Tôi Xuyên Thành Họ Hàng Của Tra Công

Chương 3



Edit: Celine

Mười ngón tay di chuyển, từng nốt nhạc lay động, chúng như có sự sống cùng nhau tạo nên 1 bản nhạc êm tai!

Sở Ca đàn 1 bài hát mà Lâm Hằng chưa nghe qua, giai điệu vui tươi, Thỉnh thoảng anh lại ngân nga vài giai điệu, cả người như chìm đắm trong đại dương âm nhạc.

Lâm Hằng cảm giác được các tế bào trong cơ thể đang hoạt động thân thể và tinh thần đều thoải mái, mệt mỏi cũng dần dần biến mất. Phải công nhận 1 điều rằng Sở Ca cực kỳ có tài năng về âm nhạc và cậu cũng có một giọng hát độc đáo nghe rất tự nhiên, một người như này nên tỏa sáng trong giới âm nhạc thay vì bị tiêm thuốc câm và bị đưa vào bệnh viện tâm thần.

“Lâm tổng, ngài thấy tôi đàn hay không?” Sau khi đàn xong, Sở Ca lưu luyến nhìn đàn piano nhìn Lâm Hằng bằng ánh mắt sáng ngời và mong đợi.

Lâm Hằng không phụ sự kỳ vọng của cậu, duỗi tay xoa xoa đầu của Sở Ca nói: “ Nghe hay lắm!”

Ba từ ” Nghe hay lắm” này khiến cho Sở Ca mặt tươi như hoa (1), vui vẻ đi đến bên cạnh Lâm Hằng, giữ cánh tay của anh, lải nhải mà chia sẻ: “Đây là bài hát mới nhất mà tôi sáng tác, ban nhạc của tôi ……”

(1) 眉飞色舞 [ méi fēi sè wǔ ]

Hán Việt: mi phi sắc vũ:

mặt mày hớn hở ; mở cờ trong bụng ; mặt tươi như hoa。

Kỳ thật, Sở Ca đã từng đàn và hát cho Lâm Phong nghe chỉ là Lâm Phong không hề hứng thú thậm chí không thích, có đôi khi còn không kiên nhẫn, vì vậy Sở Ca không còn suy nghĩ đến việc đàn cho người khác.

Lần này bởi vì cậu thật sự rất vui, đột nhiên quên mất chuyện này.Kỳ thực cậu có chút lo lắng Lâm Hằng sẽ không thích, không ngờ rằng ngài ấy sẽ nghiêm túc nghe thậm chí khen ngợi cậu.

“Lâm tổng, tôi thật sự thật vui vẻ!” Sở Ca cắn cắn cánh môi thừa dịp Lâm Hằng không chú ý mà hôn anh, nếu không phải Lâm Hằng phản ứng kịp đem cậu đẩy ra, phỏng chừng cậu có thể hôn rất lâu.

Thằng nhóc này (2) Sao có thể dễ thoả mạn như vậy? Vừa tặng nhạc cụ, khen ngợi cậu một câu mà đã vui vẻ như vậy còn tung ta tung tăng hôn anh. Với sự ngốc nghếch này phỏng chừng về sau cậu bị bán còn giúp người ta đếm tiền

(2) 家伙 [ jiā huo ]: gia hoả

Nhưng nghĩ lại thì cậu nhóc không phải vừa bị Lâm Phong bán đi còn giúp hắn đếm tiền sao?

“Sau này không cần có tùy tiện (3) người thân lung tung biết không?”

(3) 随随便便亲人 (Suí suí pián pián qīnrén): tuỳ tuỳ tiện tiện thân nhân

Chỗ này tui hiêủ ý tác giả muốn nói nhưng mà vốn từ của tui ít quá nên ko bít dừng từ j thay thế nên để nguyên í ಥ⁠‿⁠ಥ

Sở Ca bĩu môi, má phồng lên nói: “ Tôi làm gì có tùy tiện người thân, tôi chỉ hôn có mình ngài, nụ hôn đầu tiên của tôi là của ngài đó.” (⁠눈⁠‸⁠눈⁠)

Lâm Hằng nghe lời nói dối của cậu mà cười, giọng nói mang theo trào phúng: “Nói dối cũng không chuẩn bị bản thảo.”

Anh nhớ rất rõ lúc này Sở Ca đã quen biết Lâm Phong được nửa năm.

Với tính cách của Lâm Phong cộng với việc Sở Ca được coi là người thay thế của Bạch Nguyệt Quang, Lâm Phong làm sao có thể không ” Ăn ” cậu, thậm chí nụ hôn đầu vẫn còn!

Lâm Hằng có chút không vui nhéo cằm của Sở Ca lạnh lùng nói: “Đừng nói dối nữa.” Anh sẵn sàng chấp nhận bất kỳ sự thật tàn khốc nào, ngược lại anh sẽ không bao giờ chấp nhận bất kì lời nói dối trắng trợn nào, bất kể ý định ban đầu là gì, nói dối chính là nói dối.

“Tí tách”

Một giọt nước mắt rơi xuống tay của Lâm Hằng, hốc mắt Sở Ca đã ươn ướt, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy uất ức, đôi mắt đỏ lên nhìn chằm chằm Lâm Hằng, giọng điệu bướng bỉnh: “Tôi không hề nói dối!”

Thấy Sở Ca khóc Lâm Hằng cảm thấy khó chịu, buông lỏng tay ra, có lệ mà nói: “Được rồi, cậu nói là cái gì cũng sự thật ”

Sở Ca không ngốc, rõ ràng cậu đã nhận anh ko tin, khẽ hừ nhẹ xoay người chạy về phòng thậm chí còn khoá cửa!

Lâm Hằng mắt chữ A mồm chữ O, Sở Ca nổi giận với anh sao.

Anh xoa xoa giữa mày, may mắn là anh xuyên tới đây, nếu là nguyên chủ nói không chừng đã đem thanh niên này đá ra ngoài, cho thủ hạ hung hăng lăn lộn.

Vốn dĩ anh tưởng rằng Sở Ca giận dỗi rất lâu, không ngờ rằng cùng ngày anh làm Sở Ca tức giận cậu đã chạy tới quấn lấy anh, còn tự mình xuống bếp nấu cơm cho anh

Không thể không nói, tay nghề của Sở Ca rất tốt.

Đối với một người vừa đẹp vừa hiền lành lương thiện làm sao có thể đem thiệt tình cho cặn bã Lâm Phong.

Không biết kiếp trước Lâm Phong giải cứu hệ Ngân Hà, hay là do Sở Ca xui xẻo tám đời.

Ăn cơm xong, Lâm Hằng chuẩn bị đi công ty mà Sở Ca cũng phải đi công ty, anh liền lái xe chở cậu cùng nhau đi làm. Hai người cũng trao đổi thông tin liên lạc với nhau.

Sở Ca rất là mừng rỡ cậu ngâm nga suốt dọc đường, nhưng khi gần đến nơi, cậu bắt đầu uể oải.

“Làm sao vậy?”

Sở Ca cắn môi nói: “ Gần đây ban nhạc của chúng tôi đang chuẩn bị ra mắt album.Tôi đang chọn bài hát nên hơi bận phải ở văn phòng rất nhiều ngày “

” Chuyện tốt nha!” Lâm Hành đỗ xe, ra hiệu cho cậu đeo khẩu trang, anh vừa xoay người, Sở Ca liền nhào vào lồng ngực của anh, giọng điệu đờ đẫn nói: “Vậy tôi không thể…. sống cùng với anh được ”

Lâm Hằng sợ có người đến bãi đỗ xe, muốn dắt cậu đi, lại bị cậu ôm chặt!

“Mấy ngày mà thôi, không có gì!”

“Chính là…. tôi rất nhớ ngài ”

“ Cậu có thể gọi điện thoại, gửi tin nhắn cho tôi!”

“ Vậy tooinrất nhớ rất nhớ ngài thì phải làm sao bây giờ! Nghĩ đến không thể phác gục (4) anh làm sao bây giờ!”

(4) 扑倒 [pū dào] – phốc đảo

1, té sấp

2, rơi xuống

Tui tra trên hanzi thì nó có 2 nghĩa này nhưng mà tui thấy ko hợp lắm nên QT như nào tui để nguyên vậy

“……” Sao anh chàng này lại có thể nói ra những lời nói này ಥ⁠‿⁠ಥ

“Nếu tôi rất nhớ rất nhớ ngài, ngài có thể tới thăm tôi ko?”

“Không được!” Lâm Hằng dứt khoát cự tuyệt.

Anh là Boss của giải trí Thiên Âm, Sở Ca là một nghệ sĩ nhỏ bé của công ty, nếu bị người khác phát hiện hai người ở bên nhau sẽ ảnh hưởng không tốt đến tiền đồ của Sở Ca.

Sở Ca không nghĩ tới chuyện này, chỉ nghĩ rằng Lâm Hằng sợ cậu quấn lấy, trong lòng có chút khổ sở.

” Thôi được rồi nhưng là tôi vẫn sẽ nhớ ngài.”

……

“Lần này các cậu nộp bài hát đều rất tốt đặc biệt là cậu – Sở Ca, tôi tính toán đem bài hát《 Lưu niên – 流年 đăng báo, để nó làm bài hát chủ đề của album ”

Ban nhạc MAX là ban nhạc mới ra mắt công chúng, có bốn thành viên, trong đó Sở Ca cùng Bạch Khê ( 白溪 – Bái xī) là người mới, Tô Cẩn ( 苏瑾 – Sū jǐn) cùng Lý Tuyên ( 李宣 – Lǐ xuān) trước kia từng ra mắt tuy nhiên 2 người lại không có tên tuổi gì, lần này xem như một lần nữa đóng gói.

Bốn người ở phương diện sáng tác âm nhạc đều oke, album ca nhạc từ bài hát mà bọn họ nộp lên mà đưa lựa chọn.

Mười bài hát trong Album, Sở Ca có 4 bài, trong đó một bài là bài hát chủ đề, mặt khác ba người là hai bài.

Đối Bạch Khê mà nói thì việc này không là gì, nhưng với tự cho rằng thiên phú âm nhạc không tồi là Tô Cẩn và Lý Tuyên liền rất hụt hẫng.

Đặc biệt là Tô Cẩn, hắn là người nộp bài hát nhiều nhất nhưng lại chỉ có 2 bài được duyệt.

“ Anh Trần, chuyện này không công bằng!”

Trần Song ( 陈双 – Chén shuāng) là quản lý của ban nhạc.

Đối mặt với sự chất vấn của Tô Cẩn, Trần Song thần sắc bình đạm (4) : “ Đây chỉ là bước đầu chọn lựa của tôi , sau đó sẽ nộp lên cho Boss bắt đầu sàng chọn kĩ lưỡng!”

(4) 平淡 [píngdàn] – bình đạm

bình thường; vô vị; nhạt nhẽo;

tầm thường (sự vật, văn chương),

giản đơn, bình đạm;

tầm thường;

lằng nhằng

Vd: 平淡无奇 /píng dàn wú qí /

tầm thường không có gì lạ.

Tuy nói như vậy nhưng ai trong số họ ai mà ko rõ Boss luôn để Trần Song lựa chọn, rốt cuộc người ta là người có nhiều năm kinh nghiệm trong công ty

” Những bài hát mà tôi lựa chọn không phải xem người đó như thế nào tôi chỉ xem đâu là bài hát có chất lượng tất nhiên nếu các cậu có ý kiến thì có thể bàn bạc cuyện này với tổng giám đốc!”

Trần Song nhàn nhạt (5) liếc Tô Cẩn một cái, sau đó cùng Sở Ca nói về ca khúc chủ đề.

(5) 淡淡 [ dàndàn] – đạm đạm

Lý Tuyên kéo Tô Cẩn – người đang tức giận đến phát run, muốn tiến lên cãi cọ: “Đừng gây rắc rối, nếu không sau này cậu sẽ làm gì nếu anh ấy gây khó dễ (6) cho cậu? ”

(6) 小鞋穿 [ Xiǎo xié chuān ] – tiểu hài xuyên

Đi đôi giày nhỏ

Lý Tuyên thở dài, không chút để ý nói: “ Lại nói tiếp, cái gọi là tổng giám đốc cũng chỉ là giả thôi, hiện tại chính là thiên hạ của Trần Song. Tuy nhiên, tôi nghe nói gần đây có một giám đốc mới, không biết liệu người này có vô tích sự như người phía trước ko! “

“ Giám đốc mới? ”

Nhìn bóng lưng của Trần Sảng và Sở Ca, Tô Cẩn nheo mắt lại, đột nhiên khóe môi hơi nhếch lên!

20:55 thứ 4 —+— 21/2/2024

Tui đọc lại thì thấy xưng hô ” tôi – anh ” hơi kỳ tại SC vs LH mới quen cộng thêm quan hệ giữa 2 người hiện tại nên tui đổi thành ” tôi – ngài ” nhee.