Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em

Chương 133: Bị đánh



Khi họ nhìn thấy video Đường Vãn Tình bị cưỡng hiếp ở trên mạng đã tức giận đến nỗi suýt nữa ngất xỉu: “Tại sao đoạn video này lại bị lan truyền trên mạng?”

Lê Mỹ Mỹ nhìn Đường Vãn Tình vẫn đang hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, bà tức giận đến đỏ cả mắt: “Còn phải nói sao? Nhất định là việc tốt mà đứa con gái ngoan của ông đã làm!”

Bây giờ Đường Vãn Tình bị người ta đánh thành ra như vậy, trên mạng lại lan truyền chuyện này, sau này Đường Vãn Tình sẽ nhìn mặt mọi người như thế nào đây?

Đường Hoan là đang muốn đuổi cùng giết tận bọn họ, dù sao bây giờ họ cũng đã mất tất cả, họ cũng không còn gì để sợ nữa rồi, cho dù có Đoạn Kim Thần chống lưng cho cô ta thì sao chứ?

Con gái đã thành ra thế này rồi, nếu như họ không trút giận thay cô thì ai sẽ trút?

Hơn nữa bây giờ Đường Vãn Tình trở nên như thế này không khác gì người tàn phế, bọn họ cũng cần rất nhiều chi phí điều trị, với tình hình kinh tế hiện tại họ hoàn toàn không thể kham nổi, bọn họ nhất định phải nghĩ cách kiếm được một khoản tiền.

Sau khi hai người lên kế hoạch xong liền đi tìm Đường Hoan.

Khi Đường Hoan nhìn thấy đoạn video này trên mạng, cô vô cùng kinh ngạc, cô không hiểu tại sao đoạn video Đường Vãn Tình bị cưỡng hiếp lại bị lan truyền trên mạng.

Trong lúc cô đang suy nghĩ thì ngoài cửa đột nhiên có tiếng động: “Đường Hoan, cô lập tức ra đây cho tôi!”

Giọng nói sắc bén của Lê Mỹ Mỹ vang lên ngoài cửa, Đường Kha Thành đứng ở bên cạnh đẩy những người làm đứng chắn ở đằng trước ra và sải bước đi vào.

Đường Hoan đứng dậy và quay đầu lại nhìn thì thấy Lê Mỹ Mỹ đang bước vào với đôi mắt đỏ hoe. Cô cười mỉa mai, nhìn dáng vẻ hung dữ của họ không cần đoán cũng biết họ đến đây nhất định là cho rằng cô là người đã tung đoạn video của Đường Vãn Tình.

“Đồ khốn nạn! Sao mày dám làm tổn thương chị gái mình như vậy!” Đường Kha Thành không kìm được cơn giận khi nhìn thấy cô, ông bước tới chỉ vào cô và buông lời mắng chửi: “Tao không ngờ lòng dạ mày lại đen tối như vậy, bây giờ chị gái mày bị người ta đánh vẫn đang hôn mê bất tỉnh ở trong bệnh viện vậy mà mày còn thừa nước đục thả câu!”

Bị đánh hôn mê bất tỉnh sao?

Trái tim cô chợt nhảy lên, cô thật sự không biết chuyện này, cô vốn dĩ đang thắc mắc tại sao Đường Vãn Tình lại không đi cùng họ đến đây, hóa ra là đang nằm trong bệnh viện.

Xem ra trong khoảng thời gian này cuộc sống của cô ta không hề dễ dàng, cũng không biết rốt cuộc cô ta đã đắc tội với ai mà bị người ta đuổi cùng giết tận như vậy.

“Các người cho rằng tôi đã tiết lộ video trên mạng sao.” Đường Hoan không có tâm trạng nói nhảm với họ mà trực tiếp vào vấn đề chính. “Ngoài cô ra còn có ai nữa?” Lê Mỹ Mỹ tức giận nói: “Chỉ có cô mới có đoạn video mà nó bị cưỡng hiếp, cô còn dám nói là không phải cô tung nó lên mạng sao?”

Đường Hoan không hề ngạc nhiên với những gì bà ta nói, khi nhìn thấy đoạn video trên mạng, trong lòng cô đã đoán ra họ nhất định sẽ tìm cô tính sổ, chỉ là không ngờ họ lại đến nhanh như vậy.

Nhưng video ở trên mạng hoàn toàn không phải do cô làm, sao cô có thể thừa nhận?

“Tôi không hề tung video của chị ta lên mạng.” Giọng nói lạnh lùng của Đường Hoan vang lên, sắc mặt không hề thay đổi: “Nếu như tôi muốn đăng thì đã đăng từ lâu rồi, tại sao còn phải đợi đến bây giờ?”

Mặc dù trước đó cô luôn nói muốn đăng video lên mạng nhưng cuối cùng cô không làm như vậy. Hiện tại nhà họ Đường đã thân bại danh liệt, mẹ con Lê Mỹ Mỹ cũng đã lâm vào hoàn cảnh này. Tại sao cô còn phải làm những chuyện vô nghĩa như vậy.

Nhưng đoạn video trên mạng quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, đến giờ cô vẫn không thể hiểu được tại sao đoạn video này lại được đưa lên mạng.

“Tôi phỉ vào!” Lê Mỹ Mỹ đánh mất sự đoan trang thường ngày, phỉ nhổ một tiếng không chút hình tượng: “Cô còn dám ở đây ngụy biện sao, nhất định là cô muốn đuổi cùng giết tận chúng tôi, chỉ là tôi không ngờ cô lại tuyệt tình như vậy!”

“Đánh con gái tôi đến mức nhập viện thì thôi đi, bây giờ còn đăng video của nó lên mạng, hôm nay tôi sẽ cho cô được đẹp mặt.” Lê Mỹ Mỹ không nói nhiều mà bước lên vung tay chào hỏi mặt Đường Hoan.

Đường Hoan lùi lại một bước và tránh được cái tát của Lê Mỹ Mỹ, nhưng lại không trốn tránh được Đường Kha Thành.

Kể từ khi Đường Kha Thành bước vào biệt thự luôn trừng mắt nhìn Đường Hoan, trừ mấy câu mắng chửi ban đầu ra, đều là Lê Mỹ Mỹ nói.

Bây giờ đến lúc cần ra tay rồi, vậy mà Đường Hoan còn muốn trốn, ông lập tức đi đến bên cạnh cô và nắm lấy cánh tay cô: “Đứa con gái bất hiếu, hôm nay tao sẽ dạy cho mày một bài học!”

Lê Mỹ Mỹ nắm bắt thời cơ bước tới tát lên mặt Đường Hoan. Ngay khi họ bước lên dì Đồng đã lập tức gọi điện cho Đoạn Kim Thần và nói bố của Đường Hoan đã tìm đến cửa rồi.

Bây giờ thấy họ ra tay, dì nhanh chóng bước tới muốn giải vây cho Đường Hoan nhưng lại bị Đường Kha Thành đẩy ra.

Đường Kha Thành đang tức giận nên ra tay khá mạnh, dì bị đẩy ngã xuống ghế sofa.

“Tiện nhân, tôi xem hôn nay ai có thể cứu cô.” Lê Mỹ Mỹ tát vào mặt cô hai cái, trước khi họ đến đây đã xác nhận rằng Đoạn Kim Thần đã rời khỏi nhà nên mới tìm đến.

Đường Hoan liên tiếp bị mấy cái tát, cô muốn chống cự nhưng không thể chống lại, hai tay Đường Kha Thành siết chặt cánh tay cô như kẹp sắt, cô không giãy ra được mà chỉ có thể miễn cưỡng chịu đánh.

Đầu óc cô choáng váng, sau khi hoàn hồn cô nhìn Lê Mỹ Mỹ và lạnh lùng nói: “Lê Mỹ Mỹ, bà cho rằng tôi sẽ sợ bà sao? Có bản lĩnh thì bà đánh chết tôi đi!”

“Được, đồ tiện nhân, bây giờ đủ lông đủ cánh rồi thì cho rằng có thể trèo cành cao không ai dám động vào cô nữa đúng không? Hôm nay tôi sẽ để cô nếm thử sự lợi hại của tôi.” Lê Mỹ Mỹ vươn tay giật tóc cô, tay còn lại cào lên người cô với những móng tay sắc nhọn, khiến mặt cô tái nhợt vì đau.

Dì Đồng đứng một bên vô cùng lo lắng, dì muốn ngăn cản nhưng không ngăn được. Đường Kha Thành và Lê Mỹ Mỹ bây giờ giống như người mất trí, ai lại gần người đó xui xẻo.

Đường Hoan có thể cảm nhận được cơ thể mình đã bầm tím, mặt cô cũng sưng lên.

Khi cánh tay còn lại của Lê Mỹ Mỹ giơ lên, cô nhắm mắt lại, nhưng đợi một lúc lâu cơn đau trong tưởng tưởng không hề truyền đến, thay vào đó cô cảm thấy trong không khí mang theo một cơn ớn lạnh.

“Ai cho các người dũng khí đến chỗ của tôi gây chuyện vậy!” Giọng nói lạnh thấu xương vang lên khiến cơ thể Đường Kha Thành và Lê Mỹ Mỹ bất giác run lên.

Còn dì Đồng vừa nãy bị đẩy sang một bên lúc này nhìn thấy Đoạn Kim Thần về, trong mắt hiện lên một tia vui mừng, dì chật vật đứng dậy khỏi mặt đất.

Giọng nói quen thuộc khiến Đường Hoan mở mắt ra, ngũ quan tinh tế của người đàn ông đập vào mắt cô, sau một trận trời đất quay cuồng, khi cô định thần lại thì đã rơi vào vòng tay quen thuộc.

Một dòng điện ấm áp đột nhiên dâng lên trong lòng cô, cô không ngờ anh lại về vào đúng thời khắc quan trọng này.

Cảm giác đau rát trên người ngày càng mãnh liệt, tất cả dây thần kinh căng thẳng của cô đều được thả lỏng khi nhìn thấy Đoạn Kim Thần.

Lê Mỹ Mỹ thấy Đoạn Kim Thần xuất hiện bỗng chột dạ, nhưng khi nghĩ đến Đường Vãn Tình vẫn đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện và cả đoạn video ở trên mạng, bà lập tức cứng cổ nói: “Đoạn Kim Thần, tôi biết thân phận của cậu không bình thường, nhưng....đừng tưởng rằng tôi sẽ sợ cậu.”

Đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của anh, sự sợ hãi của Đường Kha Thành đã lên đến cực điểm, nhưng Lê Mỹ Mỹ dường như gạt hết mọi thứ ra ngoài, rõ ràng trong lòng rất sợ nhưng vẫn ép mình nhìn thẳng vào anh.

Đôi mắt Đoạn Kim Thần lóe lên một tia lạnh lẽo khi nhìn thấy vết bầm tím trên mặt Đường Hoan: “Vậy thì chờ xem, nếu như cô ấy xảy ra chuyện, tôi hứa rằng Đường Vãn Tình sẽ không thấy mặt trời của ngày mai!”

Cái gọi là chân đất không ngại mang giày, Lê Mỹ Mỹ không màng tất cả mà chửi bới như một người đàn bà đanh đá: “Dù sao bây giờ con gái tôi cũng biến thành tàn phế rồi, giờ video của nó cũng bị lan truyền trên mạng, cậu cho rằng tôi còn quan tâm sao? Con gái tôi gặp chuyện không may, cô ta cũng đừng mong được sống yên ổn.”

Đường Hoan kìm nén cơn đau trên mặt và bước lên trước: “Bà đừng đổ nước bẩn lên người tôi, tôi hoàn toàn không biết con gái bà đã xảy ra chuyện gì. Bà dựa vào đâu mà tìm tôi tính sổ? Hơn nữa, con gái bà vốn dĩ là loại người như vậy còn phải sợ người khác để lộ video sao?”

Con gái bà ta vốn là loại người như vậy, nếu như những chuyện này đã xảy ra rồi, vậy thì sớm muộn cũng có ngày bị phơi bày, bà ta cho rằng có thể che giấu được bao lâu.

“Cô đừng ở đây nói những lời châm chọc, video này chỉ có cô mới có, người khác không hề có nó, cô chính là muốn ép chúng tôi vào chỗ chết, tôi nói cho cô biết, nếu như cô ép chúng tôi đến bước đường cùng, vậy thì chúng tôi có thể làm ra bất cứ chuyện gì.”

“Dù sao bây giờ chúng tôi cũng không còn gì, bây giờ cô lại lợi dụng lúc chúng tôi suy sụp mà ra tay dồn chúng tôi vào chỗ chết, tôi muốn xem xem sau khi có án mạng xảy ra dưới tay cô, cô còn có thể ngồi vững vị trí Đoạn phu nhân hay không.”

Bây giờ Lê Mỹ Mỹ hoàn toàn không nghe lọt tai bất cứ lời khuyên nào, hễ nghĩ đến con gái đang hôn mê trong bệnh viện và phải trả một khoản chi phí điều trị khổng lồ bà lại không cam tâm.

Với khả năng hiện tại, đơn giản là họ không đủ khả năng.

“Vậy bà muốn như thế nào?” Người luôn im lặng là Đoạn Kim Thần đột nhiên lên tiếng và nhìn Lê Mỹ Mỹ với vẻ mặt vô cảm.

“Con gái tôi hiện đang hôn mê trong bệnh viện vẫn chưa tỉnh đều là do cô ta ban tặng, tôi muốn các người phải chịu mọi chi phí điều trị của nó và phải dẹp yên chuyện video ở trên mạng, nếu không tôi sẽ làm to chuyện hơn!” Lê Mỹ Mỹ lập tức đưa ra yêu cầu trong lòng.

Nếu như thực sự xảy ra xung đột trực diện với Đoạn Kim Thần, bà biết mình không có cơ hội chiến thắng, bởi vì với khả năng của anh ta, bà còn chưa kiện hai người bọn họ, nhà họ Đường của họ đã có thể gặp họa rồi.

Bà đến gây chuyện chẳng qua là vì muốn Đoạn Kim Thần ra mặt giải quyết tất cả mọi chuyện và trả tiền điều trị cho Đường Vãn Tình.

Họ thậm chí còn không biết tại sao Đường Vãn Tình bị người ta đánh như vậy, video bị tiết lộ ra ngoài quá đột ngột, tất cả những gì họ có thể nghĩ đến chính là Đường Hoan đã ra tay.

Quả thực ngoài Đường Hoan ra họ không thể nghĩ ra người thứ hai có thể ra tay với Đường Vãn Tình, nhất là khi chuyện trên mạng chỉ có trong tay cô. . 𝘛𝒓uyện‎ chính‎ ở‎ ~‎ 𝘛𝙍U𝘔𝘛𝙍U𝖸ỆN.𝙫n‎ ‎ ~

Vì vậy khi sự việc xảy ra, tất cả những gì họ có thể nghĩ đến là Đường Hoan.

“Được, tôi sẽ chi trả phí điều trị cho cô ra.” Đoạn Kim Thần không nói nhiều mà gật đầu đồng ý, Đường Hoan nghe vậy quay sang nhìn anh: “Đoạn Kim Thần, chuyện này hoàn toàn không liên quan đến em, anh không cần phải....”