tham ô này không có phần ông ta." Tôi giơ một ngón tay lên.

" Thứ hai, nếu ông ta không tham ô vậy tại sao lại giữ chúng cứ tham ô của gia tộc Marcurs và 10 gia tộc khác? Việc này không có lợi gì cả bởi vì trong gia tộc Marcurs có chị ông ta trong đấy, nếu ta đem những chứng cứ này tố giác chẳng khác nào muốn chị mình ngồi tù " Ngón tay thứ 2 tôi giơ lên.

" Thứ ba, số tiền mà gia tộc Marcurs lấy lại có sự chêch lệch với những người khác như vậy, còn nữa nếu họ lấy quá nhiều vậy tại sao đám người kia lại không hề sinh lòng dị nghị với gia tộc Marcurs mà lại tiếp tục hợp tác tham ô bao nhiêu năm qua. " tiếp đến ngón tay thứ 3

" Cuối cùng, miếng bánh ngon như vậy có thật sự là lão ta sẽ bỏ qua nó một cách dễ dàng hay không, với một kẻ cửa hàng thua lỗ hàng năm, buôn bán chất cấm và nô lệ. Ông ta sẽ bỏ qua cho việc này ư. " ngón thứ 4 đưa lên.

Đây chính là những câu hỏi cho việc mà lão ta không có đóng dấu mộc của gia tộc vào tờ cam kết này. Chắc chắn một kẻ như lão không thể nào bỏ qua một món hời ngon như vậy bao nhiêu năm được.

" Chị có một phán đoán, ông ta và gia tộc Marcurs đã có một sự thỏa thuận với nhau" Tôi nhìn vào Moah.

" Ý chị là số phần tiền mà gia tộc Marcurs tham ô được sẽ chia cho ông ta. Vậy là ông ta vốn lấy tiền từ tay của gia tộc Marcurs" Moah đáp

" Khả năng cao sẽ là như vậy. Đây cũng có thể là câu trả lời cho việc tại sao có 10 con dấu trong bản cam kết nhưng lại không có con dấu của gi tộc Hennry" Tôi nói.

" Chắc chắn ông ta và chị của mình sẽ giao kèo một bản hợp đồng riêng về những phi vụ tham ô này"

" Moah, em hãy lén đến gia tộc Marcuse xem thử có tài liệu hay vật gì liên quan đến bọn họ hay không" Tôi giao nhiệm vụ mới cho Moah

" Vâng ạ, em đi liền" Nói xong Moah liền biến mất.

Bước đệm đầu tiên để lật đỗ người cha già đã có, hạt giống sinh nghi của lão với mình cũng đã gieo chỉ cần chờ nó nảy mầm mà thôi.

Việc liên quan đến bá tước Hidliston tạm thời ngừng điều tra một chút. Việc bây giờ tôi cần làm là sự kiện tham ô của gia tộc Marcurs. Mình cần phải làm cho mối quan hệ của bọn họ với công tước Henry trở mặt với nhau.

Sau hai ngày thì bữa tiệc chúc mừng thái tử đánh trận trở về cũng đã đến.

Ngày hôm nay có rất nhiều những thế gia quyền quý quy tụ lại chúc mừng thái tử, bon họ ở đây đều mang một vẻ mặt tươi cười giả tạo.

Đây rõ ràng là đến xem kịch hay mà.

Tôi cầm ly rượu, đứng ở nơi mà ít ai chủ ý đến nhưng mà… chính chiếc váy của thợ hoàng gia đã làm cho tôi nỗi bật lên dù đã di chuyển đến chỗ ít người nhất có thể. Nhưng mọi ánh mắt lại cứ đỗ dồn về phía tôi mà nhìn.

Đáng ra tôi nên từ chối thợ hoàng gia may y phục dạ tiếc này mới đúng.

Tôi không khỏi sầu não.

" Hoàng đế điện hạ, đến" Một giọng nói của người hầu cận vang lên, nhằm thong báo đến sự có mặt của vị thái dương vương quốc này.

" Chúng thần diện kiến Hoàng đế điện hạ" Mọi người cúi đầu hành lễ.

Khi cúi đầu, tôi cảm nhận được một ánh mắt dừng lại trên người tôi. Tôi liếc nhìn xem thì không xa la với kẻ nhìn ấy chính là Thái tử. đứng kế bên hoàng đế.

Hằn cười khinh miệt và nhìn tôi với đối mắt rét lạnh

Lại nữa mà.

" Mọi người không cần đa lễ, dạ tiệc hôm nay mọi người cứ thỏa mái" Hoàng đế ôn tồn mà nói.

" Tạ ơn điện hạ"

Dạ tiệc vẫn tiếp tục diễn ra và tâm điểm của buổi dạ tiệc đương nhiên sẽ được người khác quay quanh nhiều hơn một chút.

" Công nương Rosabella" một giọng nói quen thuộc vang lên bên cạnh tôi

Là tiểu thư Ilumia của nhà tử tước George

" Vui quá đi em cứ tưởng là chỉ có một mình trong bữa tiệc thôi " Cô ấy cười và nói

" Tiểu thư không đi kết giao với các tiểu thư khác sao"

" Bọn họ…em cảm thấy có lẽ không được lắm" cô ấy có chút khó xử mà nói

Sau đó chúng tôi trò chuyện với nhau, có lẽ vì chỉ có tôi thân thiết nên Ilumia đã nói và kể rất nhiều chuyện cho tôi nghe để đỡ nhàm chán trong buổi tiệc. Ở chung với cô bé này tôi cảm thấy rất thỏa mãi là đằng khác. Một hồi sau thì bầu không khí của bữa tiệc bỗng trở nên khác thường, tôi nghe được những tiếng thầm thì bàn tán xung quanh.

" Là cô ta"

“Không ngờ điện hạ lại dẫn cô ta đến”

" Đây là bữa tiệc hoàng gia mà sao ngài ấy lại làm như vậy"



Bắt đầu rồi, bữa tiệc chào sân của nữ chính đã lên đèn. Ngày hôm nay, tôi và cô ta sẽ được xem là tâm điểm, là bàn cân được đem lên đong đếm và đo đạc.

Cánh cửa vàng son của kháng phòng được mở ra, một cô gái được Thái tử dẫn tay dắt vào trung tâm bữa tiệc những ánh mắt của người ở đây đền tâm trung về phía bọn họ. Tiếng nhạc cất lên du dương, buổi khiêu vũ được diễn ra. Giai điệu du dương, màn khiêu vũ của nam chính và nữ chính được nâng cao hiệu ứng khán giả. Ai náy đều trầm trồ vào bọn họ.

Tôi nhấp nhẹ ly nước trong tay mình liếc nhìn lên đài cao, vẻ mặt của Hoàng đế bây giờ đang vô cùng ngạc nhiên, không phải là ngạc nhiên vì sự xuất hiện của nữ chính mà là ngạc nhiên vì việc làm của Thái tử.

" Công… công nương…" Ilumia kéo tay tôi và nói thầm

" Người không sao chứ…" Cô ấy lo lắng hỏi tôi

" Ta à, ta có việc gì đâu chứ" tôi cười hiền hòa và xoa nhẹ đầu cô ấy

" Nhưng… nhưng mà…" vẻ mặt cô ấy đã nói lên tiếng lòng của mình

Ilumia quả nhiên là người ngay thơ, những thứ cô ấy nghĩ trong lòng đều có thể nhìn thấy ro trên mặt cô ấy. Nếu để cô ấy tiếp xúc với những người kia thì cô ấy chính là một con cừu non lạc vào bầy sói hoang.

" Sắp tới ta sẽ tổ chức tiệc trà, Ilumia sẽ đến chứ. Chỉ có ta và em thôi " Tôi lãng tránh vấn đề cô ấy truy hỏi

" A, được ạ. Em nhất định sẽ tới" cô ấy vui mừng hớn hở không dấu được cảm xúc của mình.

" Vậy ta sẽ gửi thiệp mời cho em sau vậy "

" Vâng, em chắc chắn sẽ chờ từng ngày ạ " Ilumia nói

Không cần phải làm như quá như vậy đâu! Tôi cười trừ.

Tiếng nhạc kết thúc, buổi khiêu vũ của nam nữ chính dừng lại tiếp đến là những tràn vỗ tay của mọi người xung quanh. Có người thì khen ngợi nhưng cũng có người thì dè bĩu và cũng có người chỉ vỗ tay theo hiệu ứng đám đông mà thôi.