Tôi Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 42



Tâm trạng đi dạo của hai người cũng mất, Mạnh Như cảm thấy từ khi gặp mẹ mình Tần Phong có một chút buồn và nhiều hơn cả cô cảm thấy được hình như anh...tủi thân.

Chuyện nhà Tần Phong thực ra Mạnh Như có biết đôi chút, dù sao cũng là danh gia vọng tộc bậc nhất thủ đô lời đồn nhiều vô số kể có thật, có giả rất khó phân biệt chỉ có người trong cái vòng đó mới biết nó luẩn quẩn ra sao.

Hiếm khi có được một ngày nghỉ mà tâm trạng Tần Phong lại thế này, cô thực thấy đau lòng cho anh.

"Qua bên đó đi."

Mạnh Như chỉ vào một gian hàng gắp thú bông. Tần Phong gật đầu để cô kéo đi.

"Mọi lần cậu gắp cho tôi, hôm nay để chị đây thị phạm cho cưng xem nha."

Tâm trạng không tốt của Tần Phong bị cô đánh bay sạch, nào có gì mà khó chịu chứ người quan trọng nhất đang đứng trước mặt anh rồi.

Anh đưa hai tay nhéo má cô.

"Vậy phải trông cậy vào "chị" rồi."

Khi anh nói từ "chị" âm cuối cố ý kéo dài, trong thanh âm đầy vẻ cưng chiều. Mạnh Như cảm thấy hai má mình nóng ran, trên gò má vẫn đang lưu lại sự ấm áp trên bàn tay của Tần Phong.

"Ừm..ừm."

Thật là, vẫn đang còn đứng nơi đông người đấy.

Hai người đến quầy đổi xu, Tần Phong vốn định rút thẻ mình nhưng lại bị Mạnh Như cản lại:"Để tôi."

Tần Phong cũng không làm thêm hành động gì nữa, mọi người xung quanh liền nhìn về chiếc thẻ trên tay Mạnh Như.

Là thẻ vàng của ngân hàng A!

Cô gái này vậy mà có loại thẻ này trên người, nhìn hai người trai tài gái sắc lại thấy Mạnh Như chủ động đưa thẻ về phía nhân viên ai nấy cũng đều chắc mẩm cậu trai này quen được bạn gái giàu có và được người ta nuôi.

Dù sao cậu trai này cũng đẹp như vậy, cô gái kia xinh đẹp thì có nhưng cũng không quá xuất chúng mỹ lệ.

Chắc chắn là loại quan hệ bên chỉ đào bên liền cho!

Hai người đổi xu liền đi đến trước máy gắp thú xếp hàng, hồn nhiên không biết đến những suy nghĩ của người qua đường.

Đứng trước mặt là một cặp mẹ con, cô bé từ nãy đến giờ đều gắp không được thú bông ánh mắt trong veo đã có chút ầng ậng nước.

Mẹ cô bé thấy hai người đến, chỉ nhìn qua một lát rồi dỗ dành bé đứng qua một bên.

"Ngoan nào, con xem anh chị gắp rồi nhìn theo nhé, bảo bối của mẹ chắc chắn sẽ có bé thỏ thôi."

Người mẹ bất đắc dĩ đứng bên cạnh hai người cười cười, Mạnh Như nhìn cô bé đang khóc liền cúi xuống.

"Em thích bạn thỏ trắng này sao, để chị gắp cho em nha."

Cô chỉ vào con thỏ trắng tai dài đang nhe răng khiêu khích bên trong, cô bé thấy có người nói chuyện với mình, bệu bệu môi cố gắng kìm nén nước mắt ngẩng đầu lên.

"Thật sao chị?"

"Thật nha!"."Em nhìn chị rồi sẽ làm được thôi."

Mạnh Như dùng tư thái ngẩng cao đầu, trước mặt tiểu mỹ nhân không thể nào thất bại được.

Thật ra trong các tiệm gắp thú có rất nhiều mánh khóe câu nhân, vừa làm người ta tức chết lại vừa làm người ta nổi lên dục vọng chinh phục.

Mạnh Như trước kia cũng không có thể nào phung phí tiền bạc vào những trò này, nhưng đại khái là do nhìn Tần Phong gắp vài lần dưới sự tính toán góc độ và lực tác dụng của chiếc móc cô đại khái có thể hình dung được việc đem đồ bên trong lấy ra dễ như trở bàn tay.

Lần thứ nhất: Thất bại.

Mạnh Như:"...." Chắc chắn là do lần đầu chưa có kinh nghiệm.

Lần thứ hai: Hụt.

Mạnh Như:"...."

Lần thứ ba: Fuck!

Cái máy này chắc chắc có vấn đề siêu siêu lớn, cô bé vẫn dùng đôi mắt to trông mong nhìn Mạnh Như, hiện tại Mạnh Như đã bắt đầu nóng.

Lần thứ tư, cuối cùng cũng thành công. Mạnh Như thở phào một hơi, móc con thỏ trắng từ trong khe nhận đồ ra đưa cho bé con.

Khi thỏ trắng dần đến tay cô bé, thì một cánh tay thon dài từ đâu vươn đến.

"Cái này là của anh."

Không chỉ cô bé mà cả Mạnh Như cũng bất ngờ, lập tức tính thêm cả mẹ bé con thì có cả sáu đôi mắt nhìn Tần Phong chằm chằm.

Tần Phong mặt không biến sắc chỉ vào máy gắp thú:"Chỉ cần không phải con thỏ này, bất kỳ con nào trong đây anh đều có thể lấy cho em."

Cô bé nghe vậy mắt lập tức sáng rỡ, so sánh vài con gấu bông với một con gấu bông thì vài con gấu bông chắc chắn nặng hơn.

Mẹ bé nghe vậy thì lập tức nói:" Không cần đâu, làm phiền cô cậu vậy đủ rồi, chúng tôi vẫn là nên rời đi."

"Không sao." Tần Phong đáp.

Mạnh Như vốn đang thắc mắc tại sao Tần Phong lại đi giành đồ với một đứa nhóc khi nghe anh nói vậy thì có chút ngẩn ra.

Tên này, không phải đang ganh tị một đứa nhóc chứ.

Thật là!