Tổng Tài, Anh Quá Bá Đạo Rồi!

Chương 181: Đề phòng



Ngày hôm sau, Tô Lam đi làm với đôi mắt gấu trúc.

“Chị Tô, tối qua ngủ không ngon à? Vành mắt đen quá.” Lúc công việc nhàn hạ, Tiểu Lý dùng chân đẩy chân ghế đến trước mặt Tô Lam.

Lúc này Tô Lam vẫn chìm trong ác mộng tối qua, lúc làm việc vẫn luôn mất tập trung.

Nghe Tiểu Lý nói, Tô Lam vội sờ mặt mình, miễn cưỡng cười nói: “Tối qua mất ngủ.”

“Chị không có bạn trai, sao lại mất ngủ?” Tiểu Lý cười cười, trêu chọc.

“Chị lo lắng việc không có bạn trai mới mất ngủ đấy được chưa?” Tô Lam chỉ có thể cười đùa hùa theo cô ấy. Lúc này, Tiểu Lý đỡ cằm nhìn trần nhà, sau đó lại nhìn đồng nghiệp xung quanh đang cúi đầu bộn rộn, bèn dựa đến gần Tô Lam một chút, khẽ nói: “Hình như luật sư Quan của Giang Châu rất ân cần với chị, cách ngày không không đến thăm chị thì gửi đồ cho chị, em thấy trăm phần trăm là anh ấy có ý với chị!”

Lúc Quan Khởi Kỳ đến Thanh Sơn, anh thật sự đã đón cô hai lần ở cổng công ty, với lại cũng gửi đặc sản qua mấy lần.

Nghe vậy, Tô Lam vội thanh minh: “Anh ấy chỉ tiện đường đến Thanh Sơn làm việc mà thôi, chẳng phải chị và anh ấy là đồng hương sao?”

Tiểu Lý bất giác trợn trắng mắt: “Đồng hương thì nhiều, nhưng không biết người từ Giang Châu đến Thanh Sơn được bao nhiêu, cũng không thấy luật sư Quan quan tâm ai như vậy!”

“Trêu chị thì được, nhưng đừng lôi luật sự Quan người ta vào, để người khác hiểu lầm sẽ ảnh hưởng đến chuyện hôn nhân sau này của người ta, vậy thì không hay.” Tô Lam mím môi cười, chỉ có thể nói vậy.

Sau đó, Tiểu Lý lại đè thấp giọng, nói thật khẽ: “Nhưng tổng giám đốc Giang vô cùng coi trọng luật sư Quan, gần đây chị ấy đang ghen với chị, chị cẩn thận!”

Nghe câu này, Tô Lam chợt sững sờ!

“Em nói tổng giám đốc Giang có ý với luật sư Quan?” Tô Lam tò mò hỏi.

Giang Mỹ Uyển là người tuyệt đẹp, với lại sự nghiệp cũng thành công, tuy cô đến công ty kế toán Giang Mỹ Uyển không lâu, nhưng Tô Lam cũng biết đàn ông theo đuổi Giang Mỹ Uyển không một trăm cũng tám chục, có điều cô ta không để ý ai cả.

Tô Lam vẫn tưởng tiêu chuẩn của Giang Mỹ Uyển cao hơn đầu, người thường vốn không lọt nổi vào mắt, chẳng lẽ cô ta có ý với Quan Khởi Kỳ?

“Người cả công ty kế toán đều nhìn ra, chị lại không biết? Chị làm việc quá chăm chỉ rồi, chẳng để ý chuyện xung quanh gì cả.” Tiểu Lý cười trêu.

Tô Lam cúi đầu suy nghĩ, hình như mỗi lần Giang Mỹ Uyển nhìn Quan Khởi Kỳ đều hơi khác bình thường.

Cô vẫn nghĩ bọn họ là bạn tốt, thì ra là Giang Mỹ Uyển yêu thầm Quan Khởi Kỳ, có điều chắc chắn Quan Khởi Kỳ không có ý như vậy với Giang Mỹ Uyển.

Lúc này, trong lòng Tô Lam hơi phiền.

Cô lại vô thức đắc tội với bà chủ rồi. Người thông minh như Giang Mỹ Uyển, chắc chắn có thể nhìn ra được Quan Khởi Kỳ có ý với mình.

Nghĩ nghĩ cô thấy chán chường, bây giờ Giang Mỹ Uyển là bà chủ của mình, vả lại ngày nào cô cũng phải gặp Giang Mỹ Uyển, mà Giang Mỹ Uyển lại yêu thầm Quan Khởi Kỳ.

Sao mối quan hệ này phức tạp như vậy? Mấy năm nay công việc của cô không thuận lợi, năm lần bảy lượt không hợp với sếp. Sau đó Tiểu Lý lại lộ tin tức: “Có một khoảng thời gian vào hai năm trước, tổng giám đốc Giang và luật sư Quan rất thân thiết, thỉnh thoảng luật sư Quan lại đến Thanh Sơn thăm tổng giám đốc Giang, lúc đó tổng giám đốc Giang mặt mày rạng rỡ, dáng vẻ như thiếu nữ hồi xuân, nhưng đáng tiếc, cảnh đẹp không dài lâu, sau một hai tháng, hình như luật sư Quan cũng không đến nữa, tinh thần tổng giám đốc Giang sa sút một quãng thời gian!”

“Vậy có phải chị sắp thành kẻ thù giả tưởng của tổng giám đốc Giang rồi không?” Tô Lam hơi chán chường nói. Lúc này Tiểu Lý an ủi Tô Lam: “Chị yên tâm, tuy tổng giám đốc Giang là phụ nữ, nhưng lòng dạ rộng rãi, không nhỏ nhen như phụ nữ bình thường đâu, nếu không chị ấy cũng không thể chống đỡ cục diện lớn như vậy, chị chỉ cẩn làm tốt việc của mình là được. Có điều bản thân chị phải nắm chắc, nếu thích luật sư Quan thì không cần kiêng nể, hạnh phúc cùng anh ấy là được, dù sao anh ấy cũng là rùa vàng, nếu chị có thể câu được anh ấy, sau này tìm được hậu thuẫn lâu dài, nào cần ra ngoài làm việc cực khổ? Nếu chị không có ý với anh ấy thì tránh xa chút, tránh đến lúc đó trở thành bia đỡ đạn!”

Nghe Tiểu Lý nói xong, Tô Lam gật đầu.

Cô đã đang tránh rồi biết chưa? Nhưng không thể cắt đứt được nhỉ?

Lúc này, Giang Mỹ Uyển cầm tài liệu đi vào.

Thấy Giang Mỹ Uyển, Tô Lam vội nắm bắt cơ hội, đứng dậy: “Tổng giám đốc Giang?”

“Có chuyện gì?” Giang Mỹ Uyển chợt dừng bước, thắc mắc nhìn Tô Lam.

“À, là vầy, bây giờ nhà tôi thuê đến hạn rồi, tôi muốn chuyển đến ký túc xá của công ty.” Tô Lam mỉm cười nói với Giang Mỹ Uyển.

Đây là quyết định cô đưa ra sau khi suy nghĩ cả đêm qua, công ty kế toán Giang Mỹ Uyển có chuẩn bị ký túc xá cho nhân viên nhà xa, bốn người một phòng, nhà vệ sinh riêng, môi trường rất tốt.

Vì lúc Tô Lam tìm được công việc này đã thuê căn phòng hiện tại rồi, vả lại đã trả tiền thuê một năm, nên không đến ký túc xá nhân viên.

Trải qua chuyện đêm qua, chợt Tô Lam rất sợ, sợ Quan Triều Viễn lại đến quý quấy rối mình, một mình cô ở đó vốn chống đỡ không nổi.

Nếu cô ở ký túc xá cho nhân viên, bốn người một phòng, thách anh cũng không dám làm loạn.

Nên cô định sáng nay báo với Giang Mỹ Uyển, sau đó, hôm nay tan làm sẽ chuyển nhà, tối qua cô đã thu dọn hành lý của mình xong rồi.

Giang Mỹ Uyển nghe vậy, cười nói: “Được, ký túc xá nhân viên của chúng ta vẫn còn mấy chỗ trống, cô muốn chuyển đến lúc nào cũng được.”

“Cảm ơn tổng giám đốc Giang.” Nghe Giang Mỹ Uyển đồng ý, Tô Lam cười cười cảm ơn.

“Không cần cảm ơn, đây là phúc lợi công ty cung cấp cho mọi người, làm việc đi.” Giang Mỹ Uyển nói xong thì quay người vào phòng làm việc của mình.

Sau khi Giang Mỹ Uyển đi, Tô Lam ngồi xuống ghế của mình.

Tiểu Lý vội cười nói: “Chị Tô, chị muốn ở cùng tụi em à?”

“Phải.” Tô Lam cười, gật đầu. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Xấu Chồng Mù
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Thiên Cổ Phong Lưu Trong Một Nụ Cười
4. Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật
=====================================

“Tốt quá, luật sư Quan gửi nhiều đặc sản địa phương cho chị như thế, em cũng có thể đỡ thèm rồi.” Tiểu Lý cười điên cuồng, nói.

“Vẫn ăn à, béo thêm nữa là không gả được đâu.” Tô Lam trêu.

Tiểu Lý cúi đầu nhìn thân hình beo béo của mình, bất giác bĩu môi: “Thật không biết nói chuyện.” Nói xong quay đầu làm việc.

Tô Lam lắc đầu cười cười.

Sau khi tan làm, Tô Lam vội vàng về phòng thuê lấy hành lý, không dám ở lại nữa, bắt xe đến ký túc xá nhân viên.

Tuy ký túc xá nhân viên có tận bốn người một phòng, tính riêng tư không tốt lắm, nhưng chí ít Tô Lam sống ở đây rất ổn định, không cần lo lắng Quan Triều Viễn xông vào làm chuyện quấy rối tình dục với cô nữa.

Một buổi chiều mấy ngày sau đó, Giang Mỹ Uyển ra khỏi phòng làm việc, cầm theo một tập tài liệu đặt trên bàn làm việc của Tô Lam.

“Tô Lam, đây là dữ liệu một khách hàng lớn của chúng ta câu, bây giờ cô đi một chuyến đi, gửi đến phòng 1288 khách sạn Grand Caesar, anh ấy cần gấp, cô tranh thủ thời gian.” Giang Mỹ Uyển dặn dò. “Được.” Tô Lam cầm tài liệu, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng làm việc.