Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em

Chương 164: Ly hôn



Sau khi nghe được câu nói này cả người Lương Phỉ Phỉ cứng đờ lại, cô ngừng khóc và ngẩng đầu lên một cách máy móc nhìn anh qua làn nước mắt mơ hồ: “Lâm Phong....anh....anh vừa nói cái gì?”

Bây giờ cả người cô như chìm trong hầm băng, lạnh đến nỗi máu đều đông lại.

Nhất định là cô đã nghe nhầm rồi, Đoạn Lâm Phong làm sao có thể đề nghị ly hôn với cô vào lúc này được?

Giờ phút này cô hoàn toàn không tin những lời vừa rồi được thốt ra từ miệng của Đoạn Lâm Phong, khi cô bị người khác nói xấu người đàn ông này đã không bỏ rơi cô, bây giờ làm sao có thể bỏ rơi cô được chứ.

“Tôi nói chúng ta ly hôn đi.” Người đàn ông lặp lại, ngữ khí còn cứng rắn hơn cả vừa rồi.

Lương Phỉ Phỉ cuối cùng cũng không thể chịu nổi đả kích này, cô không ngừng lùi lại về phía sau, nước mắt không ngừng rơi xuống, cô lắc đầu không dám tin: “Tại sao?”

Sự tuyệt vọng trong mắt cô không hề được che đậy: “Anh đang đùa có đúng không? Lâm Phong, không phải anh yêu em nhất sao? Sao anh lại muốn ly hôn với em?”

Cô kích động bước tới bám vào cánh tay anh, những ngón tay sắc nhọn của cô xuyên qua chiếc áo vest giá trị của anh, nhưng không thể lay chuyển được người đàn ông.

Cô không biết tại sao chỉ trong một đêm ngắn ngủi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Bố cô đột quỵ phải nhập viện, công ty thì đổi chủ, và cô càng không ngờ Đoạn Lâm Phong muốn ly hôn với cô.

Từng đòn từng đòn đả kích chí mạng khiến cô không thể thở nổi.

Cô đã nghĩ ra hàng nghìn hàng vạn khả năng, nhưng cô chưa từng nghĩ Đoạn Lâm Phong lại đưa ra đề nghị ly hôn.

Đoạn Lâm Phong lạnh lùng nhìn gương mặt tái nhợt của Lương Phỉ Phỉ, trong mắt không hề có chút hơi ấm nào, anh gạt tay cô ra: “Cô cảm thấy tôi đang đùa sao?”

Một câu nói nhẹ nhàng khiến Lương Phỉ Phỉ sững sờ đứng yên tại chỗ, anh nhìn thẳng vào cô: “Bây giờ tôi đã có được thứ mình muốn, tại sao lại không ly hôn với cô chứ?”

“Rầm” một tiếng, Lương Phỉ Phỉ giống như bị sét đánh trúng, đôi môi đỏ mọng run rẩy nói: “Anh có ý gì? Cái gì mã đã có được thứ anh muốn?”

Nhìn dáng vẻ không dám tin của Lương Phỉ Phỉ, Đoạn Lâm Phong nhếch môi khinh bỉ, anh dịu dàng sờ vào mặt cô như trước đây: “Cô đúng là ngốc hết thuốc chữa, cô cho rằng tôi thực sự thích cô sao? Chuyện đến nước này rồi thì tôi cũng nói cho cô biết, tôi chính là Chủ tịch mới của công ty các người.”

Anh âm thầm chuyển nhượng tất cả cổ phiếu của Lương Thị sang tên của mình, hôm nay Lương Thị triệu tập cuộc họp cổ đông và tuyên bố Chủ tịch mới, anh nắm giữ 10% cổ phần của Lương Thị và trở thành cổ đông lớn nhất của Lương Thị, còn ông Lương không chịu nổi sự thật này nên mới đột quỵ phải nhập viện.

Khi tất cả những chuyện này xảy ra Lương Phỉ Phỉ vẫn đang ở nhà ngủ, khi nhìn thấy tin tức mới thì mọi chuyện đã thành ra như vậy rồi. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Lúc này Lương Phỉ Phỉ như hóa đá, hai mắt cô mở lớn, cho đến khi nhìn thấy nụ cười xấu xa trên măt Đoạn Lâm Phong, cô mới tỉnh ngộ.

Cô giống như một người điên nhào tới kéo áo của Đoạn Lâm Phong, lúc này hình tượng một cô chủ đã không còn, cô hét lớn lên: “Đoạn Lâm Phong, tên khốn, không phải anh nói anh yêu tôi sao? Tại sao chuyện gì anh cũng sẵn sàng làm cho tôi! Đồ dối trá! Anh vẫn luôn lừa tôi sao?”

Nói đến gần cuối cô kích động giơ tay lên muốn chào hỏi lên mặt anh nhưng khi cánh tay đang giơ nửa chừng thì bị anh gạt mạnh ra.

Lương Phỉ Phỉ bị anh đẩy lùi lại vài bước, cuối cùng ngã xuống đất, sự đau nhức trên người cô không bằng một phần mười nỗi đau trong lòng.

Cô thực sự rất hận, cô hận tại sao mình lại tin tưởng người đàn ông này, rõ ràng anh đối với Đường Vãn Tình tàn nhẫn như vậy, sao có thể nhân từ với cô cơ chứ? Cô thực sự là bị mù nên mới kết hôn với anh.

Nhìn Lương Phỉ Phỉ ngã dưới đất, Đoạn Lâm Phong sải bước tới và ngồi xuống trước mặt cô, sau đó nâng cằm cô lên.

Cô nhìn anh chằm chằm bằng đôi mắt sưng húp, sự phẫn nộ trong mắt không hề được giấu giếm.

“Phỉ Phỉ, khóc gì vậy?” Anh nói một cách dịu dàng và lau nước mắt cho cô giống như trước đây: “Cô đừng trách tôi, muốn trách hãy trách cô là cô chủ của Lương Thị.”

Anh phải không ngừng lớn mạnh để cân bằng với Đoạn Kim Thần, nếu như không có sự ủng hộ của nhà họ Lương, hiện tại anh vẫn không thể lấy lại quyền lợi thuộc về riêng mình.

Kẻ làm việc lớn phải bất chấp mọi thủ đoạn, Lương Phỉ Phỉ vốn chỉ là một quân cờ trong tay anh, làm sao anh có thể thực sự đối xử thật lòng?

Trước đây khi nghe thấy giọng nói dịu dàng của Đoạn Lâm Phong, Lương Phỉ Phỉ đều cảm thấy phấn khích, nhưng hiện tại cô lại cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Tâm tư của người đàn ông trước mặt này thực sự quá sâu, để đạt được mục đích anh lợi dụng cô không thương tiếc, sau khi đạt được mục đích rồi liền đá cô đi.

Anh bỏ tay ra khỏi cằm cô rồi đứng dậy, sau đó lấy bản thỏa thuận trên bàn ném xuống trước mặt cô: “Tôi đã ký vào đơn ly hôn rồi, nếu như cô không muốn chịu khổ, vậy tốt nhất hãy ngoan ngoãn ký vào, nếu không tôi sẽ có cách khác.”

Văn kiện vẽ một đường vòng cung tuyệt đẹp trên không trung rồi chậm rãi rơi xuống trước mặt Lương Phỉ Phỉ.

Chữ Đơn ly hôn đập thằng vào mắt cô, đôi đồng tử của cô co rúm lại, cô ngẩng đầu lên nhìn Đoạn Lâm Phong, đến giờ phút này cô mới thực sự hoảng sợ.

Cô không thể ly hôn với Đoạn Lâm Phong, nếu như ly hôn với anh, vậy thì Lương Thị sẽ thực sự không còn.

Giờ phút này cô không còn hình tượng của một cô chủ nữa, cô bò đến bên cạnh Đoạn Lâm Phong và nắm lấy ống quần của anh sau đó đứng lên và ôm chặt lấy anh: “Lâm Phong, anh đừng rời xa em có được không? Em thực sự không thể sống thiếu anh, anh biết đấy, em thực sự rất yêu anh.....”

Đoạn Lâm Phong lạnh lùng nhìn cô, nếu như là trước đây có lẽ anh sẽ không tàn nhẫn như vậy, nhưng khi ở bên cạnh cô, cô luôn bày trò lớn nhỏ trước mặt anh, thậm chí có lúc còn không coi anh là bạn trai.

Nếu như không phải vì quan hệ lợi ích, anh cũng không muốn diễn kịch với cô, bây giờ anh chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.

Lương Phỉ Phỉ khóc như mưa, dáng vẻ vô cùng thảm hại, từ nhỏ đến lớn cô luôn được cưng chiều, làm gì sa sút như bây giờ?

Trước đây không biết có bao nhiêu thanh niên tài giỏi đẹp trai thích cô, nhưng cô đều từ chối, bởi vì người mà cô yêu là Đoạn Kim Thần, khó khăn lắm cô mới chuyển được tình cảm từ Đoạn Kim Thần sang Đoạn Lâm Phong, đến cuối cùng lại phát hiện chỉ là một trò chơi.

Vốn tưởng rằng không có Đường Hoan và Đường Vãn Tình, cả thể xác và trái tim của Đoạn Lâm Phong đều sẽ thuộc về cô, anh đối xử dịu dàng và bao bọc cô, mọi thứ vẫn đang hiển hiện trước mắt.

Nhưng bây giờ khó khăn lắm mới kết hôn với anh anh lại muốn ly hôn với cô, và tất cả những điều này chỉ là là một trò chơi trong kế hoach của anh mà thôi.

“Nhưng tôi chưa bao giờ yêu cô.” Giọng nói lạnh lùng của Đoạn Lâm Phong giống như một lưỡi dao sắc bén cứa vào trái tim Lương Phỉ Phỉ.

Cô đau đớn không chịu nổi, những lời nói của Đoạn Lâm Phong không ngừng vang lên trong tâm trí cô.

Cho đến giờ phút này cô mới hoàn toàn tỉnh ra, trước đây cô luôn cho rằng mình là người thông minh nhất, có một gia thế, một diện mạo không chê vào đâu được, tất cả những thứ này đều là cái vốn để cô sống ở một đẳng cấp cao nhất.

Nhưng bây giờ cô mới nhận ra, hóa ra mình rất đáng thương, từ một cô chủ nhà giàu biến thành một người vợ bị bỏ rơi.

Sự tuyệt vọng trong mắt cô dần chuyển thành sự phẫn nộ và không cam tâm, cô nhìn chằm chằm vào bóng lưng Đoạn Lâm Phong và hét lên: “Đoạn Lâm Phong, tôi sẽ không ly hôn với anh đâu, anh hãy từ bỏ đi!”

Đúng vậy, cho dù bây giờ cô có oán hận Đoạn Lâm Phong thế nào thì vẫn phải bám chặt lấy anh, bởi vì anh là tia hy vọng duy nhất của cô lúc này.

Một khi ly hôn với anh cô sẽ mất tất cả, nhà họ Lương cũng không có ngày vực lại được nữa.

Đoạn Lâm Phong tuyệt tình hất tay cô ra rồi quay người bỏ đi.

Sau khi anh đi ra ngoài, liền liếc mắt với mấy vệ sĩ luôn đứng canh ngoài cửa, vệ sĩ liền hiểu ý và vẫy tay chào.

Đột nhiên có hai ba người đàn ông cao lớn từ ngoài cửa bước vào, sau khi nhận được chỉ thị, vệ sĩ liền bước vào, còn Lương Phỉ Phỉ lúc này vẫn đang chìm đắm trong đau thương, khi nghe thấy tiếng bước chân cô còn tưởng Đoạn Lâm Phong quay lại.

“Lâm Phong, em biết anh sẽ không....” Còn chưa nói hết câu cô đột ngột dừng lại, nhìn những người đàn ông không có thiện ý đang đi vào, trong mắt cô lóe lên vẻ hoảng sợ, cô không ngừng lùi về phía sau: “Các người là ai? Ai cho các người vào đây? A....các người muốn làm gì? A....đừng....”

Vệ sĩ canh cửa nghe thấy tiếng hét cũng không quan tâm mà vẫn đứng ngoài cửa với vẻ mặt bình tĩnh, bên trong và bên ngoài là hai thế giới khác nhau.

Có thể nói trong khoảng thời gian này Đế Đô không lúc nào được yên, một cơn sóng qua đi một cơn khác lại ập đến, những tin tức mới bùng nổ không ngừng.

Tin tức Lương Thị đổi chủ còn chưa kịp lắng xuống, sáng sớm nay lại lộ ra hình ảnh Lương Phỉ Phỉ ngoại tình với người đàn ông khác, còn kèm theo cả một đoạn video.

Nội dung trong video là hình ảnh Lương Phỉ Phỉ đang lăn lộn trên giường với hai người đàn ông, các động tác còn dữ dội hơn cả video được tung lên trong đám cưới lần trước.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tin tức này đã được đẩy lên trang nhất.

Vỗn dĩ quần chúng vẫn có chút thiện cảm với Lương Phỉ Phỉ, dù sao thì Lương Thị cũng đổi chủ, Chủ tịch Lương thì đột quỵ phải nhập viện, hai đả kích này đối với cô quả thực là rất lớn, nhưng không ngờ chỉ qua một đêm liền lập tức lộ ra video 2 phút cô chơi đùa cùng với hai người đàn ông.

Bố hôn mê nằm trong bệnh viện, Lương Thị lại đổi chủ mới, Lương Phỉ Phỉ không những không lo lắng mà còn dâm ô với đàn ông. Quần chúng bắt đầu cảm thấy phẫn nộ, họ cảm thấy nhà họ Lương có kết cục này đều là do Lương Phỉ Phỉ.

Ngay lập tức, trên mạng đều là những lời mắng chửi Lương Phỉ Phỉ, họ nói cô không biết chừng mực, ngoại tình, loại phụ nữ lằng lơ như cô đáng bị nhét vào lồng thả trôi sông.

Vào buổi sáng cùng ngày, đã có phóng viên chụp được cảnh Lương Phỉ Phỉ và Đoạn Lâm Phong bước ra từ Cục Dân Chính vào sáng sớm và xác nhận họ đã ly hôn.

Hiện tại quần chúng đều thông cảm cho Đoạn Lâm Phong, họ cảm thấy hai người vợ mà anh đã lấy đều là loại phụ nữ lẳng lơ, cắm cho anh không biết bao nhiêu cái sừng.

Trong đám cưới bị lộ ra đoạn video Lương Phỉ Phỉ lăn lộn trên giường với người đàn ông khác, Đoạn Lâm Phong không tính toán không ly hôn với cô, nhưng cô lại không biết điều, ngược lại còn chơi đùa với hai người đàn ông cùng lúc, chỉ cần là đàn ông đều sẽ không thể chịu đựng được.

Mọi người đều rối rít hô hào Đoạn Lâm Phong nên sớm ly hôn với cô ta rồi.

Bây giờ, nhà họ Lương đã không còn cơ hội để trở mình, cũng không còn là mối đe dọa đối với họ nữa.

Còn về việc Lương Phỉ Phỉ có kết cục như ngày hôm nay, không biết cô ta có thể nuốt trôi cục tức này hay không.

Tại biệt thự ở Vịnh Nguyệt Hồ.

Đường Hoan đang yên lặng ngồi trên bàn ăn xem tin tức trên điện thoại, càng kéo xuống dưới, vòng cung của thế gian lại ngày càng lớn.