[Tổng] Sổ Tay Tu Luyện Của Đại Sư Chia Tay

Chương 4: ️



Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa kính chiếu vào trên mặt bàn, giao diện trong suốt trong không khí bày biện ra một loại cảm giác hư ảo.

Mirai Ritsu ngồi ngay ngắn tại chỗ, nhìn trên giao diện vô cùng kỹ càng tỉ mỉ hiện lên tin tức cơ bản cùng người quen của Shinsou Hitoshi, bên cạnh còn có hình chiếu toàn thân.

Quan trọng nhất chính là trên đó có biểu hiện tiến độ công lược — — kỳ kết giao ( 17%).

Cô nghĩ nghĩ tình huống khi nãy.

Là bởi vì mình nghĩ đến Shinsou Hitoshi nên đột nhiên xuất hiện......

Vậy thì......

Mirai Ritsu trong lòng mặc niệm — — Dazai Osamu.

Giao diện nháy mắt thay đổi thành Dazai Osamu.

Tiến độ công lược của đối phương đồng dạng biểu hiện kỳ kết giao ( 1%).

Mirai Ritsu lập tức đem thông tin của các đối tượng công lược trong danh bạ đều xem qua từng cái.

Phát hiện toàn bộ nhân vật đã công lược đều biểu hiện trong kết giao.

Độ hảo cảm của game chia thành năm giai đoạn.

Kỳ bạn tốt — — Kỳ tâm động — — Kỳ ái muội — — Kỳ kết giao — —???

Một giai đoạn cuối cùng cô trước mắt còn chưa mở được, tìm không thấy phương pháp công lược, cho nên tạm thời không biết.

Mirai Ritsu lại mân mê hệ thống này một chút.

Phát hiện nó không những có thể bày ra tư liệu nhân vật, mà còn có thể biểu hiện tình hình cụ thể và tỉ mỉ của vật phẩm.

Tỷ như pudding trên bàn.

[ Quà của Kise Ryouta — — pudding caramel ( tiệm bánh ngọt mộng chi). ]

Trầm tư trong chốc lát, tuy rằng không thích ra cửa, nhưng Mirai Ritsu vẫn thay quần áo đi đường.

Cần xác nhận một chút, cái hệ thống này chỉ có thể tuần tra tư liệu của nhân vật công lược hay mọi người đều có thể tra.

Vì thế, nửa giờ sau, cô ngồi trên ghế dài ở công viên.

Nhìn đám người cách đó không xa.

Trải qua thí nghiệm phát hiện, hệ thống cũng không phải chỉ có thể tuần tra tư liệu của nhân vật công lược, mà là tư liệu tất cả mọi người trong phạm vi tầm mắt của cô.

Mirai Ritsu cảm thấy với năng lực này cô có thể đi làm tình báo lái buôn.

“Meo ô ô......”

Sau khi Mirai Ritsu nghe được âm thanh mèo kêu non nớt mới chú ý tới mèo con đang chuyển động bên chân mình.

Nhưng mà cô cũng không có đồ ăn.

Nhìn mèo con màu quýt đôi mắt ướt sũng, nghe nó làm nũng mềm như bông mà kêu với chính mình, Mirai Ritsu cảm giác có chút đi không nổi, cô cũng không phải là miêu khống, mà chỉ là cái mao nhung khống.

Đại khái là thấy cô vô hại, bên cạnh lại lần lượt chui ra vài con mèo màu sắc và hoa văn không đồng nhất, cái đuôi xù xù thỉnh thoảng cọ trên cẳng chân của cô.

Cô có thể sờ sờ chúng nó không?

Nhưng không cho đồ ăn liền sờ có thể có một loại cảm giác chơi không trả tiền hay không?

Thời điểm Aizawa Shouta đi vào công viên liền nhìn thấy địa phương hắn thường ngày cho mèo ăn có một thiếu nữ quen mắt ngồi lẻ loi trơ trọi, nhóm mèo mình cho ăn rất lâu mới quen thuộc lên nhiệt tình vây quanh cô kêu meo meo, nhưng nhìn bộ dáng xoắn xuýt khó xử lại không nỡ đi của cô hiển nhiên là không có mang theo thức ăn cho mèo.

Nói thật là ở bên ngoài nhìn thấy đối phương là chuyện khiến người ta rất kinh ngạc, hắn biết theo tính cách có thể không ra khỏi cửa liền tuyệt không đi ra của người này, khẳng định là có việc không thể không ra cửa.

Nhưng mà hiện tại lại chỉ ngồi ở công viên.

“Ritsu.”

Nghe được tên của mình Mirai Ritsu theo bản năng ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy một nam nhân tóc đen uể oải ỉu xìu đi về phía cô.

Tóc đen hơi dài của đối phương tùy ý xoã trên vai, băng vải quấn quanh cổ hơi che khuất cái cằm có chút râu.

Aizawa Shouta, nhân vật chưa công lược.

Giáo sư khoa anh hùng của trường cao trung U.A, tuy rằng là người hệ suy sút nhưng cực kỳ có tâm trách nhiệm.

“Chào ngài.”

Mirai Ritsu lập tức đứng dậy khô cằn chào hỏi.

Vì cái gì chỉ là ra khỏi cửa cũng có thể nhìn thấy nhân vật công lược!

May mắn người này còn chưa có công lược xong.

Aizawa Shouta đứng yên ở một bên, mắt đen lười biếng chỉ dừng lại trên người cô một cái chớp mắt liền chuyển hướng đến nhóm mèo trên mặt đất.

“Không cần dùng kính ngữ với tôi.”

Hắn ý bảo đối phương một chút sau đó ngồi xổm xuống, xé gói cá khô nhỏ mang theo.

Sau khi thiếu nữ chần chờ cũng đồng dạng ngồi xổm xuống, đưa qua một túi thức ăn cho mèo trong tay.

Bên tai vang lên tiếng ‘ Cảm ơn ’ nhỏ, nhìn bộ dáng có vẻ co quắp của cô, Aizawa Shouta vừa cho mèo ăn, thỉnh thoảng sờ sờ đầu của những tiểu khả ái này hoặc gãi cằm chúng nó, vừa không chút để ý mà nghĩ — —

Hắn tự nhận là thái độ ở chung với thiếu nữ đều tương đối ôn hoà, nhưng không biết vì sao đối phương luôn là một bộ tùy thời sẽ bị dạy bảo bộ dáng khẩn trương.

Là vấn đề tuổi tác hay là vấn đề về hình tượng của mình?

Mirai Ritsu vừa dùng thức ăn cho mèo Aizawa Shouta hữu nghị đưa qua lấy lòng những nhóc con này, vừa lại bởi vì người xa lạ bên cạnh mà có cảm giác dày vò.

Băng hoả lưỡng trọng thiên.

Khi thiếu nữ buồn rầu không biết có nên tùy tiện nói cái đề tài để đánh vỡ trầm mặc hay không, Aizawa Shouta mở miệng: “Nghe nói em không định tham gia đại hội thể thao?”

Mirai Ritsu thật cẩn thận giương mắt nhìn nam nhân tóc đen một chút, đối phương vẫn là bộ dáng rủ mắt mệt mỏi như cũ, điều này làm cô cảm giác có hơi chút thả lỏng.

“Ừm, dù sao tố chất thân thể của em có chút kém.”

Là cái loại 800m cũng có thể nằm liệt thành một con cá chết.

“Ừ.” Aizawa Shouta tùy ý lên tiếng sau đó tiếp tục nói, “Ngày thường hơi rèn luyện thân thể một chút đi, tố chất thân thể của em cũng không phải kém bình thường.”

Mirai Ritsu:......

Không chút lưu tình mà nói ra a người này.

Nhưng mà rèn luyện thân thể là không có khả năng, cả đời này cũng không thể.

“Còn có mặc dù tôi là khoa anh hùng, nhưng có vấn đề gì cũng có thể tùy thời tìm tôi.”

Mirai Ritsu ngoan ngoãn đáp: “Được, cảm ơn ngài.”

Aizawa Shouta không tiếng động thở dài trong lòng.

Tuy rằng đã nói qua không cần dùng kính ngữ, nhưng đối phương vẫn giống như trước đây.

“Cho nên, gần đây có gặp phải phiền toái gì không?”

Mirai Ritsu mờ mịt một chút.

Đối phương thần sắc bình thản nhìn chính mình, cũng không có lực áp bách.

Cô trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhẹ giọng nói: “...... Không có.”

Aizawa Shouta dời đi ánh mắt tiếp tục chuyên chú cho mèo ăn: “Biểu tình của em cũng không phải là bộ dáng không có việc gì.”

“Chẳng qua nếu không muốn nói tôi cũng không ép em.”

Hắn lại vuốt mèo trong chốc lát, sau đó đứng lên nói: “Vẫn là câu nói kia, có việc tùy thời có thể tìm tôi.”

Sau khi đối phương rời đi, Mirai Ritsu nhéo thức ăn cho mèo trong tay, duy trì tư thế ôm đầu gối không nhúc nhích.

Đã không phải là nhân vật công lược, vẫn là không cần kéo vào đi.

Sau khi cho mèo ăn xong, Mirai Ritsu nhìn thời gian trên điện thoại một chút, chuẩn bị trở về.

Lúc này trong nhóm đột nhiên nhảy ra mấy tin nhắn.

[ Luyến ái phòng nhỏ ] là cái quỷ gì?

Mirai Ritsu phi thường khẳng định bản thân không có tham gia cái nhóm này.

Không biết vì sao luôn có một loại dự cảm không tốt.

Sẽ không phải lại là điện thoại của mình trưởng thành tự động tham gia vào chứ.

[ Luyến ái phòng nhỏ ] — —

[ Hoàn mỹ bắt chước: bạn gái nói muốn chia tay làm sao bây giờ? ]

[ Pikachu: Tôi vô pháp kiến nghị cho cậu, tôi cùng bạn gái của tôi tình cảm luôn rất tốt, cho tới bây giờ chưa có cãi nhau qua ha ha ha. ]

[ Sushi bóng chày: Ngô, tôi cũng vậy, tuy rằng là yêu xa với bạn gái, nhưng mà cũng chưa từng cãi nhau qua, em ấy vẫn luôn thực hiểu chuyện săn sóc. ]

[ Hoàn mỹ bắt chước: Không có cãi nhau a, ngày hôm qua vẫn thật tốt, hôm nay thời điểm đi qua nhà em ấy chơi đột nhiên nói muốn chia tay. ]

[ Sushi bóng chày: Một chút manh mối cũng không có sao? Chính mình có làm sai cái gì không? ]

[ Hoàn mỹ bắt chước:...... Hôm nay khi đi qua nhà em ấy có nhìn thấy một bàn đồ ăn, vừa nhìn đã biết không phải thức ăn đặt bên ngoài. ]

[ Pikachu:??? ]

[ Hoàn mỹ bắt chước: Cái kia, chính là, bạn gái của tôi hoàn toàn không biết nấu cơm, sống một mình, theo tôi biết, cũng không có bạn bè nữ đặc biệt thân thiết...... ]

[ Bộc sát vương: Mày là đồ ngu hả? Đây rõ ràng là đối phương trồng cỏ trên đầu mày rồi! ]

[ Hoàn mỹ bắt chước:...... Khó chịu QAQ. ]

[ Tái ông mất ngựa: Mặc dù thực đồng tình với cậu...... Nhưng mà, cậu soi soi gương, nhìn xem có xanh chưa. ]

[ Pikachu: Xanh rồi đi. ]

[ Sushi bóng chày: Xanh rồi đó. ]

[ Hoàn mỹ bắt chước: Nhưng tôi quả nhiên vẫn không muốn chia tay, nếu là các cậu thì sẽ làm như thế nào? ]

[ Pikachu: Tôi cùng bạn gái tình cảm tốt như vậy, không có khả năng nha. ]

[ Sushi bóng chày: Bạn gái của tôi rất hướng nội, tương đối trạch, vòng giao tiếp rất nhỏ, cũng không có khả năng nha. ]

[ Hoàn mỹ bắt chước: Bạn gái tôi cũng vậy, nhưng hiện tại lại xảy ra chuyện này. ]

[ Tái ông mất ngựa: Nếu không cùng bạn gái cậu khai thành công bố nói một chút? ]

[ Hoàn mỹ bắt chước: Tôi sợ đối phương vừa lúc trực tiếp chia tay. ]

[ Pikachu: Thích bạn gái của cậu như vậy à, nhưng mà suy nghĩ một chút cũng có thể lý giải, nếu là tôi thì...... Không bạn gái của tôi chắc chắn sẽ không như vậy. ]

[ Sushi bóng chày: Bộc sát vương sao lại không nói chuyện? Cậu cảm thấy như thế nào? ]

— — Thông báo: Bộc sát vương đã offline.

[ Pikachu: A, tại sao lại offline rồi? ]

[ Tái ông mất ngựa: Lại nói tiếp, hắn cũng có bạn gái a. ]

[ Mì soba:......? ]

[ Pikachu: Nga nga mì soba cậu online rồi, chúng tôi đang nói về chuyện bạn gái, có thể lướt lịch sử trò chuyện một chút, thật là quá đáng thương. ]

[ Mì soba: Tốt cảm ơn. ]

[ Sushi bóng chày: Mà, có cảm giác bạn gái của chúng ta có điểm tương tự đó ha ha ha. ]

[ Tái ông mất ngựa: Cậu vừa nói như vậy, giống như đích xác...... ]

Mirai Ritsu:......

Mirai Ritsu che ngực lại cảm giác chính mình sắp ngất.

Cô phát hiện mình là chủ nhóm của cái nhóm này.

Trong nhóm thêm cô nữa là 51 người.

Mà mấu chốt nhất chính là, những biệt danh quen thuộc này, cùng với bọn họ giống như đã từng quen biết bạn gái tương tự......

Cô cảm giác trước mắt biến thành màu đen, liên hoàn tai nạn giao thông phảng phất như đang vẫy tay với cô.

Cô nhớ tới, luyến ái phòng nhỏ còn không phải là sách tranh thu thập tên nhân vật trong cái phá game kia sao!