Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em

Chương 162: Nguy cơ tiềm ẩn



Đoạn Lâm Phong nhìn nội dung trên màn hình, sắc mặt lập tức tối sầm lại.

“Trời ạ, người phụ đó không phải là cô dâu của ngày hôm nay sao?”

“Nhức mắt quá, không ngờ cô chủ của Lương Thị lại cùng với người đàn ông khác.....”

“Vóc dáng của cô gái này đẹp quá, cậu xem làn da thật mềm mại, thật là có kỹ năng trong chuyện giường chiếu!”

Đường Hoan lắng nghe những lời bàn tán của mọi người xung quanh, khóe miệng nở một nụ cười châm biếm.

Lương Phỉ Phỉ, cô hằn là rất thích món quà lớn này của tôi nhỉ!

Bây giờ toàn bộ khung cảnh đám cưới đều có chút náo loạn, từ những tiếng thì thầm đến những cuộc trò chuyện trắng trợn.

Mọi người không ngừng bàn luận về nữ chính trên màn hình, một số người còn so sánh người đàn ông trên màn hình với Đoạn Lâm Phong, họ đều cảm thấy quá đáng tiếc, nam chính trong video lại là một người đàn ông mặt béo tai to, làm sao có thể so sánh với một người xuất sắc như Đoạn Lâm Phong?

Mặt Lương Phỉ Phỉ cắt không còn một giọt máu, khi đoạn video được chiếu lên, người đầu tiên mà cô nghĩ đến là Đường Hoan.

Khi Ông Lương nhìn thấy đoạn video này, cả người run lên vì giận dữ, ông suýt chút nữa thì ngất đi.

“Lâm Phong, em bị người ta hãm hại, anh phải tin em.” Lương Phỉ Phỉ mắt đỏ hoe nhìn Đoạn Lâm Phong đang đứng bên cạnh và lo lắng giải thích.

Đoạn Lâm Phong lùi lại một bước, anh không thể phủ nhận khoảnh khắc anh nhìn thấy đoạn video này, trong lòng cảm thấy rất ghê tởm.

Nhưng vì hiện tại Lương Phỉ Phỉ vẫn còn giá trị lợi dụng, anh chỉ sầm mặt lại mà không nói quá nhiều: “Nhanh chóng tắt video đi!”

“Vâng!”

Các nhân viên vốn đang sững sờ cuối cùng cũng định thần lại sau tiếng gầm của Đoạn Lâm Phong, họ lập tức bước tới tắt video đi.

Đường Hoan nhìn vào màn hình đen xì, trong lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái, cô tin rằng sau khi chuyện này xảy ra Lương Phỉ Phỉ sẽ mất hết mặt mũi.

Nhà họ Đoạn trước nay luôn coi trọng danh tiếng, bây giờ lại xảy ra scandal như vậy, muốn che đậy cũng không thể che đậy được. Chỉ sợ cuộc sống sau này ở nhà họ Đoạn cũng không dễ dàng, không biết cô ta có trở thành Đường Vãn Tình tiếp theo hay không.

Nước mắt của Lương Phỉ Phỉ không ngừng rơi xuống: “Lâm Phong, anh nhất định phải tin em, em thật sự là bị người ta hãm hại....”

Đoạn Lâm Phong nhìn người đang khóc lóc thảm thiết ở trước mặt, cuối cùng anh vẫn bước lên trước kéo tay cô ra khỏi hội trường hôn lễ. Sự việc lần này sau cùng vẫn có một sự ảnh hưởng nhất định, cho dù Đoạn Lâm Phong và nhà họ Lương có thể chặn miệng truyền thông thì cũng không có cách nào chặn được miệng của dư luận.

Bây giờ mọi người đều biết người vợ mà Đoạn Lâm Phong lấy đã từng ngủ với người khác, là một người phụ nữ không ra gì.

Lúc đầu Đoạn Lâm Phong cũng tức giận khi nhìn thấy video này, nhưng trong lòng lại không có quá nhiều cảm xúc tiêu cực khác, có lẽ là vì trong lòng anh không hề có vị trí của Lương Phỉ Phỉ.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Đoạn Lâm Phong liền về nhà họ Đoạn và tiếp đón sự tức giận của Đoạn Trấn Nam.

Vốn dĩ nhà họ Đoạn và nhà họ Lương liên hôn với nhau là chuyện vui của cả hai nhà, nhưng không ngờ Lương Phỉ Phỉ lại khiến nhà họ Đoạn mất hết thể diện ngay trong hôn lễ.

Trong phòng sách, Đoạn Trấn Nam ném hết đống tài liệu trên bàn lên người Đoạn Lâm Phong với vẻ mặt tức giận: “Đồ khốn, một ngày quan trọng như hôm nay vậy mà con lại không chuẩn bị tốt, khiến nhà chúng ta mất thể diện như vậy!”

Sắc mặt Đoạn Lâm Phong trắng bệch, cả người không ngừng run rẩy.

“Bố, chuyện này quả thực là lỗi của con, bố đừng tức giận, hãy chú ý đến sức khỏe.” Đoạn Lâm Phong cúi đầu và chấp nhận cơn thịnh nộ của Đoạn Trấn Nam.

Anh cũng không ngờ Lương Phỉ Phỉ lại làm xằng làm bậy với người đàn ông khác sau lưng anh, anh vốn cho rằng cô và Đường Vãn Tình không giống nhau, nhưng hai người họ lại giống nhau.

“Con còn biết lo lắng đến sức khỏe của ta sao.” Ông đập bàn và tức giận nói.

Ánh mắt Đoạn Lâm Phong u ám: “Đương nhiên là con lo cho sức khỏe của bố, con nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, con cảm thấy chuyện này quá kỳ lạ, dựa theo sự hiểu biết của con với Phỉ Phỉ, cô ấy không phải là người như vậy.”

Mặc dù Lương Phỉ Phỉ cắm sừng anh, nhưng bây giờ anh vẫn chưa giành được cổ phần của Lương Thị, anh nhất định phải nhịn cục tức này.

“Con hiểu cái con khỉ!” Đoạn Trấn Nam nói mà không suy nghĩ, ngay cả những câu thô lỗ cũng bật ra.

Lúc trước vì chuyện của Đường Vãn Tình đã khiến ông không thể ngẩng đầu trước mặt mọi người, khó khăn lắm mọi chuyện mới lắng xuống, ông cho rằng có thể nở mày nở mặt rồi, nhưng không ngờ Lương Phỉ Phỉ lại cho ông một bất ngờ lớn như vậy.

“Con nhìn xem những người mà con thích là loại phụ nữ gì? Một Đường Vãn Tình khiến nhà họ Đoạn xấu hổ còn chưa đủ, bây giờ lại thêm một Lương Phỉ Phỉ, con thật là có bản lĩnh!” Hiện tại Đoạn Trấn Nam đang vô cùng tức giận, làm gì nghe lọt tai những lời Đoạn Lâm Phong nói: “Cút đi, các người lâp tức cút đi cho tôi, nếu như con xử lý không tốt chuyện này, sau này con cũng đừng về nữa!”

Thấy Đoạn Trấn Nam tức giận như vậy, Đoạn Lâm Phong chỉ đành kìm nén sự tức giận và uất ức của mình mà ra khỏi phòng sách.

Ở phía bên kia, sau khi Đường Hoan và Đoạn Kim Thần rời khỏi đám cưới liền quay lại công ty, lúc này họ đang ngồi trên ghế sofa trong văn phòng Tổng giám đốc.

“Chuyện lần này sẽ trực tiếp khiến cho cổ phiếu của Tập Đoàn Đoạn Thị bị rớt giá, lẽ nào em không sợ ông già sẽ nghi ngờ em sao?” Đường Hoan ngồi đối diện Đoạn Kim Thần và nhìn anh một cách ung dung.

Mắt cô sáng lên, ánh sáng lấp lánh rực rỡ, giống như chuyện của Lương Phỉ Phỉ lần này khiến nỗi uất hận đang tích tụ trong lòng cô lập tức biến mất.

“Vui như vậy sao?” Thấy khóe miệng cô cong lên, Đoạn Kim Thần nhíu mày hỏi.

Chuyện lần này đương nhiên là hai người đã bàn bạc qua, mặc dù chuyện lần này sẽ khiến cho Đoạn Thị phải chịu một ảnh hưởng nhất đinh nhưng cô tin Đoạn Kim Thần chắc chắn có thể xử lý tốt những chuyện này.

Hơn nữa, chịu ảnh hưởng lớn nhất vẫn là Tập Đoàn Lương Thị, sau khi video Lương Phỉ Phỉ ngủ với người đàn ông khác bị tung ra, cổ phiếu của Lương Thị đã sụt giảm nghiêm trọng, có lẽ hiện tại họ đang sứt đầu mẻ trán, còn về phía Đoạn Lâm Phong, không cần nói cũng biết, chắc chắn là về nhà họ Đoạn rồi.

“Đương nhiên rồi, đến bây giờ khi nghĩ đến vẻ mặt đó của Lương Phỉ Phỉ em chỉ muốn cười. Sự kích động trong lòng em dường như muốn trào ra khỏi lồng ngực, lần này cuối cùng em đã có thể trút giận giúp Vưu Phi rồi.”

Đột nhiên nghĩ tới La Vưu Phi, Đường Hoan liền đứng dậy: “Đúng rồi, em phải nhanh chóng nói tin này cho Vưu Phi mới được, em đi trước đây.”

Nói xong, không đợi Đoạn Kim Thần kịp trả lời cô liền vội vàng rời khỏi văn phòng của anh, cô nôn nóng gọi điện thoại cho La Vưu Phi và hẹn cô ấy gặp mặt ở quán cafe.

Lúc này hai người họ đang ngồi đối diện nhau trong quán cafe, sắc mặt của La Vưu Phi bây giờ đã tốt hơn trước rất nhiều, ít nhất trông cũng không còn hốc hác, cả người cũng hoạt bát hơn trước rất nhiều.

Xem ra ý tưởng ban đầu của cô đã đúng, người mà La Vưu Phi cần ở bên nhất chính là Giang Chi Thịnh.

Sau khi cô kể lại câu chuyện cho La Vưu Phi một cách đơn giản, vốn dĩ cho rằng cô ấy sẽ vui vẻ nhưng không ngờ sau khi nghe cô nói xong cô ấy lại nhíu mày, trong mắt hiện lên tia lo lắng: “Cậu không sợ cô ta sẽ điều tra ra cậu sao?”

Cô đã nhìn ra năng lực của Lương Phỉ Phỉ rồi, nếu như cô ta điều tra ra Đường Hoan, không biết cô ta sẽ đối phó với Đường Hoan như thế nào.

La Thị bị Lương Thị chèn ép đến bây giờ vẫn chưa hồi phục, có thể tưởng tưởng ra thủ đoạn của Lương Phỉ Phỉ tàn nhẫn như thế nào.

Cô vốn cho rằng sau khi nghe được tin tức này, La Vưu Phi sẽ giống như trước đây vui mừng thay cho cô, nhưng không ngờ phản ứng của cô ấy lại ảm đảm như vậy.

Nhìn vẻ mặt buồn bã của cô ấy, Đường Hoan cảm thấy rất áy náy.

Cô nắm tay La Vưu Phi và khẽ nói: “Cho dù cô ta điều tra ra mình thì mình cũng không sợ, cô ta hại cậu thảm như vậy, mình sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ta đâu, thù này mình nhất định phải trả.”

“Hoan Hoan, cậu....”

“Được rồi, mình biết cậu muốn nói điều gì, cậu phải biết đây không chỉ là chuyện của cậu mà cũng là chuyện của mình, nếu như cứ nhẫn nhịn để cho cô ta tiếp tục bắt nạt, cô ta sẽ chỉ biết được voi đòi tiên thôi, cậu yên tâm đi, mình sẽ không sao đâu.” La Vưu Phi vẫn chưa nói hết câu đã bị Đường Hoan ngắt lời.

Cô biết rõ bản thân muốn làm gì, bây giờ cô phải không ngừng cố gắng, chỉ có như vậy cô mới có thể bảo vệ được những người mà cô muốn bảo vệ.

Hơn nữa bây giờ cô đã cạch mặt với Lương Phỉ Phỉ, cho dù cô không chủ động tấn công, Lương Phỉ Phỉ cũng sẽ chủ động tìm đến cô, đến lúc đó ngay cả chết như thế nào cô cũng không biết. Nếu đã như vậy, thà chủ động còn hơn bị động, ít nhất như vậy cô có thể nắm bắt được hành tung của Lương Phỉ Phỉ.

Lúc này, tại phòng khách nhà họ Lương.

Lương Phỉ Phỉ và mẹ ngồi trên ghế sofa, còn ông Lương đang ngồi ở ghế giữa tức giận nhìn bọn họ, toàn bộ bầu không khí đều ở trong trạng thái áp suất thấp.

“Mẹ, con cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy ở trong đám cưới, bây giờ con đã mất hết thể diện, phải làm thế nào đây? Lâm Phong chắc chắn sẽ nghĩ con là một người phụ nữ lẳng lơ.” Lương Phỉ Phỉ khóc lóc thảm thiết và nói ra những uất ức của mình với đôi mắt đỏ hoe.

Nếu như Đoạn Lâm Phong không chịu tha thứ cho cô, cô thực sự không biết phải làm thế nào.

Bây giờ tất cả mọi người đều đợi xem trò cười của cô, đợi cô bị đuổi ra khỏi nhà. Bây giờ cô thậm chí còn không dám ra ngoài, vừa đi ra ngoài là giống như nhìn thấy những ánh mắt kỳ lạ của mọi người vậy.

Đều trách con tiện nhân Đường Hoan, sớm biết cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy, nhưng không ngờ cô ra lại dám phá hỏng hôn lễ của cô.

Lần này mâu thuẫn giữa họ lại càng lớn rồi.

“Được rồi, được rồi, con gái bảo bối của mẹ, con đừng khóc nữa, chuyện lần này con hãy giao cho bố con xử lý đi.”

Dù sao cũng là máu thịt của mình, mặc dù xảy ra chuyện như vậy, nhưng với tư cách là một người mẹ bà vẫn bảo vệ con của mình.

“Mẹ, con thực sự rất sợ Lâm Phong sẽ không cần con nữa.” Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy vô cùng bực bội.

Đúng vào lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên, người làm nhìn thấy Đoạn Lâm Phong lập tức dẫn anh vào: “Ông chủ, phu nhân, cô chủ, cậu tới rồi.”

Đoạn Lâm Phong đi vào phòng khách dưới sự dẫn dắt của người làm.

Khi Lương Phỉ Phỉ nghe thấy cái tên Đoạn Lâm Phong cô lập tức đứng dậy và chạy về phía anh và nhào vào lòng anh: “Lâm Phong, cuối cùng anh cũng đến rồi, em còn tưởng anh không cần em nữa.”

Trái tim luôn treo lơ lửng của cô đến bây giờ mới được thả lỏng.

Kể từ sau hôm đám cưới, Đoạn Lâm Phong bị Đoạn Trấn Nam gọi về nhà họ Đoạn, còn cô thì bị bố mẹ đưa về nhà.

Đoạn Lâm Phong cố kìm nén sự kích động muốn đẩy cô ra, anh khẽ vỗ vào vai cô và an ủi nói: “Ngốc ạ, sao anh có thể không cần em được chứ? Chúng ta là vợ chồng mà.”