Tôi Yêu Chị Thì Có Sao Chứ

Chương 28: Quay trở về thủ đô



Nằm dưới Châu Mãn Kì co ro tay che đi một bên mang tai do hơi thở Băng Thiệu Huy liên tục hà vào, cả người Mãn Kì giờ đây nóng như đang nằm ở lò hoả, sinh nhật cô đã qua vào tháng ba trước đó tức hiện tại cô đủ 18 và có thể nhận thức được hành vi của mình

Riêng Băng Thiệu Huy thì khác, hành vi đang càn phá lí trí anh có, Châu Mãn Kì còn sót lại chút lương tâm vỗ nhẹ vào bã vai Băng Thiệu Huy phần nào trợ giúp anh tỉnh thức

"Cậu chưa đủ tuổi đâu, đừng có quậy"

Lời nhắc nhở cố tình lọt vào tai Thiệu Huy, anh ngã lưng thẳng tắp xuống nệm một cái ình khiến Mãn Kì vừa hú hồn vừa quan ngại.

Cơn lửa môi trường trao đổi chất bên trong có thể đã bị dập tắt, Châu Mãn Kì lắng nghe nhất cử nhất động hết sức yên lặng mãi mà chẳng hay Thiệu Huy động chạm

Anh cười thầm, đặt đỉnh đầu lên gối ôm ngắm cô thật lâu rồi trấn an

"Tôi sẽ không làm gì chị nếu chị chưa cho phép"

"Nếu tôi không cho phép mà cậu vẫn làm thì sao?"

"Lúc đó là lúc tôi bị điên rồi đó"

Ổn định từng nhịp thở hơn cô mới chợp mắt bởi ngủ trước Thiệu Huy chắc chắn anh sẽ làm gì cô mà xem

! ----------------!

Ngày thứ hai Châu Mãn Kì ôn tập củng cố kiến thức thiếu sót cho Băng Thiệu Huy

Ngày thứ ba bắt đầu vận dụng và thực hành vào bài tập

Ngày thứ 4 đọc hết những cách làm gọn hơn, một số câu nâng cao nhất định sẽ có trong bài thi

Ngày thứ 5 Thiệu Huy ra chiến trường

[! ]

Chờ điểm thi nhập trên máy mà lòng Châu Mãn Kì xao xuyến cực mạnh, cô không thi cũng không làm bài nhưng cái cô cần chính là con điểm thực sự của Băng Thiệu Huy, kết quả thi chính là sự hiện diện đằng sau của Châu Mãn Kì luôn yểm trợ suốt thời gian vừa qua

Châu Mãn Kì lấy hên liên tục chà sát lòng bàn tay lại với nhau nhưng chắc là do ưa sạch sẽ nên một lúc lại lau lên áo sơ mi Băng Thiệu Huy mặc trên người, giúp Mãn Kì mở laptop anh chẳng mấy mặn mà đến con điểm thi lắm bởi tuyệt nhiên bài do anh làm đều trúng tủ

"BĂNG THIỆU HUY!!!! LÀ HẠNG THỨ HAI TOÀN TRƯỜNG" Châu Mãn Kì không nhịn được sự vui sướng ôm lấy Băng Thiệu Huy cười chan chứa

Được Mãn Kì ôm nên hai con ngươi Thiệu Huy sáng rực, anh không ngờ cô chỉ vì một thứ hạng mà cô có thể kích động ôm chặt anh

Châu Vĩ Ánh đứng bên tủ lạnh, đặt chai nước lên bàn uống vẻ mặt cũng rất há hởn tự đắc vì cậu luôn luôn đứng thứ hạng nhất cho dù Băng Thiệu Huy có leo núi ghê đến đâu thì vẫn phải thua cậu một bậc

Từ lúc có điểm Châu Mãn Kì tươi tỉnh hẳn, một thanh thiếu niên ở thứ hạng thấp có thể càn quét đặt chân đến vị trí thứ hai toàn trường chỉ trong vài tháng, chẳng phải do Châu Mãn Kì dạy giỏi hay ghê gớm gì đâu mà là Băng Thiệu Huy đích thị là một nhân tài

Ở thủ đô, bố có báo Châu Mãn Kì hè này về để thăm bố nhân tiện lấy một số hồ sơ còn dư trước khi nhập học ở thành phố khác, mẹ Mãn Ánh biết chuyện liền kèm cựa thêm Châu Ánh Vĩ và Băng Thiệu Huy theo chung

Do vậy nên lễ tổng kết cuối năm vắng mặt người đứng đầu và người đứng thứ hai, phu nhân Băng không lấy nó làm phiền hà mà còn rất tán thành khi nhắc về chuyện ngao du tại thủ đô

Lần trước có mặt Tô Nhược Lam không nhìn cũng biết Châu Mãn Kì đã phải chịu thiệt thòi vì thế với tư cách là mẹ chồng tương lai bà nên bù đắp lại thật nhiều.