Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 420



Nhưng Hình Liệt Hàn không dám nói với cô, năm đó anh suýt chút nữa đã cầu hôn Nghê Yên thành công, anh gần như đã đính hôn với cô ta.

Bởi vì lúc đó anh còn rất trẻ, còn chưa có đủ lý trí và chưa trưởng thành, đương nhiên anh không biết được mọi chuyện sẽ thay đổi về sau, lại càng không đoán trước được sẽ có một người phụ nữ sinh con cho anh, còn xuất hiện trước mặt anh, Và càng ngày càng thu hút anh.

Đường Tư Vũ mím môi cười một tiếng, nhón chân lên kéo tay anh xuống: “Được, em tin anh, còn gì nữa không? Anh chỉ muốn nói chuyện này với em thôi sao?”

“Cô ta tên là Nghê Yên, hôm nay cô ta xuất hiện trước mặt anh với tư cách là người phụ trách đối tác, trước đây anh không biết công ty này là của cô ta, vì vậy nên đã ký một hợp đồng hợp tác.”

Đường Tư Vũ nghe đến đây, là một người phụ nữ nhạy cảm, cô biết thừa Nghê Yên đây là đang muốn trở về bên cạnh anh đề nối lại tình xưal “Năm đó tại sao hai người lại chia tay?

Chẳng lẽ anh không thích cô ta nữa sao?”

Đường Tư Vũ càng tò mò năm đó bọn họ yêu nhau đến mức nào.

Đây chính là điều mà Hình Liệt Hàn không muốn nói với cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô, trái tim Đường Tư Vũ hơi nghẹn lại, hành động của anh khiến cô cảm nhận được anh đã từng rất yêu Nghê Yên.

“Anh thích cô ta, năm đó anh hai mươi mốt tuổi, anh nghĩ rằng cô ta chính là người phụ nữ mà mình mong muốn, vì vậy nên anh đã chuẩn bị cầu hôn cô ấy… nhưng khi đang cầu hôn, cô ta đột nhiên chia tay anh, rồi trở về đất nước của mình, gia tộc của mình, từ đó bọn anh không còn gặp nhau nữa.”

Trái tim của Đường Tư Vũ vẫn buồn rầu, đau đớn, giống như có một bàn tay hung hăng bóp chặt cô, hoá ra anh đã từng yêu một người phụ nữ khác đến như vậy, mặc dù cô không có tư cách ghen tuông với một người phụ nữ trong quá khứ.

Nhưng theo bản năng, trong lòng cô vẫn rất khó chịu.

Hình Liệt Hàn trông thấy sắc mặt khó coi của cô thì vội vàng vươn tay ôm lấy cô vào lòng: “Trong lòng cảm thấy không thoải mái sao?”

“Không có!”

Đường Tư Vũ rầu rĩ trả lời.

Hình Liệt Hàn cười khổ, vuốt ve mái tóc dài của cô, nói: “Anh biết nói ra điều này sẽ làm tổn thương em, nhưng anh không muốn sau này em sẽ hiểu lầm anh, vì vậy anh tự nguyện kể cho em nghe chuyện này, anh sợ Nghê Yên sẽ tìm đến em rồi kể cho em nghe theo kiểu khác.”

“Tại sao cô ta lại tìm em?” Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn anh.

“Bởi vì cô ta muốn quay lại với anh, nhưng anh đã không còn tình cảm với cô ta nữa rồi, bởi vì bây giờ trong tim anh chỉ có duy nhất một người phụ nữ, đó chính là em.” Hình Liệt Hàn nói xong, đôi môi mỏng in dấu lên môi của cô đầy yêu thương.

Cảm nhận được đôi môi mềm mại của cô, anh muốn tiến sâu thêm một chút nhưng lại không dám.

Bởi vì nếu như anh hôn cô, đồng nghĩa với việc trong lòng anh đang có cảm giác tội lỗi, sẽ khiến cô hiểu lầm rằng trong lòng anh còn có một người khác.

Chỉ hôn nhẹ một chút là được rồi.

Nếu là trước kia, Đường Tư Vũ có lẽ sẽ hoài nghỉ lời anh nói, nhưng bây giờ, cô lại tin tưởng anh, bởi vì những gì người đàn ông này làm vì cô, đều chứng minh rằng trong lòng anh rất yêu cô, và không vì cái gì khác, mà vì hai bọn họ còn có một đứa con chung.

Mà Hình Liệt Hàn rất yêu con trai, chỉ riêng lý do này thôi cũng đủ để cô tin tưởng vào anh.

“Em có tin anh không?” Hình Liệt Hàn vừa thất vọng đau khổ lại vừa bồn chồn trong lòng, bởi vì Đường Tư Vũ đã từ chối anh rất lâu, từ chối đến mức anh không còn tự tin vào bản thân mình nữa.

Có thể nói, tất cả sự tự tin của Hình Liệt Hàn đều bị Đường Tư Vũ dập tắt, điều này làm anh thường nghi ngờ rằng sự nam tính của mình có phải đã biến mắt rồi hay không.

Đường Tư Vũ nhìn anh chằm chằm, cô gật đầu: “Em tin anh.”

Sợi dây đang thắt chặt trái tim của Hình Liệt Hàn như được buông lỏng, anh hỏi lại một lần nữa để chắc chắn: “Em thực sự tin tưởng anh sao?”

“Sáu năm trước chúng ta chưa quen biết nhau, hơn nữa em và Mộ Phi cũng từng có một thời gian tình cảm, nên rất công bằng!”

Đường Tư Vũ cười.

Lần này sắc mặt Hình Liệt Hàn khó coi hẳn đi, anh tức giận bóp nhẹ chóp mũi cô một chút: “Vậy em nói cho anh biết, em và anh ta phát triển đến mức độ nào rồi?”

Trước đây đều là do anh độc đoán uy hiếp cô nói ra, nhưng bây giờ anh muốn cô chủ động nói cho anh biết, thật lòng anh rất quan tâm, cũng rất đề ý.

Đường Tư Vũ nghĩ ngợi một lúc, sau đó nói: “Hôn bằng miệng.”

Lần này, khuôn mặt của người đàn ông nào đó còn đen xì hơn màn đêm: “Hôn tới trình độ nào? Anh ta vươn đầu lưỡi ra sao?”

Lúc này, gương mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ trong bóng tối dần đỏ bừng lên, cô lườm anh một cái, cũng chỉ có người đàn ông này mới làm như vậy, năm đó Mộ Phi vẫn rất quân tử, mặc dù cuối cùng kết thúc như vậy nhưng Mộ Phi chưa từng đối xử tệ với cô, bây giờ nhớ tới, cô cũng rất cảm kích nhân phẩm quân tử khi đó của anh.

Hình Liệt Hàn thấy cô không nói thì cho rằng suy nghĩ của mình đã đúng, anh tức giận nâng cằm của cô lên, trực tiếp trừng phạt cô bằng một nụ hôn hung hăng, mà lần này, người đàn ông này như muốn tẩy đi tất cả hơi thở của người đàn ông khác trong miệng cô.