Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em

Chương 272: Cách kích tướng



“Tất nhiên rồi, tại sao cô lại ở đây?” Sau một hồi ngạc nhiên, Đường Hoan bắt đầu lấy lại bình tĩnh, cô điềm nhiên trả lời, chỉ là trong lòng lại thầm than thở.

Cô hoàn toàn không ngờ rằng công ty ứng tuyển quả nhiên lại có quan hệ với Lương Phi Phi, hơn nữa càng không thể ngờ tới Lương Phi Phi quả nhiên còn là cấp trên của cô. Làm việc dưới tay một người cấp trên như vậy cô đã tự đoán trước được kết quả của mình, ngay lúc này đây cô dường như có cảm giác muốn trốn chạy. Cô không biết liệu Đoạn Kim Thần có nhúng tay vào chuyện này hay không khiến công cuộc tìm kiếm việc làm của cô trở nên khó khăn như vậy, nếu như anh thật sự âm thầm ra tay, vậy thì mục đích chỉ có một, chính là muốn cô cúi đầu cầu xin anh. Rất dễ nhận thấy suy tính lần này của anh đã nhầm rồi, dù cho cả đời này cô không tìm được việc làm, cô cũng tuyệt đối sẽ không tới cầu xin Đoạn Kim Thần. Chỉ là cô lại hiểu ra một đạo lý, lẽ nào công ty này đã biết trước cô sẽ ứng tuyển vào đây nên đã nhận Lương Phi Phi vào làm việc từ trước đó hay sao?

“Công ty này là của ông ngoại tôi, sao tôi không thể ở đây chứ?” Lương Phi Phi mỉm cười, ngồi thẳng người, đặt hai tay chống dưới cằm, ánh mắt thăm dò nhìn lên người Đường Hoan, vẻ dè bỉu để lộ rõ qua đôi mắt của cô ta, “Haha…..không ngờ đường đường là Đoạn phu nhân quả nhiên lại phải ra ngoài làm thuê cho người khác.” Sau tiếng cười, Lương Phi Phi nói tiếp: “Sao? Đoạn Kim Thần không đủ khả năng nuôi cô à?”

Nhìn vào nụ cười không mấy thiện ý của Lương Phi Phi, Đường Hoan sao có thể không biết là cô đang cố ý châm chọc cô chứ!

“Trưởng phòng Lương, tôi tới đây là để ứng tuyển làm việc, không phải tới đây để tán gẫu với cô.” Giọng điệu xa cách vang lên, giữ vững thái độ không muốn quá nhiều lời với Lương Phi Phi.

Lương Phi Phi cũng không nổi giận mà từ từ đứng dậy, tiếng giày cao gót lộp cộp trên sàn nhà, đi tới trước mặt cô, đôi mắt nhìn quanh người cô một lượt.

“Rất tốt, ít nhất thì cô vẫn biết bản thân tới đây là để làm gì, nếu cô đã muốn làm việc dưới tay tôi thì phải tôn trọng quy luật của tôi, bây giờ cầm theo phần văn kiện này ra ngoài, một tiếng sau hãy cho tôi một kết quả mãn nguyện.” Cao ngạo vứt tập văn kiện xuống trước mặt cô, Lương Phi Phi lạnh giọng nói, biểu cảm trên gương mặt tỏ rõ thái độ của một người cấp trên.

Một tiếng đồng hồ, hôm nay là ngày đầu tiên cô tới đây, ngay đến cả quy trình cơ bản nhất của công ty cô đều không biết, nội dung trong văn kiện cô cũng không rõ là gì, một tiếng đồng hồ phải cho ra một đáp án mãn nguyện nhất, đây chẳng phải là đang làm khó cô hay sao? Đột nhiên cảm thấy có chút nực cười, cô tại sao phải cúi đầu làm việc cho cô ta cơ chứ, lẽ nào ngoại trừ ở đây ra cô thật sự không thể tìm được một phần công việc nào tốt hơn nữa sao?

“Thực sự xin lỗi trưởng phòng Lương, xem ra hai chúng ta không có duyên được làm việc cùng với nhau rồi, nhiệm vụ cô giao cho tôi, tôi thật sự không thể hoàn thành.” Đường Hoan lạnh lùng bật cười một tiếng, sau đó liền quay người bỏ đi.

Lương Phi Phi cũng không vội vã, khi cô sắp đi tới cửa phòng làm việc, giọng nói của cô bắt đầu truyền ra:

“Đường Hoan, không ngờ rằng cô quả nhiên lại nhát gan như vậy, cô sợ rằng tôi sẽ lợi dụng việc công để trả thù cá nhân sao?”

Bước chân bỗng dừng lại, Đường Hoan hít sâu một hơi, ngoảnh đầu nhìn Lương Phi Phi:

“Cô cảm thấy tôi sẽ sợ cô sao?”

Vòng vo trốn tránh chẳng bằng đối diện trực tiếp, tuy cô không biết tại sao Lương Phi Phi lại có thể ngồi vào vị trí này, có điều cô có thể khẳng định cô ta nhất định có người chống lưng cho. Chỉ có điều người đó rốt cuộc là ai?

“Không sợ tôi vậy thì cô bỏ đi như vậy để làm gì? Chỉ là một chuyện cỏn con như vậy đều không làm được, là tôi quá đề cao cô rồi, xem ra là do bản thân cô không đủ năng lực để làm tốt.” Lương Phi Phi cố ý dùng kế kích tướng, cô muốn Đường Hoan sẽ làm việc dưới tay mình, sau đó sẽ từ từ dày vò hành hạ cô, cô muốn hoàn trả lại mối thù của trước đây từng chút từng chút một.

Một người thông minh như Đường Hoan sao có thể không đoán ra ẩn ý của Lương Phi Phi được chứ? Chỉ là cô không thể nuốt trôi được cục tức này, hôm nay nếu như bỏ đi, như vậy sẽ chứng minh rằng cô sợ La Vưu Phi, nếu như không đi, tháng ngày sau này của cô không biết sẽ bị cô ta làm khó tới mức nào.

“Cô không cần phải khích đểu tôi, tôi có thể làm được những việc này hay không trong lòng tôi tự hiểu rõ, tôi chỉ là không muốn làm đồng nghiệp của cô mà thôi.” Đường Hoan phản kích, ánh mắt nhìn vào Lương Phi Phi không chút sợ sệt.

“Thật sao?” Lương Phi Phi không giận mà bật cười, “Thừa nhận sợ tôi khó đến vậy ư? Đường Hoan, thừa nhận đi, cô không có đủ năng lực để hoàn thành công việc mà tôi vừa giao.”

“Ai nói tôi không đủ năng lực để hoàn thành chứ, một tiếng đồng hồ đúng không?” Đường Hoan đi thẳng tới trước mặt cô, cầm tập văn kiện lên, “Tôi chẳng cần tới một tiếng cũng đủ để giao cho cô rồi.” Vứt lại một câu nói, Đường Hôan giận dữ xông thẳng ra phía ngoài.

Nhìn theo bóng lưng cô dần khuất đi, nụ cười trên gương mặt của Lương Phi Phi cũng theo đó mà biến mất, vẻ lạnh lùng hiện lên trong ánh mắt. Đường Hoan, kịch hay mới chỉ vừa bắt đầu thôi, chờ đấy, sau này cuộc sống của cô sẽ càng thêm đặc sắc. Ngồi lại xuống ghế, La Vưu Phi cũng chẳng còn tâm trí để làm việc mà chỉ trông ngóng thời gian. Cô không tin Đường Hoan có thể hoàn thành phần văn kiện mà cô vừa giao chỉ trong một tiếng đồng hồ, thực ra phần văn kiện mà cô vừa đưa cho Đường Hoan, cô cũng không biết là gì.

Khi kim đồng hồ dừng lại lúc chín giờ năm mươi phút, cánh cửa phòng làm việc đột nhiên có tiếng gõ cửa, Lương Phi Phi lên tiếng. Sau khi nhận được sự đồng ý, Đường Hoan mới đẩy cửa bước vào. Không ngờ Đường Hoan quả nhiên có thể hoàn thành công việc trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Lương Phi Phi không khỏi ngạc nhiên, có điều vẫn cố gắng vờ như không có bất kì biểu cảm nào.

Đặt phần văn kiện xuống bàn, Đường Hoan điềm tĩnh nói:

“Đây là phần văn kiện mà cô cần.”

Lương Phi Phi đưa tay nhận lấy, mở ra xem qua một lượt, không ngờ cô quả nhiên có thể hoàn thành tốt như vậy, đối với một người vừa vào công ty mà nói, có thể xử lý văn kiện như vậy quả thực không tồi.

“Khá tốt, Đường Hoan, năng lực của cô quả nhiên không thể xem thường.” Lương Phi Phi lên tiếng khen ngợi, “Bây giờ cô đã chính thức được nhận vào làm việc ở đây, tôi hy vọng cô có thể biểu hiện tốt hơn. Đối với những chuyện trước đây, tôi đều đã buông xuống cả rồi, tôi cũng hy vọng cô không mang theo những ân oán cá nhân đó vào trong công ty.”

Nghe thấy cô nói như vậy, Đường Hoan cũng không lên tiếng, nói thực lòng cô thật sự không tin rằng Lương Phi Phi lại có thể độ lượng mà bỏ qua hết tất cả những chuyện trong quá khứ, chỉ ngay một giây trước đó thôi, cô ta vẫn còn nhằm vào cô. Chỉ là bây giờ thứ cô cần nhất chính là một phần công việc, mà đối đãi cũng như lương bổng ở đây đối với cô mà nói cũng không tồi.

“Chỉ là trưởng phòng Lương có thể bỏ qua mọi chuyện, bỏ qua thành kiến trước đây của cô đối với tôi, tôi tất nhiên sẽ không vấn đề gì.”

“Tôi thích làm việc với những người thông minh như cô.” Lương Phi Phi mỉm cười nói, “Đường Hoan, hoan nghênh cô gia nhập vào tập đoàn thời trang của chúng tôi.”

Thấy Lương Phi Phi chủ động giơ tay, Đường Hoan cũng bắt lấy tay cô, sau đó lại lùi về phía sau một bước, giữ khoảng cách giữa hai người.

“Nếu như không có việc gì thì tôi xin phép ra ngoài làm việc trước.”

“Đi đi.”

Sau khi ra khỏi phòng làm việc của Lương Phi Phi, Đường Hoan mới dám thở phào một hơi. Nếu như không phải vì nhu cầu mưu sinh, sao cô có thể chịu hạ mình làm cấp dưới của Lương Phi Phi được chứ? Lắc đầu, cuối cùng vẫn ngồi vào vị trí của mình rồi bắt đầu công việc.

Chớp mắt một cái, Đường Hoan đã làm việc ở tập đoàn thời trang được khoảng ba ngày rồi, vốn tưởng rằng Lương Phi Phi sẽ không ngừng tìm cô gây rắc rối, nhưng không ngờ mấy ngày qua cô đều bình an vô sự. Cô ta không tìm tới cô gây rắc rối, cô ngược lại còn cảm thấy có chút nhàn rỗi. Tới giờ nghỉ trưa, Đường Hoan đột nhiên nhận được điện thoại của La Vưu Phi gọi tới hẹn cô tối nay cùng ra ngoài uống rượu, cô liền nhanh chóng nhận lời.

Tới giờ tan làm, Đường Hoan lập tức rời khỏi công ty di chuyển tới địa điểm đã hẹn sẵn. Khi cô tới nơi là khoảng sáu rưỡi tối, La Vưu Phi đã ở trong chờ cô từ lâu rồi. Đi tới ngồi đối diện với La Vưu Phi, sau khi gọi vài món đồ ăn vặt, cả hai người bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện.

“Sao tối nay lại có thời gian rủ mình ra ngoài ăn cơm uống rượu thế này, hay là do có chuyện tốt cần tuyên bố?” Cắn một miếng táo, Đường Hoan cười đùa nói.

La Vưu Phi bĩu môi, “Mình thì có chuyện tốt gì được chứ, chỉ là muốn rủ cậu ra ngoài giải stress tí thôi, nhân tiện muốn hỏi thăm xem cậu và Đoạn Kim Thần dạo gần đây thế nào rồi?”

Kể từ sau buổi tiệc sinh nhật lần trước, cả hai người dường như đã nửa tháng không gặp nhau rồi, La Vưu Phi vẫn luôn bận bịu với khách hàng bàn chuyện làm ăn nên không có thời gian để gặp cô, tới hôm mới vừa bàn xong chuyện, cô liền lập tức hẹn Đường Hoan tới đây. Mấy ngày qua Đường Hoan vẫn luôn bận chuyện công việc, không mấy để tâm tới chuyện của Đoạn Kim Thần, mà ngược lại cảm thấy cuộc sống bây giờ của cô tự do hơn trước rất nhiều, tới nay nghe cô nhắc tới bỗng cảm thấy có chút khổ tâm. Hai mắt cô như sáng lên, không trả lời thẳng vào câu hỏi của La Vưu Phi:

“Mình đã thôi việc ở Đoàn Thị rồi, mình bây giờ đang làm nhà thiết kế cho một tập đoàn thời trang.”

“Cậu đổi việc rồi sao?” La Vưu Phi ngạc nhiên lên tiếng, “Sao trước đây mình chưa từng nghe cậu nhắc tới chuyện này, tại sao không làm ở Đoạn Thị nữa? Đoạn Kim Thần đồng ý để cậu rời đi như vậy sao?”

Đối diện với hàng loạt những câu hỏi mà cô đưa ra, Đường Hoan nhất thời không biết nên trả lời câu nào trước.

“Mình đã không làm việc ở Đoàn Thị được nửa tháng nay rồi, nếu như anh ấy không đồng ý mình có thể rời khỏi được sao?”

La Vưu Phi gật đầu, cảm thấy cũng đúng, nếu như Đoạn Kim Thần không đồng ý để cô rời đi, cô thật sự không thể làm trái lệnh anh được.

“Vậy rốt cuộc là vì chuyện gì? Đang yên đang lành tự dưng lại không làm nữa?” La Vưu Phi chay mày hỏi, nghi hoặc nhìn vào cô, “Có khi nào là vì người phụ nữ độc ác kia không?” Người phụ độc ác mà cô nhắc tới ở đây tất nhiên chỉ Mộ Vũ Nghiên.

“Cậu cảm thấy mình và anh ấy trở nên như vậy không có công lao của cô ta hay sao?” Đường Hoan mím môi, sau đó lại nghiêm túc nói: “Trước đây cậu đã từng nghe nói qua về tập đoàn thời trang chưa?”

“Nghe nói qua rồi chứ, sao thế?” La Vưu Phi khó hiểu hỏi cô, “Là một công ty gia đình, quy mô cũng không tồi, hai năm gần đây tốc độ phát triển rất nhanh, cậu có thể vào đó làm việc cũng là một lựa chọn không tồi, tự dưng cậu hỏi mình như vậy làm gì?”

“Cậu có biết người phụ trách của công ty ấy là ai không?” Đường Hoan không đi thẳng vào vấn đề chính mà tiếp tục thăm dò, “Cậu biết tổng bộ của công ty đó nằm ở đâu không?”

La Vưu Phi chau mày, dường đang nghĩ ngợi điều gì đó.

“Cậu hỏi như vậy mình thật sự không biết, mình chỉ biết rằng công ty đó đã được thành lập vài năm rồi, ông chủ đứng sau quả thực khá thần bí, chưa từng lộ diện trước công chúng bao giờ.”

“Vậy thì mình sẽ nói cho cậu biết một tin động trời, trưởng phòng bộ phận thiết kế của tập đoàn thời trang chính là Lương Phi Phi.”

“Cái gì??”