Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1175



“Alo! A Trầm là tôi!” Giọng nói của Hoắc Kỳ Ngang có chút khàn, xưng hô giống cách gọi năm đó.

Trầm Duệ ở đầu dây bên kia trầm mặc vài iây, giây, dùng một giọng cực kỳ xa lạ nói chuyện: “Ngài phó tổng thống tìm tôi có chuyện gì vậy?”

*A Trầm, tôi muốn biết Kỷ An Tâm năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Cô ấy cùng ai sinh ra đứa bé kia.” Hoắc Kỳ Ngang cảm thấy đau lòng khi đề cập đến chuyện này.

Thời gian đứa bé này sinh ra tuyệt đối không phải thời gian cuối cùng mà bọn họ làm tối hôm đó, chỉ có thể là Kỷ An Tâm cùng người đàn ông khác sinh ra.

“Ò, anh hỏi cái này còn có ý nghĩa gì nữa không? An Tâm đã có được cuộc sống của bản thân cô ấy, anh tránh xa cô ấy ra một chút!” Giọng nói của Trầm Duệ mang theo chút cảnh cáo.

“Nói cho tôi biết sau khi các người rời đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Tôi không có gì để nói cả, mong phó tổng thống đừng gọi điện cho tôi nữa.” Trầm Duệ ở đầu bên kia nói xong liền ngắt máy.

Buổi tối trong căn phòng yên tĩnh, Kỷ An Tâm vừa tắm cho con gái, vừa thay cô bé sấy mái tóc mềm mại, nhìn từ sườn mặt của con gái có một đường cong rất hoàn mỹ, quả thực có đến bảy phần giống với Hoắc Kỳ Ngang.

Trái tim Kỷ An Tâm thắt lại, nhớ đến hình ảnh chiều hôm nay anh xuất hiện ở trong lớp học của con gái, cùng con gái nói chuyện.

Không được, sau này tuyệt đối không thể để cho Hoắc Kỳ Ngang lại gần con gái cô nữa, dù sao sau khi cô sinh con bé, chỉ có thể ngụy tạo thời gian sinh ba tháng, nếu như Hoắc Kỳ Ngang có lòng muốn biết được cô sinh con ở đâu.

Vậy thì chắc chắn còn có thể tra ra được thêm một ít manh mối nữa.

Hiện tại, thân phận của anh là phó tổng thống đáng quý của đất nước này, anh có đủ năng lực để làm những gì mình muốn.

Kỷ An Tâm nhìn con gái đang cầm đồ chơi lộ ra dáng vẻ ngây ngô, trái tim cô vừa mềm mại vừa chua xót, cô thật sự không cố ý khiến cho con gái mình không có ba.

Chỉ là, người ba này nhận lại cũng chỉ đem đến thương tổn cho con gái, đặc biệt là người Hoắc gia, sao cô có thể nhẫn tâm để con gái trở về ngôi nhà vô tình như vậy đây?

Trong lòng cô càng quyết tâm hơn, nhất định phải bảo vệ con gái đến cùng, không thể để người Hoắc gia phát hiện ra thân phận của con gái.

“Mẹ ơi, con rất thích chú đẹp trai hôm nay al” Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu không đầu không đuôi nói ra câu này.

Kỷ An Tâm chải đầu cho cô bé, động tác dừng lại vài giây: “Con nói cái gì? Chú đẹp trai nào?”

“Chính là cái chú đẹp trai mà hôm nay nói chuyện cùng con ở lớp ý ạ!” Vẻ mặt chân thật của cô bé nói với cô.

“Hiểu Hiểu, nghe lời mẹ, sau này không được nói chuyện với người lạ nữa có được không? Như vậy sẽ rất là nguy hiểm.”

“Chú ấy không phải người xấu.” Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu nhắn mạnh nói.

“Sao con biết được chú ấy không phải người xấu? Người xấu không nhất định có một khuôn mặt xấu, người xấu cũng có bộ dạng đẹp đó.” Kỷ An Tâm nhẫn nại dạy cho con gái.

“Nhưng mà… nhưng mà chú đẹp trai đó tuyệt đối không phải người xấu.” Ánh mắt của bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu rất kiên định nhìn mẹ, như thể cô bé rất chắn chắn.

Trong lòng cô càng thêm phức tạp, chẳng lẽ ba con là như này sao? Cho dù cô có bôi xấu Hoắc Kỳ Ngang như thế nào, trong lòng con gái vẫn khẳng định anh là người tốt hay sao?

“Ngoan, nghe lời mẹ, tóm lại là không được nói chuyện với người lạ nữa.”

“Mẹ, không phải là mẹ quen chú đẹp trai sao? Mọi người là bạn bè mà.” Cô bé chớp mắt hỏi.

“Không phải, mẹ không quen chú ấy.” Kỷ An Tâm phủ nhận với tốc độ cực nhanh.

“Nhưng là lần trước con nhìn thấy mọi người đứng bên ngoài xe nói chuyện.”

“Chú ấy lạc đường nên hỏi đường mẹ.” Kỷ An Tâm trả lời con gái, cô nhất định phải để con gái hiểu rõ để sau này không tiếp cận cùng với Hoắc Kỳ Ngang nữa.

Buổi tối, nhìn con gái bên cạnh ngủ say, Kỷ An Tâm lại mắt ngủ, trong đầu lại ùa về một số kí ức cũ, trong kí ức, tất cả mọi thứ của cô và người đàn ông đó giống như vừa mới xảy ra ngày hôm qua, vừa xa lạ cũng vừa rõ ràng.

Đã từng yêu anh hết mình, ở bên cạnh anh, giờ đây quá khứ cũng đã tan tành mây khói.

Cô vẫn còn nhớ anh từng ở trước mặt cô cam đoan, nhất định sẽ khiến cho người nhà anh tiếp nhận cô, cho dù người nhà anh không tiếp nhận cô thì anh cũng sẽ cùng cô rời khỏi, đi đến một thành phố xa lạ, nơi mà không ai tìm thấy bọn họ để sinh sống, chọn một thị trần đẹp như mơ để trải qua cuộc đời này.